Huyền Thiên

Chương 109: Chương 109: Thiên Đan Phong (hạ)




“Nghĩ lão hân này hẳn là đang thi triển một trong hai đại tuyệt học Ngự Kiếm Phi Tiên mà Lăng Hi đã nói.”Dương Thiên Lôi âm thầm suy đoán.

Chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, ba người đã bay tới trước một ngọn núi vô cùng to lớn.

- Đây chính là Thiên Đan Phong, nằm ở phía tây Trảm Không Kiếm Phái, tiếp tục tiến về phía tây năm trăm dặm chính là một trong năm đạ hiểm điện của đại lục Huyền Thiên --- Hồng Hoang Sơn Mạch.

- Một trong năm đại hiểm địa Hồng Hoang Sơn Mạch?Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương đều lộ vẻ nghi hoặc là kỳ quái.

- Uhm. Cũng là nơi tu luyện của các ngươi sau này.

- Không phải chứ? Chúng ta không phải tu luyện trong môn phái hay sao?Dương Thiên Lôi nghi hoặc hỏi.

- Đương nhiên phải tu luyện trong môn phái, bất quá tu luyện chân chính không đơn giản giống như ngươi tưởng tượng, nhất là khi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, mỗi một lần tấn cấp đều cần phải có cơ duyên vô cùng to lớn. Mà cơ duyen này không phải khổ luyện có thể thu được. Điều này cũng là nguyên nhân vì sao một số người khi tu luyện tới cảnh giới nhất định sẽ rời khỏi môn phái lịch lãm, tìm kiếm cơ duyên đột phá tới cảnh giới càng cao hơn. Mà cảnh giới Tinh giả trước Tiên Thiên trọng điểm tu luyện không ngừng nghỉ và tôi luyện tâm tính, ngộ tính của bản thân mình trong chiến đấu, rèn gân cốt, thân thể, đột phá cực hạn của chính mình, chỉ có như vậy mới làm căn cơ thêm kiên cố, sáng tạo điều kiện có lợi nhất tiến vào cảnh giới Tiên Thiên.Đan Thanh Dương một mặt giải thích với hai người, một mặt chậm rãi hạ xuống bên dưới, chỉ trong chốc lát đã đứng trên Thiên Đan Phong.

Bất quá, để Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương không thể giải thích được chính là, Thiên Đan Phong cũng là một trong tám chủ phong của Trảm Không Kiếm Phái, dĩ nhiên vô cùng tiêu điều hoang vắng, so với Thiên Minh Phong khí thế tràn đầy căn bản không thể đánh đồng, vô luận là phi hành trên cao hay là hiện tại, đập vào mắt chính là một mảnh hoang vu, phảng phất giống như tiến vào một hoang sơn dã lĩnh, không nhìn thấy bất luận kiến trúc cung điện nào, linh khí thiên địa cũng rất loãng.

- Đây là Thiên Đan Phong?Dương Thiên Lôi nhịn không được hỏi.

- Uhm, rất kỳ quái đúng không? Đợi lát nữa các ngươi sẽ hiểu rõ!Đan Thanh Dương tựa hồ biết tâm tình vô cùng kinh ngạc của Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương, mỉm cười nói, đồng thời vung tay lên, một hạt châu màu vàng lớn cỡ nắm tay đột nhiên quỷ dị xuất hiện ngay giữa bầu trời, trước mặt ba người.

Đúng lúc này, hai tay Đan Thanh Dương kết xuất một đám pháp ấn kỳ dị, mỗi một pháp ấn kết thành liền có một đạo năng lượng hỏa hồng xoay quanh bắn ra, dọc theo kỹ tích vô cùng kỳ quái, quay xung quanh hạt châu màu hồng, đồng thời hạt châu cũng xoay theo, tốc độ nhanh dần.

Chỉ chốc lát đã đạt được ba mươi sáu đạo, đúng lúc này, ba mươi sáu đạo năng lượng màu hỏa hồng xoay xung quanh hạt châu kia bỗng nhiên giống như linh xà, chia làm ba mươi sáu phương hướng, không tiếp tục xoay xung quanh hạt châu.

- Mở!Đúng lúc này, Đan Thanh Dương hét lớn một tiếng, hạt châu màu vàng giống như thiểm điện lao vào trong hoang sơn dã lĩnh trước mắt.

Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương nhất thời kinh ngạc há to miệng, nơi hoang sơn dã lĩnh trước mắt dĩ nhiên biến thành “trăng trong nước”, quỷ dị lay động không ngừng, sau đó biến mất giống như kỳ tích.

