Thư Thư nhìn sinh vật trước mắt, có cảm giác bị lừa gạt, mới nãy còn tưởng cô ta là mỹ nhân...
Đây căn bản còn không phải là nữ nhân nữa kia, yêu quái a! Còn mọc xúc tu dài ngoằng a!
Tuy cậu thích ăn mực nướng, nhưng nữ nhân đang vặn vẹo xúc tu không ngừng này không làm cậu thèm ăn chút nào, ngược lại còn ghê sợ - cái nào cái nấy như rắn ngo ngoe, thật kinh dị muốn chết!
Ý nghĩ muốn sờ sờ đối phương đã sớm không biết ném đi nơi nào rồi, lúc nào chỉ muốn trốn đi càng xa càng tốt, thế nhưng “mỹ nữ” trước mắt lại đòi bắt cậu bằng được – những xúc tu kia cứ nhằm cậu mà xoắn tới!
Thư Thư trốn kỹ trong túi Edgar, không dám thò đầu ra ngoài nữa, Edgar cũng nổi giận – cái người gọi là công chúa này thực khiến người khác chán ghét, năm lần bảy lượt ra tay với Thư Thư!
Edgar đánh trả.
Người Camella đều có sức chiến đấu rất mạnh, không biết giống cái thế nào chứ giống đực, có liều mạng cũng không phải đối thủ của hắn.
Lấy thực lực kỳ Kim đan của Edgar lúc này, dù không biến hình cũng có thể nhẹ nhàng thu phục được cô công chúa đỏng đảnh từ Camella.
Tuy thế nhưng dù gì người này cũng là công chúa, dù dễ dàng đả bại cũng phải biết chừng mực... Edgar vươn chân đá bay tất cả các xúc tu có ý đồ tới gần, mà nhưng xúc túc kia một khi bị hắn đá trúng sẽ mất đi sức chiến đấu, mềm oặt rơi xuống đất.
Edgar động thủ không lưu tình chút nào, xem ra nhất quyết kiên trì bắt công chúa phải đầu hàng, không ngờ thực tế lại ngược với ý đồ của hắn.
Elena càng đánh càng hăng, ánh mắt nhìn Edgar như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy!
Ánh mắt này khiến Edgar vô cùng khó chịu, bởi vậy mỗi lần xúc tu tấn công, hắn sẽ dùng linh lực ngưng tụ một con dao chém đứt!
Xúc tu bị chém, rơi xuống bên cạnh không ngừng vặn vẹo, đồng thời máu lam từ chỗ bị thương phun ra, nàng rốt cuộc khắc chế không nổi kinh hô một tiếng.
Nghe tiếng kêu của Elena, Thư Thư liền ngó ra ngoài hóng chuyện, nhìn thoáng qua một lát rồi lại rụt trở về.
Người ngoài hành tinh thật đáng sợ a! Cậu muốn về nhà!
Máu của công chúa kia không giống con người đã đành, nhưng xúc tu bị chém đứt còn nhích tới nhích lui kinh dị cực kỳ, đương nhiên, thứ cậu sợ nhất cũng chưa dừng lại ở đó.
Những cái mà cậu cứ ngỡ là sợi tóc thô cứng kia lại không phải tóc, mà là xúc tu a!
Theo tiếng hét của Elena, đầu “tóc” rối tung của nàng dựng thẳng nhảy nhót, làm cho những á thú nhân tới yến hội chưa hiểu biết về liên bang Camilla đều được một phen kinh hãi.
Thư Thư trốn trong túi áo Edgar mà run lên bần bật, bộ dáng Elena giống y chang Medusa trong truyền thuyết Hy Lạp, mà sinh vật đó lại chính là nỗi sợ hãi lớn nhất của cậu.
Một đầu toàn rắn! Đây có khác nào thú hình của Edgar nhân bản lên nhiều lần? Huống chi cái thứ đầu toàn rắn kia còn muốn bắt lấy cậu...
Chỉ mới tưởng tượng mình bị xúc tu cuốn lấy thôi, Thư Thư đã cứng ngắc cả người rồi.
“Đừng sợ, sẽ không sao đâu.” Edgar cảm giác được Thư Thư đang rất sợ, vẻ mặt lãnh lệ có chút nhu hòa hơn, an ủi lại đưa tay vuốt ve chuột nhỏ trong túi.
Elena nhìn biểu tình ôn hòa của Edgar, xúc tu múa may trên đầu chậm rãi bình tĩnh trở lại, nàng buông váy của mình ra, làm như không thấy đoạn xúc tu bị chém của mình, lại mỉm cười đi tới chỗ Edgar: “Ngươi rất mạnh, là giống đực cường đại nhất ta từng thấy, ta muốn sinh hài tử với ngươi!”
Edgar vừa mới trấn an Thư Thư, nghe được câu này, mày lại gắt gao nhăn lại.
