Huyền Giới Chi Môn

Chương 369: Q.2 - Chương 369: Lạc hậu




Giá tiền này vừa được người trong phòng bao hô lên, toàn bộ hội trường đấu giá lập tức trở nên xôn xao.

Sáu bảy vạn linh thạch đã là giá cực kỳ cao đối với mười tấm phù lục cao giai rồi. Mười vạn thì không chỉ là giá cao nữa mà phải là giá trên trời.

Phù lục cao giai tuy rất khó gặp để mua được nhưng cũng chỉ là loại vật phẩm tiêu hao. Dù tài nguyên của Đại lục Tây Hạ rất phong phú nhưng mười vạn linh thạch cũng không phải là một con số nhỏ. Giá cả này đủ để mua được một kiện linh khí phẩm chất tốt để sử dụng.

Quả nhiên sau khi giá tiền này được báo ra, xung quanh đều im lặng không lên tiếng mà kẻ trong phòng bao kia cũng trở nên trầm mặc.

Nội tâm Cổ Lực hưng phấn dị thường. Kiện vật phẩm đấu giá đầu tiên được mua với giá tiền này ắt hẳn sẽ là một khởi đầu tốt đẹp.

“Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một kiện Linh Khí hạ phẩm tên Ngân Hồ Hàn Thương!” Cổ Lực vung tay lên, lập tức có mấy người liền khiêng lên một kiện bảo vật dài được một tấm vải đỏ phủ lên.

Cổ Lực kéo tấm vải phủ ra, một trường thương màu bạc dài xuất hiện. Trên thân thương, từng đạo ánh sáng màu bạc lấp loáng cực kì linh động.

Đầu thương giống như thân rắn đang uốn lượn. Một điểm sáng màu hồng ánh lên trên mũi thương trông giống như mắt rắn đang tỏa ra sát khí mạnh mẽ.

Cán chiếc thương bạc trông như một con mãng xà màu bạc nằm ngang chuẩn bị lao đến đả thương người khác.

Trong phòng ở trên lầu, ánh mắt Thạch Mục lóe lên.

Thanh ngân thương này là đồ vật hắn đoạt được từ trong tay một tên Địa Giai trưởng lão của Thông Thiên Tiên Giáo. Hiện tại nhìn thấy dường như khác trước, giống như là linh tính được tăng thêm. Có lẽ là sau khi giao cho Chung Tú, nó đã được Nghênh Tiên Các cho người làm thêm chút gì đó.

“Bảo vật này phẩm chất tốt, lực công kích mạnh mẽ...” Tài ăn nói của Cổ Lực vô cùng tốt, chỉ mấy câu liền biến thanh ngân thương này trở thành bảo vật quý giá trong thiên hạ, thế gian hiếm thấy.

Lập tức vài kẻ đang thiếu Linh Khí vừa tay liền ra giá. Sau đó đồ vật này đã được bán đi rất nhanh.

Thời gian tiếp theo, từng kiện từng kiện đồ vật được đưa ra như nước chảy. Đan dược, Pháp Khí, tài liệu cùng một ít vật phẩm quý giá khác đều có. Trong đó phù lục cao giai cũng xuất hiện vài lần.

Mấy nhóm phù lục sau dù không có giá trên trời mười vạn linh thạch nhưng do ảnh hưởng khi trước, từng nhóm đều được mua đi với giá cũng rất cao.

Bầu không khí trong hội trường dần dần nóng lên. Khách quý trong rạp hai bên cũng nhiều lần ra tay. Một nửa thời gian đấu giá hội đã trôi qua rất nhanh.

Trong phòng trên lầu, Chung Tú cầm trong tay một ngọc bản màu trắng có từng đám chữ nhỏ hiện lên bên trên. Chính là giá cả của những vật phẩm đấu giá vừa qua.

“Thành tích của nửa buổi giao dịch đã qua thế nào?” Thạch Mục hỏi.

“Được chừng một trăm lẻ tám vạn, so với dự đoán khi trước của chúng ta nhiều hơn khoảng hai phần!” Chung Tú nói ra.

