Thư Hữu Kim ba người đi theo mọi người ở trong cốc sâu vào vài dặm, sau khi xuyên qua từng kiến trúc của điện các xong, rốt cuộc tới chỗ sâu trong sơn cốc, một cái hố do tự nhiên tạo thành - thiên khanh tuyệt cảnh.
Thư Hữu Kim ánh mắt nhìn về phía thiên khanh, phát hiện nó chính là một cái hố sụp lớn đường kính chừng nghìn trượng. Hố sâu chừng trăm trượng, trong hố phân bố chín cột trụ núi đá cao, mỗi một cột đều cao hơn trăm trượng, nổi vượt qua khỏi thiên khanh này hơn trượng.
Trong đó, tám cột trụ liên hoàn thành một mạch, vây quanh một cây trụ cao nhất chính giữa, vị trí phân bố vừa khéo ngầm hợp lại thành phương vị bát quái.
Trên tám cây cột trụ, có xây bình đài rộng lớn, mỗi một cái bình đài này đều rộng chừng trăm trượng, xem ra dường như là dùng làm nơi diễn võ.
Lúc này, ở ngoại vi của thiên khanh đã đứng đầy người đi tới tham gia xem buổi lễ lần này.
Trong đó có mười mấy tên là các tộc tử đệ tham gia tỷ thí lần này, bị đặc biệt an trí bên trái thiên khanh.
Thư Hữu Kim và Phương Trăn đi tới bên trái thiên khanh, An Hoa thì lưu tại chỗ, chờ tỷ thí bắt đầu.
Phương Trăn ánh mắt không ngừng quét nhìn trong cột đá của thiên khanh, chỉ thấy trên cây cột đá ở trung ương bát quái thạch trụ, bố trí mấy chục chiếc ghế khắc hoa màu tím đỏ, phía trên đã ngồi đầy người.
- Thư huynh, phía trên kia chính là quan chiến đài phải không?
Phương Trăn một tay chỉ chỗ cột đá trung ương dùng làm nơi quan sát các trận chiến đó, hỏi.
- Không sai. Nghe nói điển lễ lần này thật đúng là thịnh đại, không chỉ có Địa Long, Khánh Quy hai tộc phái ra trưởng lão đích thân tới dự, ngay cả những kẻ lâu không xuất thế nhưng lại có cơ sở thâm hậu của những gia tộc khác cũng đều liên tiếp xuất động. Nghe nói Địa Long tộc vì chuyện này đã làm nhiều sự chuẩn bị, thiếu chủ của bọn họ cũng tới tự tham gia tuyển chọn, còn là thí sinh hàng đầu lần này.
Thư Hữu Kim gật gật đầu nói.
Phương Trăn đứng ở một bên, lại không bắt lời, chẳng qua là ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm phía bên phải quan chiến đài nơi có lão giả lông mày trắng ở một chỗ ghế ngồi.
- Đó là tộc trưởng của Tử Tình Ma Ngưu tộc của ngươi phải không?
Thư Hữu Kim theo ánh mắt Phương Trăn nhìn lại, hỏi.
Phương Trăn khẽ thở dài, gật gật đầu.
Lúc này, chung quanh không ít người xem lễ, thậm chí ngay cả người đứng ở bên trái thiên khanh, đều có hơn phân nửa đưa ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía vị trí vị trí sát gần trung tâm chiến đài.
Chỗ ấy đang ngồi một cô gái trẻ tuổi mặc áo dài xanh nhạt, mặt che lụa mỏng, chính là tân nhậm Thánh nữ của Thiên Phượng nhất tộc - Triệu Linh Tú.
Phía bên phải nàng là Triệu Tuyền Ki mặc một bộ áo bào vàng, da như ngưng chi, nét mặt tỏa sáng, đang nghiêng thân kề sát vào bên tai nàng xảo tiếu yên nhiên nói nhẹ cái gì đó. Hai người quan hệ xem ra có chút thân mật.
Thánh nữ nghe lời nói của nàng, thỉnh thoảng gật gật đầu bày tỏ đồng ý, ngẫu nhiên còn mắt mày khẽ cong động đậy, lộ ra ý cười.
Nhưng mà, nàng tuy là chưa lộ ra toàn vẹn dung mạo, lấy lụa mỏng che khuôn mặt, nhưng một cái nhăn mày một tiếng cười, một hình một sắc, vẫn khiến cho mọi người chung quanh thiên khanh hâm mộ vô cùng.
Bên trái Thánh nữ, đang ngồi một vị nữ tử đầu đội mũ phượng, thân khoác vũ y bảy màu, thần sắc hơi có mấy phần nghiêm túc, thấy hai người đàm tiếu dẫn đến sự chú ý của người vây xem, liền nghiêng người nhắc nhở một câu.
