CHƯƠNG 2: VẬT PHẨM THẤT BẠI
“Đi thôi, đem Bắc Đường gia giết sạch cho ta.” Một giọng u ám, lớn tuổi vang lên trong mật thất.
Sau tiếng nói của sư phụ, trong mật thất tịch không tiếng động, nghe như vị lão nhân đó nói chuyện với không khí. Thực ra, lão nhân nhìn chăm chăm một nơi, trên chiếc giường bằng ngọc trắng, là một mảng màu đỏ. Đương nhiên, trên giường không phải là máu mà là đứa trẻ toàn thân một màu máu đỏ kia. Trừ bỏ bàn chân nhỏ trắng mịn cùng khuôn mặt tuyệt đẹp khó có ở cõi người, toàn thân đứa trẻ là một mầu máu đỏ! Màu đỏ của xiêm y, màu đỏ của mái tóc . Lúc này đứa bé đang nhắm chặt hai mắt, hàng mi dài, màu đỏ kiều mị bao trùm xuốgn dưới. Suối tóc dài mềm mại bao phủ hết chiếc giường bằng bạch thạch, khung cảnh diễm lệ vô cùng.
Đứa bé trông thật bình thản, tưởng như không nghe thấy lời lão nhân vừa nói.Đôi mắt vẫn khép như cũ, tựa như đang ngủ.
Lão nhân đối với phản ứng của đứa bé cũng không lộ ra biểu cảm gì, lão biết đứa bé đã nghe thấy lời lão nói, và đứa bé sẽ chấp hành mệnh lệnh của lão.
Quả nhiên, một lúc sau, lông mi của đứa bé có chút lay động, đứa bé từ từ mở mắt, lộ ra đôi mắt màu đỏ máu tự như viên hồng ngọc đẹp nhất thế gian, làm lu mờ những tạo vật xinh đẹp khác. Ngay khi đứa bé mở to đôi mắt, vẻ đẹp mê hoặc chợt biến mất, làm cho ta tưởng chửng vừa mới gặp ảo giác.
“Đây là những kẻ cuối cùng của bộ tộc, những kẻ trước đây đã truy sát ta”, lão nhân thầm nghĩ.
“Sư phụ, đệ tử có điều thắc mắc không biết lúc này có thích hợp để hỏi?” giọng nói trẻ tuổi lạnh lùng vang lên, làm gián đoạn suy tưởng của lão nhân.
“Nga( ồ) , hãy nói ta nghe.”Tâm tình lão nhân lúc này rất tốt, giọng nói bớt vẻ u ám, lạnh lùng hơn bình thường, nhìn người trẻ tuổi- đệ tử của lão.
“Vâng, sư phụ, đệ tử cảm thấy chúng ta không nên tạo ra huyết oa này (đứa trẻ máu)”
“Tại sao?” Lão nhân không hiểu hỏi lại, huyết oa oa này thấy trò bọn họ tốn hơn mười năm khổ cực mới hoàn thành.
“Là như vậy thưa sư phụ, đệ tử quan sát lúc huyết oa giết người, cảm thấy dường như nó có ý thức, không giống như chỉ là công cụ giết người vô cảm.” Người thanh niên ngữ khí lạnh băng, nhưng vẫn thể hiện sự cung kính, hướng sư phụ hắn trình bày khúc mắc.
“Ồ, Thật vậy sao?” Lão nhân hồ nghi hỏi lại.
Không phải lão không tin đồ đệ yêu của mình, mà vì sách cổ đã ghi lại, nói rằng huyết oa không thể có ý thức của chính mình, nó chỉ thi hành mệnh lệnh của kẻ tạo ra nó, người tạo ra nó ra lệnh cho nó giết ai thì nó sẽ ngay lập tức thi hành, không chút do dự.
Sách cổ mà lão nhắc tới chính là cuốn sách cổ của bộ tộc vu nữ ( nữ phù thủy )từ ngàn xưa để lại mà lão vô tình có được trong thời gian lẩn trốn, có thể nói là ông trời có mắt, cho lão một cơ hội trả thù. Sử dụng những điều được ghi lại trong sách cổ, lão đã bỏ biết bao công sức, trong vòng mười năm, thu thập một ngàn oan hồn, oán khí, cùng với máu tươi của một ngàn đứa trẻ, sử dụng cấm thuật của bộ tộc vu nữ để tạo ra huyết oa.
“Đúng vậy”, đối với sự nghi ngờ của lão nhân, người thanh niên hoàn toàn không quan tâm, những điều hắn nói là sự thật, nếu sư phụ hắn không tin, hắn quả thật cũng không có biện pháp. Bản thân hắn cũng biết huyết oa không có ý thức, nếu hắn không tận mắt nhìn thấy, hắn quả thật cũng không tin.
“Vậy ngươi hãy nói cho sư phụ biết, bằng chứng huyết oa có ý thức là gì?”. Lão nhân quả thật vẫn không tin, vì trong sách cổ đã nói, trước giờ chưa từng có huyết oa có ý thức, đó cũng vì sử dụng máu tươi của một ngàn đứa trẻ chứ không phải máu của người trưởng thành, trẻ con khi chưa có ý thức cụ thể, rõ ràng, đã bị giết chết, có thể nói là vô thức, hoàn toàn dễ điều khiển, huyết oa được sinh ra cũng không có ý thức, không phải lo lắng bị phản bội.