Giống cái Camella không phải quý trọng nhất là xúc tu của mình sao? Xúc tu hắn cũng chém rồi, người này còn muốn cùng mình sinh hài tử?
“Ta từng thề phải sinh hài tử với người mạnh hơn mình, ngươi chính là người đó!” Máu lam còn đang từ váy chảy ra, Elena lại tỏ vẻ chẳng để ý, còn nhìn Edgar đầy chờ mong.
“Chỉ có bạn đời mới cùng nhau sinh hài tử được.” Edgar nói, dứt lời xoay người rời đi. Nếu còn tiếp tục ở đây, hắn cảm thấy mình nhất định sẽ không nhịn được chém hết xúc tu của giống cái này mất...
“Hoàng đế đế quốc Thú Nhân, ta thực lòng muốn sinh hài tử với ngươi, hãy suy xét một chút đi!” Elena nhìn Edgar bỏ đi, xách váy vặn vẹo xúc tu muốn đuổi theo, lại bị quan chức đế quốc Thú Nhân ngăn cản.
Công chúa Camella này đúng là lạ, hắn không thể để nàng đuổi theo bệ hạ, đây là vì muốn tốt cho bệ hạ, cũng là tốt cho nàng.
Nếu thật sự chọc giận bệ hạ, không biết chừng nàng sẽ thực sự mất mạng, nàng chết cũng chẳng sao, nhưng quan hệ bang giao hai nước sẽ bị phá hỏng thì không tốt chút nào... Tuy hai quốc gia vì khá xa nhau nên không tiếp xúc nhiều lắm.
Elena rốt cuộc vẫn bị ngăn cản, Edgar một đường đi thẳng mang Thư Thư trở về hoàng cung.
Vừa về đến nhà, Thư Thư liền biến lại thành người, khua tay múa chân: “Công chúa kia thật đáng giận! Nàng ta còn dám mơ tưởng muốn sinh con với anh, nghĩ tới mỹ đi nhá!” Edgar là của cậu, của cậu! Mặc kệ là ai đi chăng nữa cũng đừng hòng đoạt mất!
“Em yên tâm, ta tuyệt đối không có ý gì với nàng đâu.” Edgar dám khẳng định, dù chỉ là một tí hứng thú với công chúa ngoại tinh kia thôi hắn cũng không có.
“Anh đương nhiên không thể thích cô ta, giống loại quá khác biệt đi.” Thư Thư rất tức giận, nhưng cậu biết Edgar sẽ không bỏ cậu mà thích cô Elena kia đâu... Edgar thích cậu là đúng rồi, mắt thẩm mỹ vẫn còn dùng được, sao có thể đi thích bạch tuộc tinh được chứ!
“Đúng đó.” Edgar gật gật đầu, hai bên giống loài khác biết, chẳng biết giống cái Camilla kia nghĩ gì mà lại đòi sinh con cho hắn... Chỉ có Thư Thư đã ăn thú châu của hắn mới sinh được thôi, hơn nữa, con của bọn họ mới là kết tinh của tình yêu giữa hai người.
“Nhưng mà kể cả là vậy, về sau anh cũng không được đi gặp cô ta nữa!” Thư Thư lại nói, cậu biết mình ích kỷ hẹp hòi, nhưng thực lòng cậu không muốn Edgar đi tiếp đãi con bạch tuộc tinh kia chút nào!
“Được.” Edgar gật gật đầu, sau đó hôn trán cậu: “Ta có chuẩn bị quà tặng cho em, muốn mở ra xem không?”
“Quà tặng gì cơ?” Thư Thư mở to hai mắt nhìn Edgar, mặt đầy chờ mong. Mỗi lần ăn tết Edgar đều tặng quà cho cậu, không biết lần này là gì nhỉ...
“Em nhắm mắt lại trước đi.” Edgar nói.
Thư Thư lập tức nghe theo, chờ tới khi Edgar hôn lên mặt mình mới mở mắt ra.
Nhưng khi mở mắt liền thấy... Hai Edgar?
“Đây là tượng điêu khắc từ loại gỗ cứng rắn nhất tinh cầu phụ cận, ta tự mình làm, còn thêm chút màu sắc cho đẹp mắt nữa này.” Edgar cười nói.
“Anh đưa em tượng khắc hình anh làm gì?” Thư Thư thắc mắc.
“Không phải em luôn tìm vật gì đó gặm đỡ ngứa răng sao? Đồ gỗ này hẳn em sẽ thích.” Edgar giải thích, loại gỗ này tuy cứng rắn, nhưng Thư Thư hay ngứa răng, hơn nữa vị gỗ này khá ngọt, dinh dưỡng lại phong phú...
“Cho nên, anh muốn em gặm cho “anh” tan nát luôn sao?” Thư Thư hỏi.
