CHƯƠNG 2
Ước định bí mật với anh hai tràn ngập trong đầu, tròn một ngày ta tinh thần bất ổn, cơm cũng không nuốt nổi.
Ăn bất cứ cái gì đều nhạt nhẽo vô vị, dường như trong miệng ta đều tràn ngập mùi vị của anh hai, cái vị chát chát đăng đắng, khó có thể hình dung khiến ta vừa nghĩ đến liền nóng bừng toàn thân, khó có thể kiềm chế.
Ta khi đó, không hiểu được cảm giác này, đó chính là khúc cua của cuộc đời ta, là ham muốn suốt đời với anh hai…
Cả đêm nằm trên giường nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ chạy chậm như rùa, ta không hiểu vì sao cái thời điểm mười hai giờ mà ta chờ đợi lại xa xôi như cả một đời người…
Nhưng bất cứ sự chờ đợi nào bao giờ cũng có điểm dừng, khi cả ba kim chỉ vào số “12” thần kỳ, ta lập tức chạy với tốc độ hỏa tiễn tới cửa phòng của anh hai bên cạnh.
Ta hiểu thói quen của anh hai, nếu anh ấy có hẹn với ai, chỉ cần sớm một phút hay muộn một phút, anh đều tuyệt đối không tha thứ.
Ta nơm nớp lo sợ nhẹ nhàng gõ cửa phòng.
“Đi vào.”
Nghe thanh âm như thế, ta kích động suýt chút nữa để rơi nước mắt. Cho đến tận lúc này, ta mới hiểu được, thì ra từ trong sâu thẳm, ta rất sợ hãi anh hai sẽ quên đi ước hẹn với ta, lần thứ hai ném ta ra ngoài cửa.
Như trút được gánh nặng, hai chân ta gần như nhũn ra, bước lên một bước tiếp cận thánh địa mà ta chưa bao giờ được phép xâm phạm.
“Anh hai…” Ta gọi một tiếng cái tên mà làm ta luôn đau nhói, bước lên một bước tới gần người mà ta suốt đời khát vọng…
“Cởi hết quần áo ra.”
Anh hai dùng âm thanh không chút xao động trực tiếp ra lệnh cho ta.
Không chút do dự, ta nhanh chóng trút bỏ toàn bộ quần áo, *** đứng trước anh hai.
Kế thừa gương mặt xinh đẹp của mẹ, bình thường ta cũng khá tự phụ với bề ngoài của mình. Từ ông hiệu trường bảy mươi tám tuổi ở trường đến đứa nhỏ ba tuổi ở hàng xóm, đều không ngừng tán thưởng gương mặt tuyệt mỹ tựa như thiên sứ này.
Nhưng bọn họ vĩnh viễn không biết, người được gọi là “Thượng đế sủng nhi” như ta, đứng trước mặt anh hai tràn ngập mặc cảm tự ti.
Mỗi lần anh hai dùng ánh mặt tựa như nhìn “rác rưởi” liếc qua mình, ta đều oán hận Thượng đế, sao không đem mấy cái vẻ đẹp mà ta được sinh ra này nhiều hơn chút nữa, có thể làm anh hai vui lòng hơn chút nữa, khiến anh hai có thể nhìn ta nhiều hơn chút nữa.
Đến hôm nay, mộng tưởng của ta cuối cùng cũng thành sự thực rồi, chìm đắm trong ánh nhìn không kiêng nể gì của anh hai, cơ thể ta dâng lên từng tầng rung động khó hiểu…
Anh hai đang nhìn ta, chỉ nhìn mình ta, từ giờ khắc này, trong mắt anh hai chỉ có ta, một mình ta…
Khỏa thân đứng trước mặt anh hai, ta hưng phấn đến run rẩy toàn thân.
Ánh mắt nóng rực của anh hai quét trên thân thể ta, cuối cùng dừng lại trên nhũ tiêm non nớt hồng nhạt của ta.
“Màu đẹp lắm.”
Anh hai vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái.
“A…” Trong cơ thể tựa như lóe lên một tia lửa nhỏ, ta giật nảy mình rên rỉ.
