Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 421: Chương 421: Ba kiểu sản phẩm






Quản lý Sử còn giảng về không ít các đồ vật chuyên nghiệp, từ vật liệu mainboard đến thiết kế mạch điện, cái sản phẩm này có điểm sáng duy nhất chính là tiện nghi.

Cùng chất lượng không có tiền nghi, so với nó tốt hơn cũng quý hơn rất nhiều!

Raido còn kết hợp băng nhạc, bây giờ tất cả công ty đều đang làm ra những thứ mới sáng tạo hơn, bây giờ điều kiện hiện hữu là các loại hình khác nhau kết hợp khiến mắt người ta hỗn loạn.

Lục Tam Phong đưa ra một chút ý kiến, bao gồm cả việc tăng lên hai cây anten, mà còn cần dài hơn, ngoại hình muốn mượt và chắc chắn hơn, cho người ta một loại cảm giác chắc chắn, đừng dùng việc phát triển theo màu sắc, có thể dùng màu đỏ là thích hợp rồi.

Radio chủ yếu là người lớn sử dụng hơn, bọn họ yêu cầu đối với sản phẩm rất thực dụng, tiện nghi, lòe loẹt sẽ không quá ưng thuận mắt!

Liễu Ngoạn đối với phương pháp thăm dò của Lục Tam Phong cũng đã rõ ràng, anh ta lập tức tiến hành thay đổi, đều là những người chuyên nghiệp cho nên thay đổi chỉ giống như vẽ rắn thêm chân, nhưng ở phương diện marketing lại có một tầng ý nghĩa khác.

Trong lúc hội nghị nội bộ giảng giải một chút, đưa loại thiết kế gọi là "Thiết kế Lục thị"

Sau đó là băng nhạc, đổi lại là một vị quản lý khác lên, người bên cạnh đã căn cứ theo yêu cầu của Lục Tam Phong cũng đã tiến hành thay đổi kế hoạch khác.

"Tiếp theo là sản phẩm cũng là băng nhạc, đây là một sản phẩm mà chúng ta rất rành, chất lượng bên trên khác biệt nhất chính là quá qua loa, tài liệu mạch điện cũng khác biệt, chúng ta phân tích nghiên cứu phân tích thị trường bảy khoản băng nhạc, sau khi cân nhắc lợi hại thì định là hôm nay sẽ xuất ra một cái."

"Người sử dụng băng nhạc là đại đa số học sinh, cho nên hình dáng bên ngoài chúng ta thiết kế cũng to gan hơn, dùng rất nhiều màu sắc hơn, chủ yếu là thể hiện màu sắc tuổi trẻ, bên trên phím ấn thì dùng phương thức nén, lò xo dùng là thứ tốt nhất, ấn xuống vô cùng có cảm giác, trong đó loa thì dùng sản phẩm của Phi Nguyệt Audio."

"Đối với thiết kế mạch điện lại quy hoạch lại lần nữa, có thể cam đoan dòng điện mang tính ổn định hơn, bốn vạch pin cũng có thể sử dụng mười lăm tiếng, đối với hộp băng, ngược lại mang theo một loại vấn đề nào đó cùng làm được tối ưu hóa hơn."

"Cái sản phẩm này có điểm sáng lớn nhất chính là tự động ngược lại, bên trong khu động, tin tưởng mọi người đều có chung một tính buồn bực, sau khi nghe xong thì dùng ngón tay gập lại, sản phẩm của chúng tôi cũng đã giải quyết được điểm đau xót này."

Hiện trường, mọi người nghe nói xong thì nở nụ cười nhẹ ngược lại đúng là rất phiền phức.

Lục Tam Phong cầm cái bằng nhạc trước mặt lên, cầm vào trong tay cũng trĩu nặng, dùng tay đè lên mấy phím ẩn, đúng là rất có cảm giác, bên cạnh có một nút mở, bên trong còn có một tầng sắt, dùng để phối hợp.

Nhìn ra được vị quản lý sản phẩm này có lẽ đã nghiên cứu qua Lục Tam Phong!

Lục Tam Phong đặt vào bên trong một băng nhạc, ấn xuống nút nguồn một khúc "Ánh lửa bên trong mùa đông" vô cùng ấm nóng, âm hưởng cũng không tính là quá tốt, nhìn qua giá cả mua sắm phía trên thì một cặp loa cũng vào khoảng một trăm tám mươi ngàn, nhưng so với trên thị trường những loại băng nhạc kia thì đúng là tốt hơn không ít.

"Vì sao không làm máy lặp vậy? Kiều này bọn nhỏ còn có thể dùng. Lục Tam Phong buồn bực hỏi.

"Máy lặp lại sao?"