“...” Edgar câm nín. Hắn cất công tìm một loại gỗ phù hợp nhất với Thư Thư, nhưng quà tình nhân đâu thể nào là một khúc gỗ trơn nhẵn được? Như thế có hơi không thành ý, hắn liền vắt óc suy nghĩ xem nên điêu khắc thành hình gì...
Hắn không muốn Thư Thư gặm thứ gì khác, dứt khoát chọn hình tượng bản thân, cảm thấy được Thư Thư gặm thực lãng mạn làm sao, nhưng lại bị câu nói vừa rồi của cậu giội một gáo nước lạnh...
“Hắn” bị gặm nát, nghe hơi rờn rợn a?
“Em gặm từ đầu đi, lỡ mà gặm hết chừa lại cái đầu thì cũng khủng bố quá!” Twh Thư nói, hương vị gỗ này cậu rất thích, có thể gặm Edgar thì càng không tồi?
Edgar: “...”
“Edgar, em cũng chuẩn bị quà cho anh nè.” Thư Thư đột nhiên nói.
“Là gì vậy?” Edgar tò mò hỏi, trước đây Thư Thư không để ý ngày lễ mấy, cho nên thường không chuẩn bị quà cáp gì.
“Là bộ tránh thai siêu mỏng em mới giật được trên mạng đó! Bao cao su mỏng nhất tốt nhất đế quốc nha! Bình thường mua mất mấy trăm khối, em chỉ cần trả nửa giá đã mua được rồi đó!” Thư Thư lấy hộp quà ra huyên thuyên PR.
Edgar: “...” Tuy không rõ Thư Thư đoạt được nửa giá bằng cách nào, nhưng quà này... hắn thích.
Một phen đè chặt Thư Thư, Edgar quyết định không phụ lòng cậu, nhất định phải thử ngay mới được, hơn nữa vì muốn biểu đạt lòng cảm kích đối với quà tặng của vợ yêu, hắn quyết định dùng hết một lần.
Trên giường hai người bắt đầu quay cuồng triền miên...
Phim tình cảm tuy khó coi, sau đó còn chui đâu ra một công chúa ngoài hành tinh, nhưng tổng thể mà nói, Edgar vẫn rất hạnh phúc, rốt cuộc món quà Thư Thư tặng rất vừa ý hắn.
Chỉ là, hắn thì vui rồi, Thư Thư lại không... Hôm sau Edgar thấy Thư Thư biến thành tiểu chuột đồng, còn gặm mất cái mũi tượng gỗ, liền biết cậu tâm trạng không được tốt.
Đúng vậy, hôm qua cậu bị lăn qua lộn lại lâu thiệt lâu, eo đau gối mỏi còn rút gân, tới giờ mới được gặm mũi tượng xả giận, nhưng nhìn Edgar đang ngồi trên giường cười với mình, cậu lại không khỏi ngây người, sau đó ngây ngốc ngừng ngấu nghiến.
“Ta mang em đi ăn chút gì nha?” Edgar hỏi.
Thư Thư không chút nghĩ ngợi gật đầu.
Edgar ôm tiểu chuột đồng lên, bước xuống dưới lầu, vừa xuống tới nơi, người máy đã bưng đồ ăn ngon lên, thậm chí còn mang quần áo tới cho Thư Thư thay.
Thư Thư biến thành người mặc đồ ngủ vào rồi ngồi xuống bàn, sau đó lấy máy truyền tin lên mạng, hiện giờ cậu đã trở thành yêu tinh nghiện net rồi, chỉ cần có thời gian rảnh liền lên mạng lướt web.
Mà ăn cơm hay đi vệ sinh, cậu đều sẽ định nghĩa đó là thời gian rảnh.
Nếu Fred hay Gary ngồi bên cạnh lấy máy ra lên mạng, Edgar nhất định sẽ răn dạy, nhưng Thư Thư... Edgar không nỡ, dứt khoát mắt nhắm mắt mở cho qua.
Vừa đăng nhập tài khoản xong, Thư Thư liền phát hiện bình luận chưa xem đã lên tới trăm triệu.
Có chuyện gì vậy? Mỗi lần phát động thái đều có người truyền bá, đã lâu lắm rồi cậu không đăng status, bình thường dù có người xem hoạt động trước đó rồi để lại bình luận, nhưng chưa tới hàng vạn thông báo, sao hôm nay đột nhiên lại có trăm triệu thế này?
Bình luận gì nhiều thế, Thư Thư chẳng dám xem nữa, dứt khoát đóng tài khoản xã hội đi coi tin tức.
Dưới bài viết có nhiều bình luận như vậy chắc chắn là có đại sự gì đó, mà trong bản tin thời sự khẳng định phải có rồi.
Lại nói, nhiều chuyện của hoàng thất, Hoàng hậu đây cũng là nhờ bản tin thời sự mới biết được đó...
Trong bản tin quả thực có chân tướng, hôm nay đầu đề chính là “Công chúa liên bang Camilla lớn mật bày tỏ tình yêu với Hoàng đế bệ hạ“.