Abaddon là một thành phố cảng thuộc tỉnh Khuzestan ở miền tây nam Iran. Cách vịnh Ba Tư 53 km. Trước chiến tranh nơi đây có nhà máy lọc dầu lớn nhất thế giới
với năng suất 680.000 thùng mỗi ngày. Mặt khác cảng Abaddon có vị trí
chiến lược cực kỳ trọng yếu với Iran. Do nằm gần con sông duy nhất mà
thuyền muốn vào thương cảng Basra phải đi qua cho nên Abaddon có thể
kiểm soát toàn bộ giao thông nơi này. Nó gây ảnh hưởng trọng yếu quân
cảng Omh Abat và các hoạt động của khu công nghiệp lọc dầu lớn nhất của
Iraq là Legalist. Chỉ một đợt pháo kích từ Abaddon có thể phong toả toàn bộ tàu bè qua lại.
Như vậy địa phương này như cái đinh trong
mắt, cái gai trong thịt mà quân Iraq muốn nhổ ra cho thống khoái. Nhưng
Abaddon cũng là nơi Iran rốc toàn lực phòng thủ. Khi mới bắt đầu cuộc
chiến, thiết giáp Iraq không biết hiệp đồng binh chủng nên khi cường
công, chỉ trong vòng 3 tuần liền tổn thất mấy trăm cỗ xe Tăng. Cho đến
đầu tháng 11 năm 1980 năm 11 mới chiếm được vùng vành đai bên ngoài của
Abaddon dần dần hình thành thế bao vây. Tuy đã vây khốn gần một năm và
tiến hành nhiều lần tiến công nhưng thủy chung vẫn không thể đánh hạ nơi này.
Cuối tháng 9 năm 1981 bóng đêm u buồn, trong nơi Iraq đóng quân, Kamen
hướng mắt nhìn về trận, hắn đốt một điếu thuốc, hung hăng hít một hơi.
Trước khi chiến tranh hắn là một công nhân dầu hoả ở mỏ dầu Maila cách
Basra tầm 90km. Mặc dù công việc vô cùng cực khổ, nhưng thu nhập cũng ở
mức bình dân tại Iraq. Kamen là ngươi cẩn trọng trong công việc nên thu
nhập không kém. Hắn mua được nhà mua xe hơi Nhật, tân hôn không lâu thê
tử vừa sinh cho hắn một cô con gái xinh đẹp. Hắn bằng lòng với cuộc sống mặc dù xe hơi và nhà cửa không bằng kẻ có tiền nhưng y tương đối hài
lòng.
Mà bây giờ hắn bị đưa tới cái địa phương quỷ quái này. Từ bỏ thê tử cùng nữ nhi, từ công việc khá giả lao đầu tới tiền tuyến nguy hiểm cùng
người Ba Tư chém giết.
Nói đến người Ba Tư, Kamen đối với bọn họ cũng không có hảo cảm, trong
lịch sử người Ba Tư từng tàn khốc đàn áp người Iraq, hơn nữa cho tới bây giờ bọn họ còn không an phận, vọng tưởng làm “Cách mạng tông giáo”.“A
-- thật xin lỗi a!” Kamen vội vàng hướng về Thánh A La mà cầu nguyện.
Đồng thời trong lòng y thống mạ người Ba Tư: “Các ngươi là những kẻ đem
linh hồn bán đứng cho ma quỷ, dám bẻ cong giáo nghĩa kinh Coran thần
thánh, khinh nhờn đấng toàn năng vĩ đại, thật là tội ác tày trời!” Kamen cũng có chút cho rằng người Iraq không đúng, hắn là tín đồ đạo Hồi
trung thành, định kỳ mỗi tuần hắn đều đến nhà thờ đạo Islam lễ bái.
Vì vậy hắn đối với người Iran lợi dụng Thánh A La để làm“Cách mạng tông giáo” thì căm thù đến tận xương tuỷ.
Dĩ nhiên không chỉ có sự cừu hận về tông giáo với người Iran chủ yếu
Kaman và gia đình tin tưởng ở Tổng Thống Saddam vĩ đại dưới sự lãnh đạo
của ngài quân đội Iraq rất nhanh có thể giành chiến thắng, mình rất
nhanh có thể về nhà.
