- Vô liêm sỉ! Trong đội ngũ tập kích cứ điểm số chín không có đệ tử Ly Trần tông ta sao? Mạc trưởng lão thân là trưởng lão trị thủ cứ điểm, làm việc sao có thể bất công?
Phó Dao giận dữ quát một tiếng.
- Thạch sư đệ chớ nói những lời tru tâm như vậy, Mạc trưởng lão sau khi đi tới cứ điểm, một loạt hành động rõ như ban ngày. Nếu không phải vậy, phía liên minh ta há có thể đạt được chiến tích lớn?
Thanh niên cao gầy mặt vàng cười lạnh một tiếng nói.
- Đúng vậy, Thạch sư đệ nói những ngôn từ chính nghĩa như vậy, nhưng kỳ thực ngươi đã lâm chiến kháng mệnh, một mình trốn khỏi chiến trường, bằng không với tu vi sơ kỳ của ngươi sao có thể bình yên xuất hiện ở đây? Phải biết pháp tắc đầu tiên của liên minh đó là kiên quyết chấp hành chiến lệnh, không được làm trái!
Phó Dao nói theo.
- Theo cách nhìn của Phó sư tỷ thì ta nên ở đó chờ chết, trở thành oan hồn mới đúng sao? Lúc trước chúng ta nhận được mệnh lệnh là trưởng lão Thánh giai tập kích cứ điểm số tám và số mười, dẫn đi đại bộ phận Hắc Ma tộc đóng giữ ở cứ điểm số chính, sau đó để chúng ta tập kích chiếm cứ điểm. Thế nhưng số Hắc Ma tộc ở cứ điểm số chín không ít đi chút nào, ngược lại chúng ta trở thành mồi nhử hấp dẫn hỏa lực từ cứ điểm số tám và số mười, cuối cùng rơi vào tầng tầng vây hãm. Thạch mỗ rơi vào khổ chiến, vận khí không tệ, may mắn chạy trốn, xin hỏi Mạc trưởng lão và các vị trưởng lão ngồi đây, đó cũng là lâm chiến kháng mệnh, một mình thoát đi?
Thạch Mục nhíu mày lại, ngạo nghễ nói.
Mạc Lân Vũ âm trầm, vài tên trưởng lão Thánh giai bên cạnh trầm mặc không nói gì.
- Còn nữa, cho dù làm con rơi, chúng ta đã thành công dẫn Hắc Ma tộc nhân ở cứ điểm số tám và số mười ra, bằng không sao các ngươi có thể dễ dàng chiếm lấy hai cứ điểm kia như vậy? Đội viên của ta và nhiều đệ tử liên minh chết trận như vậy, các ngươi không hề có chút hổ thẹn nào, ngược lại ngang nhiên chỉ chích người sống sót như ta, không biết là có dụng ý gì?
Thạch Mục tiếp tục nói.
Nghe xong lời Thạch Mục, đại đa số mọi người đều không tự chủ được cúi đầu thấp xuống, tên trưởng lão Thánh giai đến từ Thanh Lan Thánh địa thậm chí lắc lắc đầu, nhắm mắt lại, không nghe không nhìn.
Thanh niên mặt vàng định mở miệng nói gì nhưng bị Mạc Lân Vũ khoát tay cản lại.
- Được rồi, tạm thời không đề cập tới chuyện này nữa. Đối với các vị đệ tử đã hi sinh, liên minh đương nhiên sẽ không bỏ mặc, sẽ có bàn giao. Lần này Thạch Mục có thể thoát khỏi tay Hắc Ma tộc, bất kể nói như nào thì cũng là một chuyện may mắn đối với liên minh. Thạch Mục ngươi trải qua bao chuyện mới trở về, chắc hẳn cũng rất mệt mỏi, cứ đi nghỉ ngơi trước, còn chuyện ngươi xin nghỉ thì ta đã biết, cũng không cần vội vàng gì cả.
Mạc Lân Vũ khoát tay áo, ra hiệu cho Thạch Mục rời đi.
Thạch Mục biết tiếp tục nói cũng không có kết quả gì, lập tức phất tay áo, không thèm xin cáo lui gì cả, xoay người rời khỏi tổng điện.
Mạc Lân Vũ nhìn chằm chằm theo bóng lưng của Thạch Mục, mắt nheo lại, nhwung sau đó lập tức khôi phục như thường.
***
Thạch Mục trực tiếp bước ra cửa lớn chủ điện, hai tên đệ tử thủ vệ ở cửa thấy vẻ mặt Thạch Mục không tốt, đương nhiên thức thời không dám nói thêm điều gì.
Thạch Mục hơi ngừng lại trước cửa, sau khi thở dài một cái, xoay tay lấy ra phi chu, nhảy lên, vội vã đi về một hướng khác.
Sau nửa canh giờ, khi Thạch Mục đi ra khỏi một cung điện đỏ thắm, sắc mặt vốn lạnh lùng mới dịu đi một chút.
Lúc này toàn bộ điểm công huân trong chiến minh lệnh của hắn về không, chuyển thành Huyền Linh điểm, bên trong có tới hơn mười vạn.
Lại nói trong đó còn có ma hồn chưa kịp đổi của ba người Hùng Đồ, hắn cũng không hề khách khí thu lại.
Có những Huyền Linh điểm này, chỉ cần nhanh chóng trở về Thánh địa thì có thể đổi được khẩu quyết công pháp mấy tầng sau của Cửu Chuyển huyền công.
Nghĩ tới đây, tâm tình Thạch Mục khá hơn một chút.
Thời gian tiếp theo, hắn không trở lại động phủ ở Trú Doanh sơn, trực tiếp tới bến cảnh của cứ điểm Phù Không.
Lúc này, bến cảng vô cùng trống trải, đủ loại cờ bay phần phật trong gió, hơn trăm chiếc chiến hạm hai màu vàng bạc to nhỏ không giống nhau lơ lửng phía bên phải bến cảng.
Cách đó không xa, có hơn mười chiếc chiến hạm Ngân Nguyệt đang định cất cách, xung quanh thỉnh thoảng có độn quang bay tới bay lui, dáng vẻ vô cùng náo nhiệt.
Trên một mảnh đất trống, nhiều đội đệ tử liên minh dưới sự dẫn dắt của đội trưởng dồn dập bước tới, tất cả chiến ý dâng trào, chờ xuất phát, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn.
Thạch Mục nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước mắt, lại nghĩ tới mình mấy tháng trước, nghĩ tới những chuyện đã qua, không khỏi nhướng mày, trong lòng sinh ra một tia căm ghét.
Hắn lắc lắc đầu, xoay người lại, đi chéo về phía bên trải cảng.