Tầm 5 giờ chiều mọi người trở về đến nhà
đã thấy dì Perilla đang ngồi chờ. Hai chị em Mi Nimes mặt ỉu xìu theo
đuôi Dương và Amina đi vào trong. Cũng may hôm nay dì Perilla vui tính
không trách các nàng mà chỉ quan tâm hỏi han Amina ở đây có quen không.
Mi Nimes và Samira như được đại xá vội mang hết đồ đạc về phòng. Dương
và dì Perilla đang trò chuyện thì người hầu đi vào báo có người xin gặp
Qusay thiếu gia.
Dương đi ra thì thấy Majid đang lo lắng đi qua đi lại. Thấy Dương đi ra y vội lao tới nói: “Đại ca Qusay, đại ca Qusay tiền em đã chuyển vào
trong tài khoản rồi ạ, xin anh giơ cao đánh khẽ tha cho thằng em này đi
mà.”
Hài lòng nhận lại tấm thẻ ngân hàng, trong lòng Dương vui vẻ thầm nghĩ:
mới có hai ngày mà đã có 60 triệu đô, đúng là kiếm tiền không khó a. Lại nhìn Majid thấy y sợ thật rồi Dương cũng lười thèm chấp nhặt nói: “
Thấy chú thành khẩn anh tha cho một lần. Lấy xe rồi biến đi, sau này để
anh tóm được thì đừng trách.” Majid như được đại xá rối rít hướng Dương
tâng bốc mấy câu rồi nhanh chân lấy xe cúp đuôi chạy mất.
Đến hơn 7 giờ tối chú Sabah mới về nhà, cả gia đình quây quần ăn cơm.
Trên bàn ăn Dương quyết định thông báo phải nhập ngũ với mọi người. Nghe được tin này dì Perilla không khỏi lo lắng nhưng Dương đã đính chính
ngay mình chỉ là quân dự bị không phải lên chiến trường. Thấy vậy mọi
người lại nhẹ nhõm. Dì Perilla quyết định ngày mai phải chuẩn bị đồ đạc
cho Dương, còn chú Sabah thì nói cho hắn một số điều cần chú ý trong
quân ngũ.
Thu dọn xong chén bát Dương bảo Amina chuẩn bị nước cho mình để tắm.
Chậm rãi đi về phòng, Amina đã sai người mang một chiếc bồn tắm rộng làm bằng sứ có mạ vàng đổ đầy nước xong, thấy hắn vào liền nói: - “Thiếu
gia, nước đã xong rồi, người tắm đi thôi”.
Thử nước ấm xong, Dương chợt bỉ ổi nói: “Em cũng cởi quần áo vào đây tắm cùng anh đi.”
Amina đỏ mặt đáp một tiếng, bắt đầu cởi bỏ y phục. Dương tối qua vừa kết thúc kiếp xử nam, hiện tại đã không còn gì để mất, nhìn thấy Amina đã
lõa thể trước mặt hạ thân liền bắt đầu phản ứng. Amina vừa cởi chiếc áo
lót ra xong thì vùng eo liền bị một đôi tay to cứng ôm chặt lấy, đẩy
nàng tới bên cửa sổ. Hai tay nắm lấy song cửa, nàng thở gấp. “Thiếu...
thiếu gia...”
Dương đã áp miệng lên lưng nàng mà hôn, đôi bàn tay cũng đặt lên bộ ngực phong mãn mà nắm bóp. Amina bắt đầu thở dốc liên tục, má phấn ửng một
mảng hồng. Hạ thân đột nhiên bị gió lùa vào, chiếc quần lót đã bị giật
đi. “Amina, anh muốn yêu em.” Dương thì thào vào tai nàng. Amina đôi mắt nhắm hờ, vừa thở vừa đáp lại: -“Em... là của thiếu gia... thiếu gia...
muốn lúc nào... cũng được... nhưng hôm nay... không ổn...”
“Tại sao?” Hắn còn lại rất ít kiên nhẫn, tiểu đệ đã sắp đâm vào rồi.
“Nơi đó … của em... hôm nay vẫn còn... hơi đau...” Amina vừa thở vừa cố gắng tránh khỏi bàn tay Dương.
“Thật xin lỗi em, hôm qua anh không kiềm chế được!”
Dương bất đắc dĩ buông nàng ra, chỉ là hạ thể vẫn còn rất cứng đầu.
Amina bình tĩnh lại, nhìn Dương mất hứng ngồi đó, phân vân một hồi, bèn
tiến lại quỳ xuống giữa hai chân hắn. Đôi môi đỏ mọng hé ra, ngậm lấy
chiếc thiết bổng đang vừa cứng vừa cao. Dương kinh ngạc, sau đó lập tức
khoái cảm tràn tới run cả người, hai tay nắm lấy tóc nàng mà ghì vào.