Liễu Ngoạn cũng có hơi buồn bực nói: "Máy lặp lại là cái gì vậy?"

"Chính là nghe một đoạn nhạc không ngừng nghỉ đấy, ví dụ như cây này, tôi có thể lặp lại để nghe thêm một lần nữa, hay tự động vừa chuyển đi vừa chuyển về." Lục Tam Phong nói.

Nhóm kỹ sư thiết kế ở đây đều rối rít dựa vào trên ghế, liếc nhau cảm thấy phương hướng nghiên cứu theo kiểu này đúng là rất mới lạ!

"Kỹ thuật này có thể thực hiện, đó là phải dùng hộp băng, máy móc thì phản ứng không kịp đâu." Liễu Ngoạn nói ra những mà số liệu kỹ thuật còn hạn chế.

Lục Tam Phong cẩn thận suy nghĩ một chủ, máy lặp hẳn có lẽ tới năm 99 mới được phát minh ra, bây giờ còn chưa có, kỹ thuật so tương lai vô cùng yếu kém, cũng không phải băng nhạc vừa hát vừa chuyển về được, mà còn cần thêm vào các kỹ thuật số hóa, chứa bên trong một con chip, vừa chơi vừa phát lại.

"Có thể dùng số liệu kỹ thuật để chứa, đem những đồ vật bên trong máy băng này chuyển thành số hóa, vừa chơi vừa chuyển phát được." Lục Tam Phong liếc nhìn về phía cái đĩa băng trước mặt nói:

"Loại kỹ thuật này bây giờ có thể thực hiện được không?"

"Chứa đựng bằng kỹ thuật số hóa sao?"

Liễu Ngoan trầm ngâm, suy nghĩ một chút rồi nói: "Có thể thực hiện, nhưng giá cả lại đắt hơn, mà chúng ta lại hợp tác độc quyền với sản phẩm của Sony, Sharp.

"Tích trữ kỹ thuật số hoa rất cứng sao?" Lục Tam Phong biết, thị trường máy lặp vô cùng lớn, đối với học sinh mà nói thì ai học tiếng Anh mà không có máy lặp giống như là không có từ điển Tân Hoa vậy.

"Tiền vào đúng chỗ thì..."

"Được rồi!" Lục Tam Phong nhìn qua anh ta nói: "Kinh phí nghiên cứu sang năm với hạng mục bên này sẽ được tăng lên, đưa hạng mục sản xuất máy lặp mini thành hạng mục quan trọng đi."

"Được!" Liễu Ngoan nhanh chóng đồng ý.

"Cái băng nhạc này làm không tệ, giá vốn có cách biệt nhiều không?" Lục Tam Phong nhìn về phía quản lý sản phẩm nói.

"Trước mắt chi phí của chúng ta hạch toán thì thấy khoảng bảy ngàn rưỡi, so với giá của các công ty khác thì tương đối ngang nhau, chúng ta bàn bạc đơn giản với những nhà cung cấp một chút, bọn họ sẽ mua với số lượng theo yêu cầu, một năm số liệu cũng không ít hơn chín mươi triệu, sản phẩm này có lượng tiêu thụ trong vài năm không thấp hơn số này đâu."

Lượng tiêu thụ của năm là ba trăm triệu cũng không coi là nhiều, bây giờ băng nhạc vẫn là sản phẩm dành riêng cho phân khúc người trẻ, mặc dù công ty đông đảo, sản phẩm cung cấp cũng không đủ, chỉ là Lục Tam Phong cho rằng, cái sản phẩm này vẫn biết đánh mạnh vào thị trường.

Cho dù có thua thiệt thì cũng sẽ không thua thiệt bao nhiêu.

"Tiếp theo là sản phẩm về rạp chiếu phim gia đình." Một vị phụ trách sản phẩm khác lại đứng lên.

"Cái sản phẩm này phối hợp với TV Waypod mà làm ra, có thể trực tiếp cắm vào lỗ cắm bên trong đường tuyến TV, người trong nhà lập tức có thể xem video trên mạng, so với số liệu băng nhạc thì trình độ mà chúng tôi đạt tới cũng không khác nhau lắm, trên cơ bản thì số lượng mua sắm cũng đã được nhất trí, trước mắt ở phương diện băng ghi hình thì trình độ kỹ thuật đã đạt tới trung bình."

"Tài nghệ của mọi người đều không khác mấy, lại không có thay đổi gì quá lớn, chúng ta vẽ những hình ảnh rõ ràng hơn, năng suất hộp băng thấp hơn, xác suất màn hình bị nhiễu cũng rất thấp, dù cho có xuất hiện thì cũng sẽ không xuất hiện tình trạng kẹt chết, mà chỉ nhảy qua lần phát tiếp theo.