“Đúng là một thể chất *** đãng, vừa liếm bừa một cái đã thích đến thế này, có phải có ai đó thường xuyên làm thế này với ngươi?” Anh hai lạnh lùng hỏi ta.
“Không có không có! Tiểu Thần chỉ có anh hai… chỉ có anh hai…”
Ta chút nữa bật khóc, vội vàng phủ nhận.
Vì ngoại hình thoát tục do trời ban tặng, từ nhỏ xung quanh ta luôn có một đám người ngưỡng mộ, nhưng từ năm ta 6 tuổi gặp anh hai lần đầu tiên, trong mắt ta chỉ còn có anh hai mà thôi, người khác cơ bản không đáng để được ta liếc mắt. Anh hai không thể vu oan cho ta thế được, không thể nào…
Anh hai dường như tin lời ta. Anh mở miệng đem nhũ tiêm nho nhỏ đó vào khoang miệng nóng ấm của anh
“A” ta phát ra một tiếng khóc nấc, vòng tay ôm lấy cổ anh hai đang ở trước ngực mình.
Không dám tin vào cảm giác hạnh phúc đang chiếm ngập tâm hồn, lần đầu tiên ôm anh hai cảm giác thật kỳ lạ, khiến ta không nhịn được mà lệ lăn từng hàng…
Có thể là vài phút đã trôi qua, cũng có thể là vài tiếng, anh hai không chạm vào đâu cả, chỉ nhất mực liếm láp nhũ tiêm vừa đỏ vừa sưng của ta, thứ mà từ đó về sau in dấu ấn đặc biệt của anh…
Sáng sớm hôm ấy, anh hai tựa như bình thường xuất hiện tại bàn ăn, khi ánh mắt của anh nhìn vào ngực bên phải của ta, đầu nhũ ta lập tức vừa cương vừa thẳng, tựa như có một viên đá phát hỏa ở trong lòng, khiến cơ thể ta không tự chủ được mà mềm nhũn ra…
Cứ như vậy, anh hai mỗi đêm đều chỉ chọn một mục tiêu, tấn công phá hủy thân thể ta, tai, mắt, mũi, môi, cổ, ngón tay, ngón chân, đùi, lưng… thậm chí ngay cả rốn anh hai cũng không buông tha.
Trên thân thể ta càng ngày càng xuất hiện nhiều dấu vết của anh hai…
Tâm tình của anh hai hôm nay không tốt.
Ta như mọi khi tới phòng anh hai, không mảnh vài che thân đứng trước mặt anh hai, nhưng anh hai không thèm liếc mắt nhìn ta, xoay người nhìn ra cửa sổ.
Từng giây từng giây chậm rãi trôi qua, ta cũng không biết mình đã đứng bao lâu, các ý nghĩ trong đầu xoay chuyển, ta không hiểu tại sao anh hai lại coi ta như vô hình lần nữa.
Suy nghĩ lung tung khiến cho trái tim ta gần như tan vỡ, thân thể run run dường như không đứng nổi nữa, ta cuối cùng không kiềm được ôm lấy anh hai từ phía sau, rơi lệ cầu xin anh…
“Anh hai, là Tiểu Thần sai ở đâu sao?… Anh hai… van anh hãy nói cho em biết… Tiểu Thần nhất định sẽ sửa… nhất định sửa… anh hai… anh hai…”
Ta bất chấp tất cả ôm chặt anh hai, sợ rằng người trước mặt sẽ vứt bỏ mình đi bất cứ lúc nào…
“Buông ra.” Anh hai cuối cùng mở miệng.
“Không buông không buông, Tiểu Thần chết cũng không buông anh hai ra!” Không hiểu dũng khí có từ đâu, ta lần đầu tiên cùng ngữ khí mạnh mẽ như vậy phản kháng mệnh lệnh của anh hai.
“Tao nói buông ra!” Anh hai gỡ ra cánh tay ôm chặt của ta, đẩy mạnh ta ngã trên mặt đất.
