*Trên đường về
- Này, cầm lấy đi! - Hạ Thiên “quẳng” cho Tuấn Khải cả một cặp tài liệu
- Gì đấy?
- Cậu không định làm việc tiếp à?
- Vậy đây là lí do cậu kéo tôi về sớm à?
- Thê cậu muốn bị rò rỉ tài liệu lắm hả?
- À không
- Đến nhà cậu rồi, xuống xe đi
- Ừ! Về nhé! À mà hai cái xe đạp cậu “vứt” đâu rồi? : v
- Tôi cho người đến lấy rồi. Thế thì mới có ô tô mà đi chứ! Bye
- ..............
Trên đường về nhà, Hạ Thiên nhận được một tin nhắn từ số máy lạ
”Gặp tôi ở KY Bar đi! Tôi đang chờ cô ở đó!”
”Biết ngay mà!” - Hạ Thiên's pov
*Tầng 2 - KY Bar
- Đến rồi à? Ngồi đi! - Một giọng chanh chua vang lên
- Gọi tôi đến đây làm gì?
- Như cô biết đấy, tôi chính là người bắn Thiên Tỉ sáng nay đấy.
- Ờ, rồi sao? *hững hờ*
-
Tôi sẽ đẩy các người xuống vực sâu, từng người. Lần này trở về, tôi nhất định sẽ trả thù các người, và nhất là CÔ! Tránh xa Tuấn Khải của tôi ra trước khi quá muộn.....
-
Tuấn Khải của cô? Tôi nghĩ là của tôi chứ! Dương Nhã Vân, tôi chờ xem cô làm được gì đấy! - Hạ Thiên đáp với điệu bộ khinh khỉnh
- Cứ chờ đấy! - Nhã Vân bực mình, giậm chân bước ra ngoài
- Coi chừng sập nhà đấy! - Hạ Thiên nói với ra Chờ cho Nhã Vân đi khỏi, cô mới lôi trong túi áo khoác ra một chiếc máy ghi âm
”Để xem cô hại tôi, hay tôi hại cô” *nhếch mép* - Hạ Thiên's pov
Trước khi bị mất tích, Dương Nhã Vân vốn thích Vương Tuấn Khải. Tuấn
Khải với Vương Nguyên lúc đó đã là một cặp nhưng bố mẹ không cho công
khai mối quan hệ vì sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của gia đình nên Tuấn Khải phải nhờ Hạ Thiên làm bạn gái hờ để “che mắt thiên hạ” :v . Cho
đến giờ Nhã Vân vẫn chưa biết sự thật này, và ả cũng chính là người đi
cùng xe với Tuấn Khải trong buổi cắm trại hôm đó.
Ngay sau khi gặp Nhã Vân, Hạ Thiên lập tức quay lại nhà Tuấn Khải.
- Chào Lưu tiểu thư! - Bà quản gia nói
- Tuấn Khải có ở nhà không?
- Cô chờ một chút, tôi sẽ gọi cậu ấy xuống!
- Không cần gọi nữa, tôi xuống rồi. *quay qua Hạ Thiên* Có việc gì thế?
- Nghe cái này đi. *đặt máy ghi âm lên bàn*
Sau khi nghe xong...
- Ông định khi nào thì công khai? Nên nhớ là tôi không phải diễn viên đâu!
- Rồi rồi, cùng lắm thì bây giờ gọi nhà báo là được chứ gì?!
Bạn cũng sẽ thích Wall St. Bởi QueenGoldChainz 1.1M 109K dyslexia : joshler Bởi moaningpilots 374K 38.7K Sleeping Beauty- Klaus Mikaelson Bởi azzie89 406K 20.1K No Control | Holding Me Ransom (Book 2) Bởi scooby-snacks 1.1M 61.9K [DROP](Short Fic)[kaiyuan _ Xihong] Karry... Bởi RiiRiiKR219 664 30 My Brother Jimin ✿ Park Jimin x Reader Bởi bangtancy 744K 27.4K - Chờ đã, tôi có ý khác hay hơn...
Sáng hôm sau...
Nhân lúc Vương Nguyên đang ngủ, Tuấn Khải liền thơm má Nguyên Nguyên rồi cầm điện thoại chụp luôn lại cảnh đó đặt làm hình nền và nền khóa :3. Sau
đó giám đốc Vương của chúng ta cười suốt trên đường đi làm :v (Maru: Như tự kỉ -_-)
- Cũng may ông có xe riêng đấy, nếu đi xe công cộng chắc người ta bảo ông bị điên mất! *hắc tuyến* - Hạ Thiên cầm cốc cà phê nói
- Bà đừng diệt cảm xúc của tôi được không?
- Xin lỗi, quen rồi! :v *huých tay Khải* Cô ta đến rồi kìa, vào văn phòng đi!
Tuấn Khải ngay lập tức vào văn phòng, cố ý đặt điện thoại lên bàn rồi giả vờ sắp xếp tài liệu
Cộc cộc cộc...
- Mời vào!
- Good morning, honey! - Nhã Vân yểu điệu bước vào
- Thứ nhất, tôi không phải là “honey” của cô. Thứ hai, cô đến đây làm gì?
- Đừng lạnh lùng với em như vậy chứ! *đưa tay vuốt má Tuấn Khải*
- *hất tay Nhã Vân* Cô đừng làm tôi thấy ghê tởm hơn nữa, bây giờ mời cô đi về cho, tôi có việc phải đi rồi!
