Huyết Lang Báo Thù

Chương 238: Chương 238: Rất có phúc






Đám côn đồ thấy Đông Phương Hạ ra vẻ như người có tiền có thế, không coi họ ra gì, ai ai cũng tức giận nhìn Đông Phương Hạ, dáng vẻ rục rịch xông lên!

Gã thanh niên dẫn đầu cảm thấy mất hết mặt mũi, càng có cớ gây rắc rối với Đông Phương Hạ, huống hồ mỹ nữ như Thư Lăng Vy, gã sẽ không bỏ qua! Thế là, nói:

“Mẹ kiếp, chẳng lẽ mày không nghe thấy lời của tao à! Nhóc con, không sợ nói với mày, tao chính là lão đại của con phố này, trong tay có vô số đàn em, mày dám mạo phạm tao! Mày muốn chết hả”.

Đông Phương Hạ nghe xong liền cau mày, đôi mắt đen hiện lên sát khí, nụ cười mỉm biến thành nụ cười lạnh lùng, ánh mắt khóa chặt gã thanh niên đối diện, cười nói: “Thì ra là đại ca à, vừa nãy tôi chỉ đùa thôi! Đừng để bụng, đừng để bụng nhé!”

Thư Lăng Vy không hiểu Đông Phương Hạ muốn làm gì, bị chửi còn khom lưng khụy gối.

Gã thanh niên thấy dáng vẻ yếu đuối của Đông Phương Hạ, lòng hư vinh được thỏa mãn, lại gần Đông Phương Hạ, ra vẻ tao đây đứng đầu thiên hạ, nói với Đông Phương Hạ: “Nhóc con mày đã biết điều, tao cũng không so đo với mày, mày đi đi! Tao giúp mày chăm sóc người phụ nữ của mày! Ha ha…”

Gã thanh niên cười ngông cuồng, trắng trợn, nói xong, gã định sờ vào khuôn mặt hút hồn của Thư Lăng Vy trước mặt Đông Phương Hạ.

Thư Lăng Vy thấy vậy vội tránh!

“Ha ha…”

Lần này, không chỉ có gã thanh niên cười, mà còn cả đám côn đồ xung quanh cũng cười!

Thư Lăng Vy nổi giận! Nói nhỏ với Đông Phương Hạ: “Anh chơi trò gì vậy, người phụ nữ của anh bị đám khốn này trêu chọc, anh còn cười được, anh ra tay hay tôi ra tay!”

Đông Phương Hạ cười ha ha, nhướn lông mày với Thư Lăng Vy, sợ hãi nói: “Đương nhiên là chị ra tay rồi, chị Thư Lăng Vy, chị đã nói chị sẽ bảo vệ tôi, chị không thể thất hứa!”

Thư Lăng Vy thấy dáng vẻ sợ hãi của Đông Phương Hạ, mượn thế vỗ vai Đông Phương Hạ, hùng hồn nói: “Cậu em Đông Phương Hạ, đương nhiên chị sẽ bảo vệ cậu! Ở yên một bên, tối nay chị sẽ làm mỹ nhân cứu anh hùng!”

Đông Phương Hạ biết thân thủ của Thư Lăng Vy, mười mấy tên côn đồ có lẽ không phải là đối thủ của cô, lập tức, mỉm cười đứng sang một bên, đứng cùng với đám người vây quanh xem! Còn không quên nói “chị Lăng Vy, chị cẩn thận nhé”.

Gã thanh niên nghe thấy cuộc đối thoại giữa Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy, càng khinh bỉ trước vẻ hèn nhát của Đông Phương Hạ!

“Người đẹp, người đàn ông của em, ngay cả em cũng không bảo vệ được, đi theo cậu ta, em có an toàn không!”

Sắc mặt Thư Lăng Vy sầm xuống, khí thế bừng bừng nhìn gã thanh niên, lạnh giọng nói: “Người đàn ông của tôi có bảo vệ tôi được hay không, loại rác rưởi như anh không xứng được biết, vừa nãy không phải anh muốn sờ tôi sao! Bây giờ có dám sờ lại lần nữa không”.

“Ha ha ha… có dám không? Sao lại không dám, người đàn ông của em nhát gan, anh đây gan to bằng trời!”

Gã thanh niên đắc ý vênh váo, đưa tay muốn ôm Thư Lăng Vy vào lòng! Không ngờ, Thư Lăng Vy nâng chân lên là một đạp, dưới ánh mắt của mọi người, đạp mạnh vào đũng quần của gã thanh niên.

“A…”

Gã thanh niên hoàn toàn không ngờ Thư Lăng Vy ghê ghớm như vậy, nụ cười cứng lại trên mặt, kêu thảm thiết! Đúng là khiến người ta sởn tóc gáy, khi gã thanh niên ôm đũng quần quỳ dưới đất, đầu toát mồ hôi hột, mọi người cũng phải hít khí lạnh!

Đông Phương Hạ nhìn mà thầm tặc lưỡi, anh đã nhìn rõ lực đạo trong cú đạp của Thư Lăng Vy! Vận mệnh của gã thanh niên này có lẽ xong đời rồi! Huống hồ đôi bốt mà Thư Lăng Vy đi, Đông Phương Hạ cũng phải nghĩ nếu Thư Lăng Vy cũng chơi mình một đạp như vậy, thì… thì…

“Muốn sờ, về nhà sờ mẹ anh đi. Không có mẹ cũng được, tìm chị, tìm em gái của anh!”

Thư Lăng Vy đứng giữa đám đông, hung dữ mắng!

“Con đàn bà thối, mẹ kiếp, đứng hết đó làm gì, còn không xông lên cho tao!”

Mười mấy tên côn đồ nghe thấy tiếng mắng tức giận của lão đại của chúng, từng người nổi giận lao vào Thư Lăng Vy!

Võ công của Thư Lăng Vy đúng là không tồi, đối mặt với mười mấy tên côn đồ, lại rất ung dung! Đông Phương Hạ xem mà vỗ tay, lớn tiếng hô: “Chị Lăng Vy, chị rất tuyệt! Cố lên… Phế luôn đám khốn này, chồng rất thích em, đừng để chồng thất vọng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.