CHƯƠNG 21
Ban đêm, sau khi Chu Quân Hành cùng Doãn Thơ Vũ đi ngắm cảnh trở về, do quá mỏi mệt hắn liền ngủ ngay, cánh cửa đóng chặt bị nhẹ nhàng mở ra.
Người đo đi lại vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt đến trước giường, không không gian yên tĩnh có thể nghe thấy bất cứ tiếng động nào ấy, nhưng người đang ngủ không hay biết gì cả.
Trong bóng đêm, người ấy chậm rãi đi đến cạnh giường, xuyên thấu qua tấm màn bung rủ xuống, ánh sang yêu ớt khẽ chiếu vào dị vật ở trong tay người ấy , quỷ dị ghê người.
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tạp âm, thân hình người đó liền dừng lại, thu hồi bàn tay đang giơ lên, tiếng hận mà than nhẹ một tiếng, lập tức ẩn vào trong bóng tối.
Núm cửa khẽ xoay, là huynh đệ sinh đôi mà cả ngày đã đi ra ngoài, đóng cửa phòng, hai người một trước một sau đi về phía giường lớn, đột nhiên , bọn họ phát hiện được sự khác thường ở trong phòng.
Carlos quay đầu nhìn về phía Mikhail , đôi mắt màu lam nhanh chóng chuyển sang màu hồng, Mikhail đệ đệ sinh đôi liền hiểu ý hắn ngay, liền bước nhanh đến phía trước cửa sổ, dùng sức kéo ra chiếc rèm dày, thoáng chốc, ánh sáng mặt trăng rơi lên cơ thể hắn.
Nheo lại mắt, Mikhail bóng đen xa xa ngoài cửa sổ, trong lòng có tính toán.
Bên kia, Carlos thì chuyển hướng đi về phía giường lớn, hắn ngồi ở mép giường, lo lắng nhìn người đang ngủ với bọ dáng an ổn , vừa rồi, nếu như bọn họ về chậm một bước, có khi nào ái nhân mà cả hai người yêu hết mực sẽ biến mất ngay trước tầm mắt ?
Cảm giác đau đớn đánh vào ***g ngực của hắn, Carlos nắm chặt hai đấm, hắn một khắc cũng không thể chờ đợi, hắn muốn tóm lấy thứ định gây tai họa cho ái nhân.
Carlos đứng lên, móng tay trên bàn tay bắt đầu dài ra, gương mặt tuấn lệ bắt đầu vặn vẹo, trước lúc hắn định đẩy cửa xông ra, thì một đôi tay lạnh như băng nhanh chóng nắm chặt lấy hắn.
Không giống nhiệt độ của hắn, bàn tay ấy nắm chặt lấy hắn không buông「 bình tĩnh một chút, Karo, ngươi muốn cho Quân Hành thương tâm ?」
「 Nhưng vật kia bắt đầu uy hiếp hắn rồi a! Ngươi muốn ta chỉ đứng đó mà nhìn thôi ư ?」 dùng sức cố thoát khỏi ***g ngực của Mikhail, Carlos điên cuồng kêu gào.
「 Mặc kệ , hiện tại nếu ngươi và ta cùng động sẽ vô cùng bất lợi với Quân Hành, nếu như ngươi muốn Quân Hành biến mất ngay trước mặt chúng ta, vậy ngươi làm đi!」 Mikhail buông tay hắn ra lạnh lùng quát.
「 Ta……」 Carlos bởi vì những lời của Mikhail, dáng vẻ bệ vệ liền khẽ ỉu xìu xuống, bởi vì đáy lòng hắn vô cùng rõ ràng, kẻ thù ở chỗ tối vô cùng âm hiểm xảo quyệt「 vậy ngươi muốn ta làm sao…… Ta không muốn nhìn thấy nữa…nhìn thấy người ta yêu bị biên mất ngay trước mặt ta a!」 như bị mất khí lực , Carlos ngã xuống mép giường, hai tay ôm lấy khuôn mặt , khóc nói.
「 ta cũng không muốn nhìn thấy tình cảnh đó phát sinh…… Chỉ là, bây giờ không phải lúc.」 khom người quỳ xuồng trước mặt đệ đệ, Mikhail kéo bàn tay đang che mặt của Carlos , nhìn không mặt giống mình y đúc giờ đây phát ra những biểu tình vô cùng bi thương, Mikhail lau đi lệ ở khoé mắt hắn, nóng quá……
「 Đáp ứng ta, không được hành động một mình, chúng ta phải cùng nhau giải quyết có được không ? Ta không muốn ngươi hoặc Quân Hành bị bất cứ việc gì cả.」 hai tay ôm lấy gò má của đệ đệ do cảm xúc mà khẽ ấm lên, Mikhail nói.
Nhìn thần sắc lo lắng của huynh trưởng, Carlos dần dần bình phục lại tâm tình của mình, hơn nữa vì hành động của mình mà có chút ảo não, hắn…… Sao chuyện gì cũng khiến đại ca lo lắng như vậy cơ chứ ?
「 Hảo.」 Cầm lấy bàn tay của Mikhail, Carlos kiên định nói:「 nhưng mà, ngươi cũng không thể làm gì cũng làm một mình a.」 Giống như lúc trước vì cứu mình mà Mikhail cùng ác ma giao dịch, hắn đã cảm thấy vô cùng bất lực rồi, hắn không dám nghĩ sẽ phải nhìn thấy thảm trạng của Mikhail lúc ấy nữa.
「 Ân.」 nhìn đệ đệ đã khôi phục tinh thần, Mikhail cười nói, hắn vĩnh viễn sẽ không biết, trong lòng mình hắn chiếm vị trí như thế nào, Karo…… đệ đệ thiện lương vô cùng đơn thuần của hắn……