Thạch Mục gật đầu nhẹ. Vật phẩm quý trọng đều được để dành cho nửa sau của đấu giá hội, mới qua thời gian đầu đã đạt được thành tích như vậy là rất tốt.

Một điểm ánh sáng màu xanh bỗng nhiên phát ra ở hông Chung Tú. Sắc mặt nàng biến đổi, buông ngọc bản lấy ra một viên châu màu xanh đồng thời nét khẩn trương hiện lên trên khuôn mặt.

“Làm sao thế?” Thạch Mục hỏi.

“Muội phái thám tử âm thầm xâm nhập Ngọc Tuyền Các, nửa đầu phiên giao dịch bên kia cũng đã xong nên thám tử gửi thông tin ghi chép về lượng gi giao dịch về.” Chung Tú nói xong hít một hơi, ngón tay điểm lên viên châu màu xanh một điểm.

Viên châu lóe lên phóng ra một làn sáng màu xanh. Phía trên là danh sách một nhóm vật phẩm cùng giá cả đã giao dịch. Phía dưới chính là con số thống kê tổng lượng giao dịch, tổng giá cả đang được thống kê. Rất nhanh con số một trăm ba mươi chín vạn năm nghìn linh thạch được đưa ra.

Sắc mặt Chung Tú thay đổi. Chốt phiên giao dịch, trên tổng giá trị, Nghênh Tiên Các kém hơn ba phần so với Ngọc Tuyền Các.

Thạch Mục khẽ nhíu mày nhưng sau đó liền giãn ra rất nhanh.

“Ngươi không cần lo lắng.” Hắn cầm tay Chung Thanh Tú ôn nhu nói.

“Thế nhưng...” Chung Tú chần chừ.

“Tú nhi, không sao đâu. Nhìn những vật phẩm trên danh sách này, Ngọc Tuyền các đem rất nhiều thứ tốt bán ra ở đầu phiên, nửa sau chưa hẳn chúng ta đã không đuổi kịp.” Thạch Mục nói ra.

Chung Tú hít một hơi sâu rồi miễn cưỡng gật đầu nhẹ.

....

Ngọc Tuyền Các.

Trong tay nữ tử xinh đẹp cũng đang cầm một ngọc bài. Bên trên hiện ra một màn sáng đồng dạng cũng là một danh sách. Tuy nhiên danh sách lại là thể hiện tình huống của Nghênh Tiên Các bên này.

“Chốt nửa phiên giao dịch đầu còn chưa đến một trăm mười vạn.” Nử tử xinh đẹp khinh miệt cười cười đưa ngọc bài cất vào trong ngực.

“Dựa vào tin tức lộ ra từ bên kia, nửa sau đấu giá của Nghênh Tiên Các cũng sẽ bán ra không ít Phù lục cao giai. Xem tình huống trước đó, nếu những phù lục này đều được mua với giá không nhỏ...” Thiếu phụ áo xanh đứng một bên cẩn thận nói.

“Hừ. Việc này ta đã biết rõ. Trong danh sách đấu giá của bọn chúng trừ khối Tinh Thạch cuối cùng ra những vật khác cũng không đáng lo ngại. Chúng ta bên này, nửa sau cũng không thiếu trân phẩm đâu. Tuy nhiên cần cẩn thận để ý tình huống bên Nghênh Tiên Các, nếu có gì bất thường hãy bẩm báo ta ngay!” Nữ tử xinh đẹp cẩn thận dặn dò.

...

Trải qua thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, hiệp đấu giá sau của Nghênh Tiên Các rất nhanh được bắt đầu.

Kiện vật phẩm thứ nhất là một đầu gỗ màu xanh lá to bằng đầu người. Mặt ngoài tản mát ra từng vòng ánh sáng màu lục, thể hiện rõ vòng tuổi của nó. Cách thật xa vẫn có thể cảm giác được đang ẩn chứa linh lực thuộc tính Mộc cường đại.

