CHƯƠNG 20
Lúc Chu Quân Hành đi đến, thì nhìn thấy muội muội của mình và Carlos đang nói chuyện rấy vui vẻ, nhìn thấy muội muội lộ ra lúm đồng tiền cười giống như được thấy thần tượng, đáy lòng Chu Quân Hành bỗng nhiên xuất hiện cảm giác vô cùng bất an.
Carlos ngẩng đầu thì nhìn thấy Chu Quân Hành, nụ cười càng trở nên sáng lạng, không để ý tới Doãn Thơ Vũ nữa, liền đi tới bên cạnh hắn.
「 sao mà đứng ở nơi này ngốc ra vậy ? Nhanh đến a! Mọi người đầu đang đợi ngươi đó!」 cầm lấy tay phải của Chu Quân Hành rồi dắt hắn đến đại sảnh, Carlos không để ý đến việc Doãn Thơ Vũ nếu có nhìn thấy thì có bất ổn gì không
「 thả, buông tay…… Carlos!」 giãy dụa không có kết quả, ngược lại còn bị Carlos lôi kéo thành công vào trong đại sảnh.
Trong đại sảnh, trên bàn dài để đầy những món ăn ngon miệng, quả là vô cùng phong phú.
Mikhail chờ hồi lâu . Sau đó nhanh chóng đi ra chiếc ghế của Chu Quân Hành ở chính giữa chiếc bàn kéo ra , để cho Carlos đẩy Chu Quân Hành ngồi vào.
「 Các ngươi……」 nhìn hành động của hai huynh đệ song sinh nhà này, khiến cho lông mày của Chu Quân Hành nhăn tít lại, bởi vì loại hành động này,chỉ có nữ nhân xuất hiện mới dùng a, thế mà hắn lại bị đối đãi như vậy, trong mắt người khác quả là quá quái dị đi
「 Thời gian đã không còn sớm, nhanh chóng dùng cơm đi!」 Chu Quân Hành trừng lớn mắt nhìn hai tên ôn thần mặt dày không chịu đi, mà Mikhail lại còn lộ ra vẻ mặt ôn nhu ,còn Carlos thì ngồi bên cạnh liên tục gắp thức ăn cho hắn, cuối cùng còn dùng chiếc nĩa xiên vào thứ gì đó tròn tròn đưa đến hẳn miệng hắn luôn
「 Đừng, đừng như vậy, ta tự ăn.」 chụp lấy cái nĩa trong tay Carlos, với ánh mắt ” Ngươi mà không ăn thì đừng mơ ta đi “, Chu Quân Hành đành đưa vào miệng, hương vị…… Ngọt mà không ngán, cũng rất sướng miệng.
「 Ta đoán cái này ăn ngon mà!」 thoả mãn nhìn biểu tình ăn ngon của Chu Quân Hành, Carlos vui vẻ nói.
Đoán……không phải là đồ hắn hay ăn nên mới cho mình ăn hay sao ? Trên mặt Chu Quân Hành xuất hiện ba sợi hắc tuyến, nhưng lại nghĩ lại, bọn họ chắc thỉnh thoảng lắm mới ăn những thứ này , không nên so đo
「 Quân Hành ngươi cứ từ từ ăn a! Hôm nay ngươi có thời gian cả ngày với muội muội cơ, ta cùng Karo có việc bận, không thể đi cùng ngươi được.」 Cũng không có nói 「 các ngươi 」, Mikhail nhìn thấy bóng Doãn Thơ Vũ tiến vào đại sảnh, dùng thanh âm không lớn nhưng cũng đủ cho nàng nghe thấy, mà cũng không thèm để ý , nghiêng người hôn lên bên má Chu Quân Hành, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được khẽ nói:「 không cần thử chạy trốn khỏi nơi này, ngươi cũng biết điều này sẽ không thành công mà , ngoan ngoãn đợi chúng ta, Quân Hành.」
「 Ta cũng muốn hôn nhẹ Quân Hành a! Đại ca ngươi hảo gian trá!」 bên kia Carlos cũng nhanh rướn người ịn môi lên mặt Chu Quân Hành, đang muốn chuyển từ hôn nhẹ sang hôn sâu liền bị Mikhail lôi đi, không thực hiện được hành động sắc lang đó , mặt Carlos đầy ủy khuất bị anh trai song sinh lôi đi thẳng, nhưng vẫn cố gắng nhìn Chu Quân Hành chu môi lên cùng với vẫy vẫy tay, điều này khiến cho ba sợ hắc tuyến trên mặt của ai kia càng trở nên vô cùng sâu sắc.