Amina lần đầu làm chuyện này nên còn nhiều chỗ vấp váp, nhưng Dương cũng mới là lần đầu hưởng thụ trò này nên còn kích động hơn. Làm được khoảng vài chục nhịp, tiểu đệ đệ của Dương không những không đuối sức mà ngược lại còn to cứng hơn. Dương cũng cảm thấy dục vọng của mình không những
không bớt đi mà càng thêm dữ dội. Chợt nhìn xuống thấy cặp kiều đồn
trắng mẩy đang đung đưa, nghĩ ra điều gì đó, Dương liền rút tiểu đệ ra
khỏi miệng Amina, sau đó nâng nàng dậy, xoay người nàng ra sau. Amina
kinh hoảng, mình đang bị cái đó, nếu như thiếu gia vẫn cường thế tiến
vào, vậy... nhưng nàng cũng không dám oán hận mà chỉ biết cam chịu, có
lẽ cũng không có chuyện gì đâu. Chỉ là, nơi đó thì không thấy Lý Cáp
động đến, nhưng phía dưới đó... A!
Amina hô to một tiếng, cánh cửa nhỏ bé đã bị Dương xâm lược tới, nơi đó
còn chưa khai phá lần nào nên cực kỳ nhỏ và hẹp, chỉ là Dương dục hỏa
đang dâng cao nên chẳng thèm để ý, cứ bá vương ngạnh thương mà tiến tới.
“Ư... Ưm... Aaa...” Trong phòng tắm vang lên tiếng nữ nhân rên như bi
như hỉ. Hai tay Amina chống vào thành giường, kiều đồn chổng cao. Dương
vẫn dồn dập thúc tới. Nơi đó khô mà nhỏ hơn đại môn, cũng may là Amina
đã dùng miệng ngậm qua nên tiểu đệ của Dương có chút ướt át, đi vào cũng dễ hơn một chút. Dương đang hăng hái nên không để ý tới, từng tiếng ma
sát da thịt vang lên, con hồ ly nhỏ bé ngồi một bên tròn mắt mà nhìn.
Aaa... Dương làm không biết mệt mỏi, cho tới khi hắn xuất ra thì nàng đã không còn chút sức lực nào nữa, đổ rạp xuống giường, thân thể trắng
hồng co giật vài cái rồi liền chìm vào giấc ngủ, để mặc cho nơi đó vẫn
còn tràn ngập thứ dịch thể màu trắng trong. Dương cũng kệ để nguyên hiện trường ôm lấy cơ thể nàng hạnh phúc đi vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Dương mơ màng mở mắt, nhập vào trong mắt chính là đôi
mắt xinh đẹp sáng như ngôi sao. Amina thấy Dương tỉnh lại, vội vàng nhắm mắt, tựa hồ muốn giả bộ ngủ, nhưng hàng lông mi run run đã bán đứng
nàng ta. Dương nhìn khuôn mặt như hoa hải đương chớm nở của Amina, lòng
lại động, trên đôi mắt của nàng khẽ hôn một cái. Amina thở nhẹ, liền rút đầu vào ngực Dương, e thẹn không dám ngước lên. “Ha ha...” Dương phóng
túng vui vẻ cười lớn. Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên. “Nhị thiếu gia,
người thức dậy chưa?” Thanh âm của người hầu bên ngoài truyền vào. Dương lười biếng ngồi dậy, vỗ vào vai của nàng: “Giúp anh mặc quần áo đi.”
Amina vừa ngồi dậy, lại hét to một tiếng rồi chui vào mền. Thì ra, tối
hôm qua khi đi ngủ nàng chỉ có quấn một chiếc khăn lớn đã bị Dương lôi
lên giường rồi. Ban đêm lại bị bàn tay của hắn không thành thật làm
loạn, khăn đã rơi xuống, chỉ vừa động thân, chính là lộ ra thân thể xích lõa. “Ha ha, mắc cỡ cái gì? Amina yêu dấu của anh, hai ta nhìn cũng đã
nhìn rồi, sờ cũng đã sờ rồi, làm cũng làm rồi, bây giờ còn mắc cỡ gì
nữa? Tại trước mặt anh phải nghe lời....” Dương cười véo nhẹ chiếc mũi
xinh của nàng nói. Amina nhấp cái miệng, đỏ mặt, quấn lại chiếc khăn,
rồi giúp Dương mặc quần áo, sửa sang lại cổ áo, sau đó xuống giường,
giúp hắn đi dép vào, tiếp theo, đi vào nhà vệ sinh bưng một chậu nước,
nhúng khăn mặt tiến vào. Nàng nhu thuận ngồi xuống giường, dùng bàn tay
nhỏ nhắn cầm chiếc khăn vắt khô nước, nhẹ nhàng tỉ mỉ giúp hắn lau mặt.
Cuộc sống như đế vương làm Dương cảm thán không thôi.