“Chư vị. Đây chính là bảo vật Thần Vương Mộc ngàn năm khó gặp trong truyền thuyết. Bản các đã phải bỏ ra rất nhiều tinh lực mới có thể tới tay. Đây chính là tài liệu luyện chế Linh Khí thuộc tính Mộc tuyệt hảo. Giá khởi điểm là ba vạn linh thạch.” Cổ Lực tuyên bố.

Đa phần người bên dưới đài đều hiện ra thần sắc nóng vội.

Mọi người ngồi đây đều là những kẻ có ánh mắt cực kì cao. Chỉ liếc nhìn đều nhận thấy Mộc Thần này là linh tài hiếm có quý trọng. Nếu tìm được một vị luyện khí đại sư chắc chắn sẽ luyện chế ra được một kiện linh khí thuộc tính Mộc phẩm chất không thấp, có khả năng sẽ là Linh Khí thượng phẩm.

Tuy nhiên, thông thường giá cả cuối cùng của những loại vật phẩm như vậy là rất cao, cách xa so với giá cả được đưa ra ban đầu.

“Ba vạn năm nghìn!” Một giọng nói từ một phòng bao lập tức truyền ra.

“Bốn vạn!!” Lập tức lại có một âm thanh vang lên.

“Năm vạn!!”

Thần Vương Mộc đúng là một kiện bảo vật hi hữu hiếm thấy. Từng tiếng nói vang lên. Giá cả rất nhanh đã được đẩy lên đến mười vạn Linh Thạch.

Bên dưới không ít lời bàn tán xôn xao. Lúc này đang tranh giành đấu giá chỉ còn những kẻ ngồi trong phòng bao.

“Không ngờ đã tới mười vạn Linh Thạch, chậc chậc, các đại gia trong phòng bao quả thật giàu có.”

“Tất nhiên rồi, có thể ngồi trong phòng bao đều là những thế lực ngang ngược, chúng ta nơi này chỉ là những tiểu nhân vật sao có thể so sánh được“.

“Mười một vạn!!” Một âm thanh già nua từ trong một căn phòng truyền ra, bên trong chính là một lão giả áo xám kẻ từng xuất hiện bên người Lãnh Nguyệt Đồng.

Mười một vạn đã là một cái giá rất cao, xung quanh nhất thời không còn ai lên tiếng.

“Mười lăm vạn!!!” Cổ Lực đợi một hồi đang muốn mở miệng tuyên bố thì một thanh âm lười biếng bất chợt vang lên.

Mọi người lập tức nhớ ra, thanh âm này chính là kẻ ban đầu dùng cái giá trên trời mười vạn linh thạch mua một nhóm cao giai phù lục.

Lão giả khẽ nhướng mày, lắc đầu không hô giá nữa.

...

“Người này là ai? Tài lực thật là hùng hậu.” Trong phòng trên lầu, ánh mắt Chung Tú nhìn về phía phòng có thanh âm lười biếng, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ.

Nàng lật tay lấy ra một cái ngọc bài ở trên viết một dãy tên người.

“Vũ Điền“... Chung Tú rất nhanh đã tìm được tên của kẻ ở căn phòng nọ, trên mặt đồng thời lộ ra thần sắc nghi hoặc.

Cái tên này nàng chưa từng nghe qua.

“Không cần biết hắn là ai, bán được giá cao là được” Thạch Mục nhàn nhạt nói ra.

“Ân, mặc kệ người này là ai, sau khi kết thúc ta sẽ gặp hắn để bái tạ một chút.” Chung Tú gật đầu nhẹ nói.

Đấu giá hội tiếp tục được tiến hành. Kiện bảo vật thứ hai được mang lên, là một Linh Khí roi dài màu bạc. Phẩm chất chỉ hơn chứ không kém kiện linh khí trường thương ban đầu.

Sau một hồi, đã có người trả giá cao là bốn vạn linh thạch.

“Sáu vạn!!” Thanh âm lười biếng lại vang lên lần nữa.

Sắc mặt của mọi người tại đây đồng loạt biến sắc, quay đầu nhìn về phía gian phòng nọ

Trong phòng bị cấm chế bao phủ không có thấy được tình hình bên trong.

Kiện vật phẩm thứ ba lại là một nhóm mười Phù lục cao giai nữa.