Không nói gì nhìn bóng của hai huynh đệ nhà kia đi khuất, Chu Quân Hành nhìn đồ ăn vô cùng tinh xảo trên bàn, vừa rồi chút ít ý niệm muốn ăn liền bị hai người bọn học đạp lui, nhưng trong bụng vẫn truyền đến tiếng ọt ọt a
「 cảm tình của ca ca và bọn họ thật tốt a! Còn có thể hôn má nữa.」 Doãn Thơ Vũ nhìn hết một màn vừa rồi, ngồi vào chỗ đối diện Chu Quân Hành , khuôn mặt không chút biểu tình.
「 Khái khái…… Không……」 Chu Quân Hành bị lời nói của Doãn Thơ Vũ làm cho kinh hãi, hắn đang húp nước súp liền ho khù khụ, nhận khăn tay Doãn Thơ Vũ đưa cho mình, lau lau khoé miêng, Chu Quân Hành nhìn lại muội muội, đầu óc khẽ xoay động
「 Đây chẳng qua là lễ nghi của các nước phương tây mà thôi, bọn họ không có ý tứ gì khác, ngươi đừng quá để ý.」 cố gắng làm mình trấn tĩnh, Chu Quân Hành làm một bộ dáng không có chuyện gì khẽ nói, chỉ là trong mắt Doãn Thơ vũ khẽ sao động .
「 Ân. ca ca cảm thấy bọn họ như thế nào?」 dùng thìa khuấy khuấy đĩa súp đặc, Doãn Thơ Vũ hỏi, rồi cũng tự trả lời luôn:「 bọn họ tuy là song bào thai, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác bất đồng ! Ca ca giống như một thư sinh am hiểu lễ nghĩa, mà đệ đệ cũng rất sáng sủa hoạt bát, nhưng so sánh hai người, nếu như là ta tới chọn, ta hẳn là sẽ chọn người nghiêm túc cùng ôn hoà như Mikhail !」
「 Thơ Vũ , ngươi……」 buông dao nĩa ra, Chu Quân Hành nhìn muội muội của mình, có cảm giác thứ gì đó đang sụp đổ, khiến hắn vô cùng bất an.
「 Ca ca phản đổi ta yêu Mikhail tiên sinh ?」
「 Không được!」 cảm giác bị câu hỏi của muội muội đánh cho một gậy, Chu Quân Hành chống tay lên bàn nặng nề đứng dậy.
Qua vài giây,hắn liền nhanh chóng ý được là mình phản đối quá lớn, nhìn những lời nói cùng hành động khiến cho muội muội vô cùng kinh ngạc, khẽ ép chặt nội tâm đang xáo động xuống, hắn một lần nữa ngồi xuống,「…… Phản ứng vừa rồi của ta hơi thái quá…… Cũng không phải ta cấm ngươi yêu hắn, nhưng ngươi còn hiểu rõ con người của hắn, nói chữ yêu là quá sớm.」
Không nghĩ tới, chuyện hắn lo lắng rốt cục đã xảy ra , đúng vậy, dựa vào ưu thế bên ngoài của bọn họ, có thể nhanh chóng hấp dẫn được nữ nhân khác, nếu như là người khác thì hắn cũng không nói làm gì, nhưng đây lại là người thân – muội muội duy nhất của hắn, hắn không muốn nàng là vật hi sinh kế tiếp cho hai ác ma kia.
Lúc Chu Quân Hành đang tìm cách mắng chửi hai người nọ để muội muội nhụt chí, để cho nàng từ bỏ ý niệm trong đầu, ở bên kia Doãn Thơ Vũ xụ mặt xuống.
Nguyên lai, là ca ca nghĩ như thế a…… Không cho ta quan hệ bọn họ, là vì xấu hổ ? Nhớ tới lần bước vào đại sảnh, ánh mắt cảnh báo của Mikhail , Doãn Thơ Vũ nở nụ cười, càng như thế nàng càng thích!