Hai người kia sau khi nghe xong, lập tức thu liễm vẻ cười đùa, ngồi nghiêm chỉnh lại.
Ngoài ra, những kẻ như là Thiên Phượng nhất tộc Kim Phong bà bà, Chẩn phu nhân, Bàn Quy nhất tộc trưởng lão Vu Vân, cùng với Địa Long nhất tộc Thần cảnh đại năng Địch Phong, cũng đều bất ngờ cũng có mặt.
- Thư công tử, ta xem thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi, lần này tỷ thí chỉ sợ cũng muốn bắt đầu rồi, Thạch công tử hắn sợ là không dự được rồi.
Phương Trăn ngẩng đầu nhìn xem mặt trời sớm đang từ từ dâng lên, có chút lo âu nói.
- Thạch huynh hắn làm việc luôn luôn rất có phân tấc nắm chắc, cũng sẽ không để lỡ chánh sự. Xem ra cũng sắp đến rồi.
Thư Hữu Kim trong miệng tuy nói như vậy, chân mày cũng hơi hơi cau lại một chút.
Hiển nhiên hắn cũng có chút kinh ngạc , Thạch Mục từ sáng sớm liền bị phát hiện không thấy dấu vết đâu, không ngờ cho đến nay vẫn chưa đến.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Thư Hữu Kim và Phương Trăn vẫn không chờ thấy được bóng dáng của Thạch Mục.
- Thạch huynh có khả năng có cái gì chuyện quan trọng cần phải xử lý, hai người ta và ngươi tận lực chiến đấu là được rồi.
Thư Hữu Kim nhìn thoáng qua bãi đá, lên tiếng nói.
- Được.
Phương Trăn thoải mái đáp ứng.
Đúng lúc này, trên quan chiến đài rốt cục có một vị lão giả mặc cẩm bào đỏ thẫm tóc cũng đỏ đứng ra, hắng giọng một cái, cất cao giọng nói:
- Chư vị không màng vất vả, không tiếc vạn dặm đi đến bổn tộc, cùng bọn ta cùng khánh chúc Thánh nữ tiếp nhậm chức vị, làm cho tộc ta bồng tất sinh huy. Lão phu Triệu Chu Đồng, đại biểu Thiên Phượng nhất tộc, chân thành cảm tạ các vị đã đến.
Lão giả tóc đỏ tinh thần quắc thước, tiếng như đồng chung, cả người tản ra khí tức thập phần cường đại, không ngờ lại rõ ràng là một vị Thần Cảnh Sơ Kỳ cường giả.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở chỗ này đều tinh thần phấn chấn, toàn trường yên lặng như tờ.
- Xem ra là sắp bắt đầu rồi.
Phương Trăn ánh mắt nhìn về Triệu Chu Đồng bên đó, nhỏ giọng nói.
- Thời gian gần như tới rồi, chỉ là có chút kỳ quái.
Thư Hữu Kim có chút một số nghi hoặc nói.
- Thư huynh cảm thấy chỗ nào kỳ quái?
Phương Trăn kinh ngạc hỏi.
- Ngươi xem một chút quan chiến đài chính giữa có 3 cái ghế đá đó. Điển lễ thịnh đại như thế, cộng thêm mục đích ba đại tộc mượn cơ hội này tụ tập thế lực, Thiên Phượng, Khánh Quy và Địa Long tam tộc tộc trưởng tất nhiên đích thân tới.
Thư Hữu Kim nói như thế,
- Đúng, 3 cái ghế đá xem ra chính là ba người chủ tọa, vì sao còn trống không vậy?
Phương Trăn ngạc nhiên.
- Tin tưởng mọi người đều biết rồi. Trước khi chính thức cử hành Thánh nữ tiếp nhậm đại điển, cần tiến hành mấy vòng tỷ thí trước, để chọn lựa ra song tu bạn lữ của Thánh nữ. Bởi vì lần so tài này sự việc trọng đại, người dự thi trong chư vị có không ít người là lần đầu tới chỗ Chu Tước tinh này, chỉ sợ cũng không ít người không quá thích ứng đối với hoàn cảnh của nơi này. Thánh nữ tộc của ta hiểu được sự vất vả của các vị, do đó kéo dài thời gian bắt đầu so tài, trễ hơn một canh giờ.
Triệu Chu Đồng tiếp tục nói.
Y vừa nói ra lời này, khiến cho mười mấy tên các tộc tử đệ tha gia bỉ thí ở bên trái thiên khanh đều đưa mắt nhìn nhau, không biết nên làm sao.
- Chư vị có thể ở trên bát quái diễn võ đài nơi này, tự mình làm quen một chút, một lúc lâu sau, tỷ thí sẽ bắt đầu đúng giờ.
Triệu Chu Đồng hơi có chút lúng túng nói.