"Sản phẩm này với tình trạng bị bẻ cong, cũng có thể xử lý theo nhiều cách." Anh ta cầm lên một cái băng ghi hình rồi nhét vào, sau đó xuất hiện tình trạng tiếp nhận băng ghi hình.

"Trên thị trường có một số ít sản phẩm, cũng xuất hiện loại tình trạng như này thì chỉ có hai cách giải quyết, một là dùng đũa móc kéo ra, một cách khác chính là vặn ốc vít rồi lấy ra, mà biện pháp xử lý của chúng ta chính là đè xuống nút này, hai miếng sắt phía dưới sẽ đưa lên, hai phiến sắt phía trên lại hạ xuống thấp, kẹp lấy rồi đẩy ra ngoài."

Anh ta nói xong thì nhấn cái nút kia xuống, băng ghi hình lập tức được đẩy ra.

"Một ưu thế khác là ưu thế về giá cả, trên thị trường giá cả cho gia đình ra rạp chiếu phim là khoảng chín mươi tới hai trăm bốn mươi ngàn, họ chỉ cần đầu tư vào một nhãn hiệu có giá cả một chút thì trên cơ bản cũng là từ chín mươi ngàn tới một trăm năm mươi ngàn, mà sản phẩm này của chúng ta lại có giá vốn là khoảng sáu mươi ngàn."

Lục Tam Phong nhìn rạp phim gia đình trước mặt, hôm nay sau cuộc họp này, anh cũng đã thấy rõ, các sản phẩm đều rất phổ thông chỉ dựa vào đánh giá của sản phẩm thì điện tử Thủy Hoàn sớm muộn gì cũng bị người ta đánh chết.

Những ngày này trên mặt bọn họ đều viết đầy một câu: "Tổng giám đốc Lục, chúng tôi chỉ có thể làm được cái này, còn lại phải dựa vào anh rồi."

"Tôi đã hiểu, ba nhãn hiệu sản phẩm này có ưu điểm chung là tiện nghi!"

Lục Tam Phong dựa lưng vào ghế, vẻ mặt vô cùng khó coi, anh muốn làm một công ty như một nhà trồng hoa, được lắm, làm làm cho cổ vô rồi giờ lại thành gạo là sao đây?

Liễu Ngoạn rõ ràng cảm giác được Lục Tam Phong không vui, không khí trong lúc đó cũng lập tức ngưng trọng tới cực điểm, người ở chỗ này đều không dám nói chuyện!

"Tổng giám đốc Lục, năm nay công ty vừa mới bắt đầu, tôi cũng biết kỹ thuật của ba loại sản phẩm này không cao, chỉ là từ khi được duyệt tới lúc thiết kế ra được ba loại sản phẩm cũng chỉ dùng chưa tới ba tháng, tất cả mọi người đều tăng ca thêm giờ, không chỉ có kỹ thuật độc quyền mà còn có những nhân tài nữa."

"Chúng ta đang tăng tiến độ chiêu mộ người tài, nhưng người tài không phải ngày một ngày hai sẽ tới, cũng không phải nói tới là tới và phát huy được tác dụng ngay, các phương diện này còn cần một thời gian tích lũy nữa."

"Những lời này theo tôi thấy, trước khi hết năm nay, năm tài chính cũng sẽ về đúng chỗ, tôi hy vọng phương diện kỹ thuật lục lọi ra con đường của mình, hình thành nên những sản phẩm đặc sắc, những sản phẩm này đều có tên gọi rồi chứ?" Lục Tam Phong hỏi.

"Còn chưa có, vẫn là danh hiệu sản phẩm, nếu không ngài đặt tên đi, đến lúc đó đặt tiêu thụ dưới tên Waypod, hay là vẫn nên lập một cái nhãn hiệu khác?"

Lại tung ra thêm một nhãn hiệu thì không tốt lắm, vừa lên thị trường lại phải thêm một phần tiền tuyên truyền, bây giờ Lục Tam Phong nghe dùng tiền thì lập tức thấy nhức đầu.

"Cứ đặt dưới danh hiệu Waypod đi."

Mọi người thương lượng nửa ngày, radio gọi là “thiên âm số một”, băng nhạc thì gọi là “người hoả tinh”, về phần rạp chiếu phim gia đình thì Lục Tam Phong dứt khoát đặt tên là VCD Bảo Vàng.

Lúc đầu nghĩ tới mở xong hội nghị họp sản phẩm, tiếp tục trò chuyện một chút về việc cải tổ công ty nghiên cứu phát minh, Lục Tam Phong bỗng nhiên cảm giác có hơi đói nên hỏi: "Mấy giờ rồi?"






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.