Trước mặt hai người dĩ nhiên xuất hiện một cánh cửa lớn giống như tại Thiên Minh Phong, bên trên cánh cửa lớn có ba chữ lớn Thiên Đan Phong màu vàng, nét chữ cứng cáp tràn đầy lực lượng.

Cảnh tượng bốn phía cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, từng đóa từng đóa hoa mây phiêu đãng trong không gian, linh khí thiên địa nồng hậu mang theo mùi dược liệu thơm nồng thẫm đẫm ruột gan, phía sau cánh cửa lớn là vô số linh vật tiên thảo, kỳ hoa dị quả trải rộng khắp nơi, mặc dù không to lớn bàng bạc giống như Thiên Minh Phong, nhưng lại rất có ý nhị tiên gia, giống như tiến vào trong tiên cảnh nhân gian.

- Thế nào?Đan Thanh Dương nhìn Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương với vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, hơi đắc ý nói:- Đệ nhất trọng địa của phái ta chính là Thiên Tịch Phong chưởng môn trấn thủ, đệ nhị trọng địa chính là Thiên Đan Phong chúng ta, Thiên Đan Phong dựng dục vô số linh vật thiên địa, kỳ hoa dị thảo của rất nhiều đời tiền bối sưu tầm trăm nghìn năm qua, đồng thời còn có Tàng Đan Các của bản phái, so với bảy chủ phong khác, lực phòng ngự của Thiên Đan Phong chính là mạnh nhất.

Đan Thanh Dương chậm rãi giải thích với hai người:- Toàn bộ Thiên Đan Phong đều được tiền bối cao nhân phái ta bày đại trận tầng tầng lớp lớp, nếu như không có Mỹ Kim Châu trong tay vi sư kích hoạt trận nhãn, mở ra trận môn, cho dù là cường giả Thần Đạo cũng mơ tưởng xông vào. Đi thôi, chúng ta tiến vào!

Đan Thanh Dương vừa nói vừa bước về phía trước, Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương theo sát phía sau. Trên đường vô cùng thanh u, dĩ nhiên không có một bóng người. Tựa hồ toàn bộ Thiên Đan Phong, ngoại trừ ba người không còn bất cứ kẻ nào khác. Đan Thanh Dương thỉnh thoảng dừng lại, cẩn thận từng chút chỉnh sửa những linh dược trên đường, cũng giới thiệu đơn giả thuộc tính linh được, còn có công năng và các loại đan dược có thể luyện chế.

Hai người đều là lần đầu tiên tiếp xúc với linh được, tuy rằng nghe không khác gì thiên thư, nhưng đều dụng tâm ghi nhớ, dù là Dương Thiên Lôi cũng không ngoại lệ. Hắn tới nơi này với mục đích là thu được thời gian tự do càng nhiều hơn, nhưng nếu có thể học được thứ gì đó hắn đương nhiên không thể bỏ qua.

Tiên đan, pháp bảo, những thứ trong truyền thuyết này đối với bất cứ kẻ nào mà nói đều có mê hoặc trí mạng.

Đan Thanh Dương vừa đi vừa giảng, lộ trình hơn mười phút, ba người đi đủ một canh giờ mới tới vị trí hạch tâm của Thiên Đan Phong.

Từng tòa từng tòa cung điện xuất hiện ngay trước mặt ba người, bốn phía cung điện còn có một số tiểu viện đơn giản rất khác biệt.

- Thiên Đan Phong ngoại trừ vi sư ra còn có hơn mười cao thủ Tiên Thiên cấp bảy trấn thủ. Trừ những người này ra còn có một số đệ tử bình thường, những việc tạp vụ hàng ngày đều do bọn hắn tới xử lý. Vì vậy các ngươi chỉ cần theo vi sư chuyên tâm tu luyện và học tập đan đạo là được.Đan Thanh Dương dẫn hai người tiến vào trong đại điện, trực tiếp nói với hai người.

- Thiên Lôi, thể chất bản thân ngươi không thích hợp với đan đạo, mặc kệ ngươi nỗ lực như thế nào, nhiều nhất chỉ miễn cưỡng trở thành một đan dược sư hợp cách mà thôi. Nguyên ý ban đầu của vi sư là muốn tìm một trợ thủ cho Hương Hương, bất quá vi sư phát hiện thể chất của ngươi tương đối đặc thù, nếu như để ngươi làm trợ thủ thực sự có điểm lãng phí. Nếu như ngươi chuyên tâm võ đạo, nói không chừng còn có thành tựu nhất định. Vì vậy vi sư quyết định, hai người các ngươi, Hương Hương chủ tu đan đạo, mà ngươi chủ tu võ đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.