“Đi ra ngoài, lập tức đi ra ngoài ngay! Từ nay về sau không được phép bước vào phòng tao một bước!” Anh hai lẩn tránh ánh mắt cầu xin của ta, cáu kỉnh vò mái tóc.
“Không… em không đi, chết cũng không đi!” Nắm chặt hai tay kiên quyết đứng trước mặt anh hai, trong lòng ta mơ hồ cảm thấy nếu như nghe lời anh hai đi ra khỏi cửa, sợ rằng cả đời cũng không có cơ hội quay lại.
“Mày… mày…” Anh hai dường như rất bất ngờ vì ta luôn phục tùng ngoãn ngoãn mọi mệnh lênh của anh lần nay lại to gan ngỗ nghịch, tức giận đến không nói nên lời.
“Anh hai muốn Tiểu Thần làm gì cũng được, đừng bảo Tiểu Thần đi, có được không? Anh hai… anh hai…”
Ta nhào vào lòng anh hai, bất kể nước mắt đã thấm ướt áo của anh.
“… Vì sao… vì sao… A”
Anh hai đột nhiên hét to một tiếng, đem ta ôm lấy ném lên giường, đôi môi nóng rực rơi lên thân thể mà anh đã quen thưởng thức …
Thân thể ta nóng đến muốn tan ra, miệng kêu lung tung những lời mà ta nghe cũng không hiểu rõ.
“Sao cũng được… A a.. anh hai… là anh mà… nóng… nóng quá… A… anh hai… Tiểu Thần muốn…. cứu với… anh hai….”
Anh hai tựa như dã thú ăn thịt ta, đôi mắt xinh đẹp lóe ra thứ ánh sáng mà ta không thể lý giải, khiến trong nháy mắt ta lần thứ hai vì anh ấy mà điên cuồng…
Lúc ta đang say mê chìm trong ánh mắt nóng rực của anh, bỗng giữa hai chân có cảm giác đau nhói khiên ta lập tức khóc lớn…
“A đau quá… anh hai… đau quá a…”
An hai nghe được tiếng khóc của ta, lập tức ngừng động tác
“Đúng là vô dụng, một ngón tay đã thành thế này, mày về đi.” Anh hai đột nhiên rút tay, xoay người xuống giường.
“Anh hai… xin lỗi… Tiểu Thần không cố tình mà… anh… anh thử lại lần nữa được không?”
Ta lúc đó không hiểu tại sao anh hai lại đưa tay vào nơi bài tiết của mình, nhưng trong đầu chỉ lo lấy lòng anh hai, tuyệt không quan tâm anh hai muốn làm gì, giờ này phút này, chỉ cần anh hai không rời xa ta, bất kể đau đớn đến đâu ta đều chịu được.
“Được… được… đây là mi tự tìm! Nằm úp xuống, đưa cái mông lên cao cho ta!”
Anh hai nổi giận đùng đùng cởi toàn bộ quần áo trên người, lộ ra thân hình rắn chắc thon dài.
Lần đầu tiên nhìn thấy thân thể xích lõa của anh hai, ta mê hoặc vì sự mỹ lệ không thể nào hình dung đó, máu toàn thân dường như cháy hừng hực…
“Nhanh lên, tao không đủ nhiên nhẫn nhìn mày chảy nước miếng.”
“Vâng… xin lỗi anh hai…”
Đỏ mặt, ta tiếc nuối không muốn đem ánh mắt rời khỏi thân thể của anh hai, nhưng sợ chọc giân anh nên chỉ đành nghe lời xoay người, đem địa phương đó không hề che giấu hiện ra trước mắt anh.
Lần thứ hai anh xem ngón tay vào, ta cảm thấy một dịch thể lạnh lẽo cũng theo đó mà đi vào bí đạo của mình, thêm một lớp dịch trơn, đau đớn giảm đi không ít, tối thiểu ta cũng không bật tiếng gào lớn.
“Ngô… anh hai… anh hai…”
Anh hai tại tiểu huyệt không ngừng tìm kiếm, tựa như đang muốn tìm cái gì quan trọng.
“A” Tựa như một tia laser đánh vào cơ thể, ta lập tức ngẩng đầu kêu to.