Nửa sau đấu giá hội từ từ trôi qua. Từng kiện từng kiện vật phẩm trên đài đều là bảo vật.

Tuy nhiên, các thế lực trong hội trường lúc này đều tràn đầy phẫn nộ.

Thanh âm lười biếng kia không chút dấu hiệu thỉnh thoảng vang lên. Các loại bảo vật bất kể là thứ gì, tài liệu, đan dược hoặc là linh khí người này đều tùy thời báo giá cạnh tranh, hơn thế giá cả kẻ này đưa ra đều cao đến bất thường.

Nửa sau đấu giá, có khoảng một phần ba đồ vật bị kẻ này dùng giá cả cực cao mua vào.

Đồng thời, bởi vì có sự xuất hiện của gã nên giá cả của vật phẩm đấu giá cũng bị ảnh hưởng không ít. Khiến cho giá cả cuối cùng của các loại vật phẩm này bị đẩy lên rất cao.

Nửa sau phiên đấu giá rất nhanh đến lúc kết thúc. Tuy nhiên bầu không khí lúc này càng ngày càng náo nhiệt. Bảo vật chính thức luôn được bán ra cuối cùng.

Một người hầu mặc áo vàng tay nâng hộp gỗ màu xanh lá bước ra đặt trên đài đấu giá.

“Chẳng lẽ là... Đúng vật kia...”

“Phải rồi, hiện tại đấu giá hội đã sắp kết thúc.”

Dưới đài mọi người đều nghị luận.

“Chư vị có lẽ đã đoán ra, bảo vật tiếp theo chính là Huyền Minh Hoa, thứ mà tất cả đều mong đợi.”

Cổ Lực mở hộp gỗ ra, ba đóa hoa lục sắc hiện lên trước mắt.

“Thật sự là Huyền Minh Hoa!” Bên dưới hội trường vang lên xôn xao không ngớt tiếng nghị luận.

Trước đây tại phiên đấu giá nhỏ của Ngọc Tuyền Các, Huyền Minh Hoa đã mang đến danh tiếng không nhỏ. Hiện tại người trong thành Thương Húc, có lẽ không ai là không biết đến loại bảo vật dị giới có thể giúp tăng tiến tu vi này rồi!

Trong hội trường, các thế lực lớn ra tay, trước sau gia nhập đấu giá.

Cuối cùng ba đóa Huyền Minh Hoa bị một lão giả áo xám dùng một giá cao mười chín vạn Linh Thạch thu mua. Thanh âm lười biếng kia không ngờ nằm ngoài dự đoán của mọi người vậy mà lại không có tham gia tranh đoạt.

“Chư vị, bảo vật tiếp theo, chính là một trọng bảo bậc nhất của lần đấu giá này.” Cổ Lực nói ra, liền lật tay lấy ra một hộp gỗ to bằng nắm đấm.

Hộp gỗ mở ra, bên trong hiện một viên đá to chừng ngón cái lóe ra từng trận ánh sáng. Chính là một khối Tinh Thạch.

“Lai lịch, tác dụng của vật này có lẽ mọi người không cần ta giải thích. Khối Tinh Thạch này giá quy định hai mươi vạn, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một vạn linh thạch!” Cổ Lực nói ra.

Bảo vật áp trục của Nghênh Tiên Các chính là một khối Tinh Thạch. Tuy vật này cũng chỉ như bao vật đấu giá khác xuất hiện trong Danh sách vật phẩm đấu giá đính kèm với thiệp mời nhưng người sáng suốt vừa nhìn liền biết giá trị của nó. Giá trị của Tinh Thạch, không ai không biết, không ai không hiểu rằng nó có thể duy trì thông đạo giữa hai giới diện. Chỉ mỗi tác dụng này thôi, giá trị của Tinh Thạch đã không thể cân nhắc.

“Hai mươi vạn!” Thanh âm một cô gái bên trong một căn phòng lập tức vang lên, chính là nử tử họ Chân đang ngồi ngay ngắn trên một cái ghế.

“Hai mươi hai vạn!” Lập tức có người bắt đầu cạnh tranh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.