Nhưng giấc mộng của hắn đã tan nát, hắn đi tới Abaddon đã suốt một năm
nhưng quân đội thủy chung không cách nào đánh vào thành phố cảng này
được.
Bất quá cũng may gần một năm nay,quân đội Iraq tăng cường đề phòng quân
Iran phản công đã xây dựng hệ thống phòng ngự hoàn thiện. Bên ngoài là
nhiều tầng địa lôi, lưới kẽm gai, hào dài 10m sâu 3m. Hệ thống chướng
ngại tạo thành phòng tuyến, là cực kỳ khó khăn tấn công . Núp ở bên
trong phòng tuyến lính Iraq bao gồm cả Kamen đều rất tin tưởng và an tâm
..... Song......
Cùng một thời gian này ở phía Iran, thanh niên Ali cầm trong tay vũ khí
đi theo sát người phía trước hướng thành phố Abaddon đi tới. Một khẩu
súng trường ak47 và 50 viên đạn, hai quả lựu hai lựu đạn m75 của Liên
Xô chính là toàn bộ trang bị của hắn. Hắn tlà thành viên Iran cách mạng
vệ đội, là ba tháng trước mới được đầu quân làm tân binh. Hắn là một
sinh viên đại học, vốn là có tương lai sáng lạng, nhưng người Iraq xâm
lược tổ quốc đã đánh nát giấc mộng của hắn. Vì bảo vệ quốc gia của mình
cùng người thân, hắn dứt khoát bỏ qua sách vở hưởng ứng lời kêu gọi gia
nhập Islam cách mạng vệ đội.
Sau khi nhận được lệnh tiến công Abaddon, hắn một mình đi bộ đến một nhà thờ đạo Islam cổ kính. Hắn ngồi xuống cạnh bụi cỏ dại đào một cái hố,
đem hắn toàn bộ “Gia sản”của hắn tầm --200 vạn đồng tiền Iran, một cái
huy hiệu trường đại học Amy - Noelle, một tấm hình gia đình và một quyển nhật ký được gói kỹ lại bằng ni lông. Lấp lại hố đất và đặt lên ba tảng đá làm dấu hắn chỉnh lại huy hiệu Islam cách mạng vệ đội trên quân phục rồi rời đi.
Chôn dấu “Gia sản” chuyện này phải bí mật tiến hành vì dựa theo quân
luật Iran, “Gia sản” cá nhân phải được lưu giữ trong ở quân doanh vạn
nhất họ vì Thánh A La vinh quang hy sinh thì tài sản có thể chuyển giao
cho hắn thân nhân. Ali sở dĩ làm như vậy, là do hắn cho là đem những thứ trân quý của mình chôn ở nhà thờ đạo Islam thì sẽ được phù hộ, hắn may
ra sẽ còn sống trở lại.
Quân đội Iran cả tập đoàn quân thứ 2 và 3 trong bóng đêm hòa vào làm
một. Quân phục màu vàng và xanh loang lổ dung nhập ở chung một chỗ. Xe
tăng, xe thiết giáp, lựu pháo dồn thành một mảng. Lính bộ binh đầu mũ
sắt, cánh tay quấn khăn lông màu trắng (Đây à khăn lông do quân đội Iran thống nhất xứng phát, phía trên có khắc chữ màu hồng “Thánh A La phù hộ Islam”). Bóng đêm trầm trầm, người tiếng ,tiếng xe hoà vào nhau trong
bóng tối lộ ra vẻ dồn dập mà hỗn độn. Lần này đại quy mô chiến dịch phản kích tuyệt đối là cơ mật. Bộ đội toàn bộ hành quân về đêm. Iran lần này tập trung gần 10 vạn đại quân, chuẩn bị một đòn đánh bại quân Iraq, phá vỡ thế bao vây thành phố cảng Abaddon gần một năm. Đầu tiên tiến vào
ngoại ô thành phố cảng Abaddon chính là sư đoàn trinh sát số 42 quân
đoàn 6. Bọn họ hành động trước ba giờ, mà Ali chính là thành viên trong
này.
