Hiểu ý của Bek Er, Đông Phương Hạ cạn lời. Anh đang định uy hiếp Bek Er thì lại phát hiện ra Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy tới gần mình, bèn cười ha ha rồi lớn tiếng cảm thán: Trăng đêm nay đẹp quá. Bây giờ mà 'đại chiến' bốn người dưới trăng thì tuyệt lắm đây!
Đừng có đánh trống lảng. Đông Phương Hạ, khai thật đi, rốt cuộc anh và chị Nghiên kia có quan hệ thế nào?, Thư Lăng Vy một tay cầm ly, tay còn lại nắm thành đấm, quơ quơ trước mặt Đông Phương Hạ.
Thấy thế, trong cặp mắt rạng ngời của Diệc Phi hiện lên nụ cười, tầm nhìn dừng lại trên mặt Đông Phương Hạ.
Nhìn dáng vẻ phiền muộn của Đông Phương Hạ, Bek Er cười hả hê: Bek Ji, vốn em định giấu giếm cho anh, nhưng em cũng có nỗi khổ tâm của em. Cho dù em không để bụng thì chị Lăng Vy và...
Em câm miệng lại cho anh!
Đù, em giấu giếm cho anh? Ánh mắt và giọng điệu của em rõ ràng là đang giễu cợt anh, để Diệc Phi và Lăng Vy xử lý anh, anh còn không nhận ra ý đồ của em chắc!
Bek Er nhún vai không mấy để ý. Ở trước mặt Đông Phương Hạ, cô ấy không dám nói như trong điện thoại, không cẩn thận là sẽ bị tét mông ấy chứ.
Đông Phương Hạ mắng Bek Er mà Bek Er không dám nói gì, Diệc Phi và Lăng Vy đều hơi ngạc nhiên. Xem ra không một ai trong nhà họ Bek dám động chạm tới sự uy nghiêm của Đông Phương Hạ, bao gồm cả người thừa kế duy nhất là Bek Er.
Nhìn biểu cảm của Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ biết tối nay anh nhất định phải khai ra chị Nghiên. Anh và chị Nghiên tuy thân thiết với nhau, nhưng đâu phải mối quan hệ mà Bek Er nghĩ.
Haizz... Đúng là có tiếng mà không có miếng. Nếu biết Bek Er giỏi tưởng tượng như thế thì anh đã ăn chị Nghiên rồi. Nhưng trong sáu năm qua, thực sự là anh không phát hiện ra mình yêu chị Nghiên.
Đông Phương Hạ ngẫm nghĩ, cảm thấy vẫn không cần phải nói ra, bèn cười cợt nhả: Hai vợ, thực ra anh và chị Nghiên chỉ là bạn bình thường thôi. Mặc dù bọn anh qua lại với nhau, nhưng chưa đi quá giới hạn. Điểm này các em có thể hỏi Bek Er.
Đông Phương Hạ đang nói thật, Bek Er cũng biết điều đó. Thấy Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy nhìn mình, vốn Bek Er định đùa thêm chút nữa, nhưng nghĩ tới việc Bek Ji và chị Nghiên đúng là như thế, cô lại gật đầu nói: Thì đúng là thế, nhưng em không biết anh có ăn vụng không.
Đậu má, anh ăn vụng? Anh mà muốn ăn thì còn phải vụng trộm sao? Đông Phương Hạ bó tay với Bek Er, trợn trắng mắt nói: Bek Er, em mà còn nói lung tung nữa thì coi chừng anh xử em đấy.
Còn lâu em mới sợ cái lời hù dọa ấy của anh, Bek Er cười ha ha.
Thư Lăng Vy bước tới, cầm cổ tay Đông Phương Hạ: Em trai Đông Phương Hạ, bọn tôi chỉ tò mò thôi mà. Nói đi, cho dù chị Nghiên là người phụ nữ của anh thì cũng không sao, dẫn chị ấy về, tôi và Diệc Phi sẽ tra hỏi thật kỹ.
Mé, mấy cô tưởng chị Nghiên là phạm nhân à? Còn tra hỏi nữa chứ! Anh nói thật sao không ai tin thế này!
Tôi và chị ấy là bạn thật.