Diệc Phi nhìn thẳng vào mắt Đông Phương Hạ. Thấy anh không hề né tránh, ngược lại còn rất thản nhiên, cô trầm ngâm giây lát rồi nói: Đông Phương Hạ, bọn em tin anh. Bây giờ anh trở về, là bạn thì cũng phải đi hỏi thăm chị ấy chứ.
Thôi bỏ đi, nhỡ để chồng tương lai của chị ấy biết, anh có nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được nỗi oan này.
Đông Phương Hạ đã nghĩ sẵn câu trả lời nếu bị tra hỏi rồi, ai ngờ Nam Cung Diệc Phi lại nói như thế. Bọn họ tin anh? Nếu anh mà có gì mập mờ với chị Nghiên thật, phụ lòng tin của Diệc Phi và Lăng Vy, thế có khác nào mua dây buộc mình.
Nhìn nụ cười dịu dàng của Nam Cung Diệc Phi, Bek Er mỉm cười, thầm nghĩ chiêu này của cô max đỉnh, đánh thẳng vào nội tâm Bek Ji.
Thư Lăng Vy không hiểu vì sao Diệc Phi lại tin tưởng Đông Phương Hạ như thế, đang định lên tiếng hỏi thì lại bị Diệc Phi dùng ánh mắt ngăn cản.
Phải rồi Đông Phương Hạ, ban nãy em đã nói với Bek Er rồi, ngày mai em sẽ tới công ty cô ấy, tranh thủ học hỏi thêm, anh thấy thế nào?, Nam Cung Diệc Phi thương lượng.
Nghe vậy, Đông Phương Hạ nở nụ cười: Anh biết em nghĩ gì, muốn đi thì cứ đi đi. Nhưng em phải nhớ, không học thì thôi, chứ đã học là phải học thật giỏi, Đông Phương Hạ biết biết Diệc Phi muốn trợ giúp mình về mặt kinh doanh, san sẻ áp lực với Bek Er.
Ừm, anh yên tâm đi, người phụ nữ của anh không thể kém cỏi hơn người khác được.
Đông Phương Hạ vui vẻ gật đầu. Anh liếc nhìn Thư Lăng Vy rồi chuyển sang Bek Er, trầm ngâm nói: Ngày mai anh sẽ lên núi, Diệc Phi và Lăng Vy giao cho em đấy. Đợi đến khi anh biết rõ mọi chuyện thì sẽ sắp xếp những chuyện khác.
Nhắc tới chuyện đứng đắn, còn là chuyện liên quan tới nhà họ Bek, Bek Er ngưng cười đùa, nghiêm túc hỏi: Anh nghĩ thông rồi à? Quyết định sẽ ra tay đúng không?
Trong đầu anh có quá nhiều mối nghi hoặc, không muốn biết cũng không được. Còn chuyện ra tay, anh chưa biết mục tiêu của mình là gì thì phải ra tay thế nào? Chẳng phải em nói gia tộc ấy rất mạnh, bây giờ anh vẫn chưa phải đối thủ của bọn họ sao?
Đúng thế, anh nên biết tất cả mọi chuyện, cũng không thể trốn tránh được, bởi vì anh là Bek Ji.
Ở nhà họ Bek, anh chưa bao giờ trốn tránh điều gì cả, Đông Phương Hạ thản thiên nói, sau đó nhìn Diệc Phi và Lăng Vy: Anh đi ra ngoài làm một số chuyện, sẽ về nhanh thôi. Dứt lời, Đông Phương Hạ quay người rời khỏi ban công.
Nhìn theo bóng lưng của Đông Phương Hạ, Diệc Phi và Lăng Vy hơi nghi hoặc. Sao tự nhiên tâm trạng của Đông Phương Hạ lại trở nên nặng nề như thế?
Đông Phương Hạ đi xuống tầng một, vừa đi tới cửa thì nhìn thấy Dạ Nguyệt và Dạ Vân đứng ở hai bên. Đông Phương Hạ thực sự yêu quý hai cô em gái này.
Cậu chủ!
Trông thấy Đông Phương Hạ, Dạ Nguyệt và Dạ Vân bước tới.
Nhìn biểu cảm của Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ biết tối nay anh nhất định phải khai ra chị Nghiên. Anh và chị Nghiên tuy thân thiết với nhau, nhưng đâu phải mối quan hệ mà Bek Er nghĩ.