Kamen đang nửa tỉnh nửa mê đột nhiên thấy mặt đất rung động, từ phương
xa hắn nghe thấy tiếng động cơ ù ù như đang tới gần. Ngay lập tức hắn
đem hình ảnh thê tử ném ra ngoài đầu óc, tay cầm ống nhòm hướng nơi xa
nhìn lại. Hắn thấy được trong bóng tối vô số thân ảnh ở đung đưa từ từ
tiến gần hàng rào lưới sắt. Phương xa có bụi cuồn cuộn dựng lên, từng
chiếc xe tăng lần lượt hiện ra...... “Địch tập kích --” Kamen hét lớn
giọng nói bén nhọn mà sợ hãi quanh quẩn ở xung quanh trận địa. Hắn cầm
súng trường của mình lên, mãnh liệt siết cò súng. Bất quá hắn không có
nghe được tiếng súng của mình bởi vì đang ở cùng một thời gian, vô số
đạn pháo rơi vào trận địa. Cả phòng tuyến quân Iraq như chìm vào bão
lửa.
23 giờ ngày 29 tháng 9 năm 1981, quân đội Iran tiến hành phản kích thành phố Abaddon bắt đầu diễn ra.
Đối mặt quân đội Iraq có đầy đủ vũ khí chống Tăng, quân đội Iran không
có quá nhiều Tăng để có thể tiêu hao. Lần này chủ lực tiến công là cách
mạng vệ đội thanh niên binh lính. Bọn họ rất tin nếu mình chiến đấu bảo
vệ tổ quốc mà hi sinh thì sẽ được Thánh A La thu nhận ở thiên đường. Bọn họ như nghé con không sợ cũng hổ, đối mặt địa lôi, lưới sắt cùng chiến
hào đều dũng mãnh không sợ xông tới. Trong lúc nhất thời, tuyến đầu trận địa tràn ngập là lính Iran cách mạng vệ đội cuồng nhiệt hung hãn không
sợ chết.
“Mau đứng lên cho ta-- lập tức dàn trận, các ngươi không được hèn nhát!
Allah ở trên cao, các ngươi nhìn xem còn là dũng sĩ Islam hay sao? Ngay
cả một con gà mái cũng không bằng!”
Đại đội trưởng Trung Úy Nimes loạng choạng từ trên mặt đất đứng lên, cả
người đầy bùn đất, lập tức vọt tới Kamen và binh lính trước mặt dùng sức đá đánh thân thể của bọn hắn.
“Cầm lấy vũ khí, đeo lên mũ sắt, mau lên -- đồ đáng chết!” Trung Úy
Nimes hung hăng xô đẩy binh lính của mình, gầm thét để cho bọn họ chuẩn
bị chiến đấu. Bọn lính thất kinh từ từ hồi phục xong, vác trên vai vũ
khí, khiêng các hòm đạn dược khẩn trương theo sát Đại đội trưởng liều
mạng hướng trận địa chạy đi.
“Mau -- súng máy vào vị trí, mau -- các ngươi là những kẻ ngu ngốc,
người Ba Tư đang tới rồi!” Trung Úy Nimes lo lắng lớn tiếng quát lên.
Phía trước trận địa lính Iran như thuỷ triều lao tới. Bọn lính mới vừa
vào vị trí, chỉ nghe được một loại tiếng hô cuồng nhiệt, rõ ràng nhất
giống như là “Thánh A La phù hộ Islam!”. Chỉ thấy vô số binh lính Iran
hô lớn khẩu hiệu, dùng chiến thuật biển người mãnh liệt vọt mạnh tới
đây.
“Toàn thể chú ý --” Trung Úy Nimes giơ khẩu ak47 của mình lên, bình tĩnh quát to,“Khai hỏa!” Từ trận địa quân Iraq đột nhiên bộc phát vô vàn
tiếng súng: tiếng thanh thúy ngắn ngủi của ak-47, tiếng chi chít như xào đậu loại của rpk và rpd, trầm muộn của DShK, liên tiếp không ngừng vang lên tiếng rpg-7 và cối 82mm. Hỗn hợp âm thanh như một bản nhạc cuồng
loạn không ngừng hướng quân đội Iran quét ngang qua...... Tối nay ở
Abaddon, là máu tanh tràn ngập không gian!