“A, ở đây sao?” Anh hai ha ha cười, lần thứ hai nhấn mạnh vào điểm mẫn cảm muốn chết bên trong.
“A… Ô… anh hai… Tiểu Thần… Tiểu Thần thấy kỳ quá… anh hai… anh hai…”
Chưa từng trải qua cảm giác điên cuồng như thế bao giờ, theo tốc độ ngón tay của anh hai, ta lâm vào vũng lầy mê loạn vô cùng.
“Mày đúng là *** phụ trời sinh! Tuổi còn nhỏ mà đã cơ khát thế này, ba ngón tay nhét vào mà còn sợ không đủ, mày còn muốn gì?”Anh hai đột nhiên rút mấy ngón tay nhu động trong cơ thể, đem ta quay lại, ánh mắt lấp lánh nhìn ta.
“Em… em…”
Ta căn bản không biết mình muốn gì, trong cơ thể nóng bức khó hiểu, khiến ta không nhịn được mà giãy giụa tiến gần phần cơ thể cương cứng của anh hai.
“Đồ chết tiệt… đừng có động!” ngữ khí của anh hai tuy có chút hung ác, nhưng không có ngăn ta lại.
Ta tiếp tục tham lam vuốt ve làn da màu mật ong láng mịn, học anh hai trước đây, tinh tế liếm lên nhũ tiêm vẫn mang màu hồng nhạt của anh hai.
“A… a…” anh hai tựa như đang phải nén cái gì, nhắm hai mắt lại, vẻ mặt thống khổ, một giọt mồ hôi nóng hổi chảy từ trên trán xuống.
Ta chợt nhớ lại lần chạm mặt anh hai ở trên núi, khi đó anh hai cũng vì trướng khó chịu mà lộ ra vẻ mặt này a!
Ta lập tức bừng tỉnh đại ngộ dùng tay cầm nam căn đã sưng vừa cứng của anh hai
“Anh hai, khó chịu sao? Tiểu Thần giúp anh hút ra có được không?”
Ta đau lòng vỗ về khuôn mặt thống khổ mà hơi nhăn nhó của anh.
“A… ngươi… cái đồ tiểu yêu tinh này!”
Anh hai đột nhiên giật hai chân ta ra, đưa căn nguyên thốn khổ của mình vùi vào huyệt động nho nhỏ của ta.
“Anh hai”
Thân thể tựa như bị xé làm đôi, ta đau suýt nữa ngất đi, nhưng trong vô thức ta nghiến chặt răng, ngăn cho tiếng khóc của mình không phát ra.
“A… thích quá thích quá.. Tiểu Thần… Tiểu Thần…”
Anh hai không ngừng chạy ra vào trong cơ thể ta, miệng liên tục gọi tên ta…
Mồ hôi của anh hai làm toàn thân ta ướt đẫm, tuy rằng đau đớn khiến thân thể ta khó mà chịu đựng, nhưng trong lòng lại có một cảm giác kiêu ngạo chưa từng có vì thần tình sung sướng trên gương mặt anh hai.
La ta khiến anh hai sung sướng đến thế, không phải bất cứ ai khác, là ta, là ta…
“Anh hai, Tiểu Thần thích anh… rất thích… rất thích anh…”
Bất kể nói bao nhiêu cũng không đủ diễn đạt được yêu thương vô tận đối với anh hai, trong nỗi đau đớn cơ thể xen vào một cảm giác ấm áp, chẳng hiểu từ lúc nào chuyển thành khoái cảm lớn…
Ta chảy nước mắt, ôm chặt lấy anh hai, trong vòng tay anh mà không thể ngăn được co giật…
“Chịu không nổi nữa… Bên trong Tiểu Thần chặt quá, nóng quá a… Tiểu Thần… Tiểu Thần…”
Anh hai hung hăng đâm hai phát cuối cùng trong tiểu huyệt rồi gầm nhẹ một tiếng, đem một dòng nóng bỏng bắn vào sâu trong cơ thể ta, ta lập tức thét chói tai trong hạnh phúc vô biên rồi dần dần mất đi ý thức…