- Vậy thì em ngồi đây chờ cũng được!
- Hừ! Tùy cô!
Tuấn khải vừa bước ra
ngoài, Nhã Vân đã nổi hứng lượn quanh phòng, rồi ả dừng lại ở chỗ bàn
làm việc của Tuấn Khải, lân la mở chiếc điện thoại mà anh (cố tình) để
quên trên bàn. Điện thoại của anh không cài pass, nhưng nền khóa lại là
hình anh đang thơm má một nam nhân khác. Ả nắm chặt cái điện thoại, tay
run run.
”Anh ta là gay sao?” - Nhã Vân's pov
Cạch... - Hạ Thiên mở cửa bước vào
- Cô đang làm gì ở đây vậy?
- Chắc cô sốc lắm nhưng tôi phải cho cô xem cái này - Nhã Vân cầm điện thoại Tuấn Khải giơ lên
- Thì sao?
- Cô đã biết rồi sao?
- Phải! Với lại chuyện
này chả ảnh hưởng gì đến tôi cả, dù gì thì người trong ảnh mới là người
yêu thật của Khải. Từ trước đến giờ cô bị lừa mà không biết nhỉ?
- Cô được lắm, tôi nhất định sẽ khiến cho cô và người này quỳ dưới chân tôi. Tuấn Khải nhất định phải là CỦA TÔI!
- Ờ! Tôi cũng đang chờ đây!
Trong lúc đôi co với Hạ
Thiên, Nhã Vân đã nhanh tay gửi một tấm hình từ điện thoại của Tuấn Khải sang. Rồi ả đi ra ngoài, rút điện thoại ra, bấm một dãy số.
- “Alô! Cô Dương, cô gọi cho tôi có việc gì không?”
- Tôi cần anh loan tin
này cho tôi, tiền thì không thành vấn đề! Nhưng nhất định không
để cho mọi người phát hiện ra! Rõ chưa?
- “Nhưng mà loan tin gì cơ?”
- Vương Tuấn Khải lộ hình ảnh tình cảm với bạn trai! Tôi sẽ gửi ảnh vào tin nhắn cho anh.
- “Bây giờ mà loan tin này thì muộn rồi! Tuấn Khải nhanh hơn cô một bước rồi! Anh ta
vừa tỏ chức họp báo công khai “vợ” sắp cưới xong! Có cả tá cô định tự tử sau khi nghe tin này đấy!”
- Anh ta công khai rồi ư?
- “Cô lên mạng mà tìm đi, đang hot lắm đấy!”
- Sh*t!
Nhã Vân bực mình, cúp máy cái rụp, chưa kịp để cho đầu dây bên kia nói thêm từ nào
- Sao? Vui chứ? - Há Thiên đã đứng đằng sau từ lúc nào
- Hừ! Cứ vui đi! Trò chơi chưa bắt đầu đâu!
Nói rồi, ả ta hậm hực bước đi. Đúng lúc đó, Tuấn Khải tí ta tí tởn hớn hở nhảy chân sáo về văn phòng :v
(Maru: Ôi dzồi ôi! -_-
Hạ Thiên: Là cùng một người sao?
Maru:....)
- Bộ vui lắm sao
cười? *hắc tuyến* Mà ông lo chuẩn bị tinh thần đi, kiểu gì thì Bảo Bảo của ông cũng nghe được tin này cho xem!
- Tôi chuẩn bị cả rồi!
- Tôi nhắc cho ông
nhớ, bây giờ nó đã là sinh viên năm hai của trường Đại học Âm
nhạc và Điện ảnh rồi đấy! Nó à gào thì ông chỉ còn nước
sủa hết kính trong nhà đi! Bây giờ tôi về công ty tôi đây, có gì thì gọi tôi, mà thôi cũng đừng gọi, để yên cho tôi nghỉ, có
gì mai nói! -_-
- Ờ hờ hờ.... :v
*Chiều
- “Alô, chị Thiên à? Chị xem bài báo viết về Vương Tuấn Khải chưa?”
- À.... chị xem rồi!
- “Chị nói cho em biết em là gì của anh ta đi!”
- *bối rối* À hả,
ừm.... Em chờ Vương Tuấn Khải về rồi hỏi nhé! Bây giờ chị có
việc bận rồi! Thế nhé! *cúp máy vội*
”Chết cậu rồi, Vương Tuấn Khải....” - Hạ Thiên's pov
- Alô, Chí Hoành à?
Tối nay em qua nhà chị ngủ một đêm nhé! Để cho Vương Nguyên voiứ Tuấn Khải có không gian riêng một tí! :v Lát nữa chị qua đón
nhé!
- “Vâng! Em biết rồi!”
Hạ Thiên vừa đặt máy xuống bỗng (lại) có một tin nhắn từ một số máy lạ
”Này, còn nhớ anh không?”
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Cuối cùng chap 4 cx lên sàn r :3
Vì bận lịch học
nên mk k thể ra thường xuyên đc, mong các bn thông cảm nha. Có lẽ
là sau chap 4 này mk sẽ lặn một thời gian, vậy nên các bn chịu
khó chờ nhé!
Còn vs những đứa nào là bn t (ngoài đời thật) đọc xong chap này cấm có ý kiên ý cò gì, ý kiến t chém :v