“Đệ tử theo lời sư phụ quan sát huyết oa hành động, huyết oak hi đối mặt với sự van xin của bọn họ, đã do dự, không chỉ như thế, huyết oa còn buông tha đứa con nhỏ tại nhà Tư Đồ, lúc ấy vì còn phải đi theo huyết oa, hơn nữa đứa trẻ đó chỉ là một đứa nhỏ làm thuê cho nhà Tư Đồ , nên đồ đệ cũng không để ý.” Kỳ thực đối với tính cách của hắn, sao có thể dễ dàng bỏ qua cho đứa nhỏ, lúc đó là do cách hành xử kì lạ của huyết oa khiến hắn bất ngờ, không kịp phản ứng, không để ý tớ đứa nhỏ đã bỏ chạy, lúc sau sực nhớ ra thì đứa nhỏ đã chạy thoát, lại nghĩ chẳng qua chỉ là một đứa sai vặt nên đã bỏ qua.
“Thật sự có việc này?”. Lão tin tưởng đồ đệ của lão không nói dối, nếu như vậy thì huyết oa kia thật sự có ý thức? Nhưng tại sao có thể như vậy? Có điều gì sai sót? Hắn dựa theo sách cổ mà làm, sao có thể xảy ra sai sót?
“Đúng vậy, đệ tử không dám lừa gạt sư phụ”. Hắn thành thực trả lời.
“….” Lão nhân nhất thời không biết nói gì.
“Sư phụ còn nhớ sách thượng cổ mô tả huyết oa thế nào không”
“ Huyết oa tướng mạo ghê tởm, không có ý thức , toàn thân bao phủ một mùi máu dày đặc, khi tạo ra hình dáng ban đầu như thế nào thì giữ mãi như thế, cơ thể bất tử, chỉ nghe lời kẻ tạo ra nó”. Lão nhân thì thầm trả lời câu hỏi của đồ đệ.
Huyết oa có ý thức, chẳng lẽ lão tạo ra được một huyết oa cao cấp? Không, không thể có khả năng này, lão sao có thể tinh luyện ra được đích oa oa giống như tộc vu nữ, giờ còn đòi tinh luyện ra huyết oa oa cao cấp hơn, không thể, huyết oa oa mà lão tạo ra ắt hẳn là vật phế phẩm. Nghĩ đi nghĩ lại, nếu đấy không phải là thứ phế phẩm sao có thể khác những điều mà sách cổ ghi lại nhiều như vậy? Việc có ý thức chưa kể đến, thế nhưng trên người lại hoàn toàn không có mùi máu tươi, ngược lại lại trên người có một mùi thơm dịu, không những thế lại vạn phần xinh đẹp, trên đời này không có mĩ nhân nào đẹp hơn thế.
“ Sư phụ, đệ tử thiết nghĩ, nên diệt trừ huyết oa này ngay khi nó mới chỉ là một đứa trẻ, nếu để nó lớn lên, đệ tử lo rằng nó sẽ phản bội”.
“Cái này…” lão nhân nhất thời không nói gì, đây là huyết oa mà lão phải bỏ ra rất nhìều tinh lực để tạo ra, nếu giờ diệt trừ, lão sẽ tốn nhiều năm nữa mới có thể tạo ra huyết oa mới.
“Sư phụ, hôm nay là ngày diệt trừ gia tộc cuối cùng, sau đó thiên hạ sẽ về tay chúng ta, đến lúc đó sư phụ muốn tạo ra bao nhiêu huyết oa cũng được, hơn nữa chúng ta đã thu nạp được một lực lượng khổng lồ những kể theo chúng ta, giờ đây huyết oa quả thật không còn cần thiết.” Hắn thấy sư phụ do dự bèn đưa lời khuyên nhủ.
“Cũng là…”Lão nhân ngẫm nghĩ , quả thật sau hôm nay, lão cũng không cần đến huyết oa.
“Sư phụ, phải làm như thế nào để tiêu diệt huyết oa?” Hắn thốt ra câu hỏi với vẻ chờ mong.
“ Mặc dù huyết oa là bất tử, nhưng chỉ cần chiếu ánh sáng mặt trời lên máu của nó , đem tâm của nó phong ấn lại là có thể diệt trừ.” Lão nhân trả lời đồ đệ.
Huyết ở đây chính là máu của một ngàn đứa trẻ, tâm ở đây chính là một ngàn oán khí, chỉ cần phong ấn tâm, đem máu của huyết oa phơi ngoài ánh mặt trời, huyết oa tất sẽ tự diệt
“Quả thật..” Hắn nghe lời lão nhân nói bất chợt bừng tỉnh ngộ.
“Như vậy sẽ chờ đến khi huyết oa hoàn thành nhiệm vụ trở về” Lão sẽ không để bất cứ thứ gì nguy hại tới sự tồn tại của lão, hiện tại huyết oa ý thức chưa rõ, vẫn còn có thể khống chế, sau này khi hoàn toàn có ý thức riêng sẽ khó lòng khống chế, một khi huyết oa không nghe lời, lão sẽ chỉ có thể chờ chết, như vậy chi bằng bây giờ sớm diệt trừ.