Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 422: Chương 422: Bỏ vốn đầu tư thất bại






Mời đọc truyện trên truyen99.vip

Công ty đầu tư Thiên Hồng chủ yếu là tiến hành đem bán quỹ ngân sách, dùng lại tài chính để đầu tư lại thị trường chứng khoáng, kỳ hạn giao hàng các loại mà trong đó quỹ ngân sách cũng cần công ty đảm bảo khi đem bán.

Nghe tới đoạn tổng giám đốc Trần nói như vậy thì ban giám đốc công ty đầu tư Thiên Hồng xém chút bị dọa cho tê liệt, không biết sao điện tử Thủy Hoàn này lại đắc tội tới tổng giám đốc Trần.

Không lo được suy nghĩ nhiều như vậy, trước tiên đành kêu dừng lại việc hợp tác giữa hai bên.

Đoàn đội Điện tử Thủy Hoàn hoàn toàn là mù mờ, không biết chuyện gì đang xảy ra, liên tục gọi mấy cuộc điện thoại qua, nhưng đối phương chỉ nói là không tiếp xúc nữa, để bọn họ tự tìm người khác đi.

Đoàn đội bên này phân phó cho không ít người gọi điện thoại qua, cuối cùng cũng tìm ra được một phó tổng giám đốc, bỏ ra ít tiền, người kia mới mở miệng thả ra chút chuyện, nói là công ty phía trên gọi điện thoại tới nói họ cấm đầu tư và điện tử Thủy Hoàn.

Sau khi bên kia nói tên công ty, đoàn đội phụ trách càng thêm thấy oan uổng, họ căn bản chưa hề nghe qua công ty mẹ này, theo họ biết, điện tử Thủy Hoàn cũng không có gặp nhau với cái công ty đó.

Đã tám giờ đêm, Lý Minh Phương đang cùng mấy người ở công ty đầu tư Thiên Hồng đi ra khỏi quán cơm sau khi dùng bữa xong, tia hy vọng cuối cùng cũng bị bóp tắt trên bữa tiệc, dựa theo người của công ty Thiên Hồng nói, nếu như họ đầu tư vào điện tử Thủy Hoàn thì đầu tư Thiên Hồng sẽ phải đóng cửa.

Sau khi ra khỏi cửa quán ăn, trong đó có một vị giám đốc lặng lẽ nói một câu với Lý Minh Phương.

"Cậu đó, trở về suy nghĩ thật cẩn thận xem mình đã đắc tội với ai đi."

Đắc tội với ai?

Chuyện này cô ta thật sự khó mà nói, sau khi trở lại khách sạn, cô ta trước hết báo cáo lại cho giám đốc tài vụ.

Mấy ngày trước, người phụ trách tài vụ đã gọi điện thoại cho Lục Tam Phong, cam đoan với Lục Tam Phong và Trương Phượng Tiên, chuyện này chắc chắn sẽ thành, người làm việc tài vụ vô cùng lưu loát, chỗ nào giống như phòng thị trường phái đoàn đội ra ngoài, đàm phán một chút chuyện cũng nói là không thành, cần tổng giám đốc Lục tự mình đi một chuyến. Vừa nói xong chưa tới mấy ngày đã lập tức tự vả vào mặt.

Người phụ trách không muốn bảo cáo lên nên để Lý Minh Phương cố gắng tìm hiểu, Lý Minh Phương biểu thị mình đã không còn cố gắng được nữa rồi, đối phương đã nói rất rõ ràng, bây giờ ngay cả điện thoại mà họ cũng không thèm nghe.

"Lúc này đã sắp vào tháng mười một rồi, cố gắng theo tới cuối năm, họ đã nói là sẽ bỏ vốn đầu tư nhưng giờ lại hủy không phải là muốn mạng người sao?"

Người phụ trách tài vụ gấp gáp vạn phần, loại thời điểm này cũng không còn chiêu gì khác, chỉ có thể báo cáo chi tiết, Trương Phượng Tiên nhận được tin tức cũng kinh ngạc không thôi, Lục Tam Phong dựa theo tình huống bỏ vốn đầu tư mà sắp xếp cho sang năm. Mời đọc truyện trên truyen99.vip

Cái kế hoạch bỏ vốn đầu tư này mà thất bại thì kế hoạch sắp xếp sang năm của điện tử Thủy Hoàn cũng bị xáo trộn hết, công ty Nghiên cứu và Phát triển thì ngày càng mở rộng, điện gia dụng cũng đã chờ tung ra thị trường.

"Anh nói với tôi là sẽ không có vấn đề, tôi cũng đã nói xong với Tổng giám đốc Lục, bây giờ lúc này có lẽ anh ta vẫn chưa ngủ, anh gọi điện thoại cho anh ta đi, tôi cũng không muốn bị chửi đâu." Trương Phượng Tiên tức giận nói: "Chỉ biết để tôi đội nồi cho thôi!"

"Tổng giám đốc Trương, tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, người ta nói chúng ta đắc tội phải người nào đó, đây là cố ý gây chuyện, bây giờ tôi cũng không dám gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lục, anh ta không dám khai trừ cô đâu nhưng tôi thì sẽ bị trực tiếp đá bay màu đó." Người phụ trách tài vụ khẩn cầu nói.

Chuyện này quá lớn, lớn đến mức Trương Phượng Tiên cũng không dám xác định, mình có bị khai trừ hay không.

Một khi bỏ vốn đầu tư thất bại, kế hoạch sang năm của điện tử Thủy Hoàn sẽ bị sụp đổ hết, rất có thể sẽ không gượng dậy nổi, mà Lục Tam Phong bỏ bao nhiêu tâm quyết và nỗ lực cho kế hoạch năm sau thì cô ta đều biết rõ.

Vừa vội vàng cho ra mắt dòng sản phẩm mới, lại mở rộng sản xuất còn vội vàng cải tổ công ty!

Trương Phượng Tiên và người phụ trách tài vụ có quan hệ cũng không tệ lắm, lại thêm vị trí của tài vụ trong công ty được thiết kế vô cùng quan trọng, cô ta đành thở dài đồng ý.

Hơn chín giờ đêm, Lục Tam Phong đang ngồi trên ghế sô pha xem tivi, tay trái ôm Giang Hiểu Nghi, tay phải ôm Như Lan, một nhà ba người chen lấn nhau cùng xem bộ phim truyền hình có tên là "Người Bắc Kinh ở New York."

Điện thoại trên bàn vang lên, Giang Hiểu Nghi hơi nhếch miệng lên, đối với người đang quấy rồi thời gian cả nhà họ xem phim thì vô cùng không hài lòng.

"Ai vậy, hơn nửa đêm rồi!"

Giang Hiểu Nghi nói chuyện xong thì đứng lên đi tới nhận điện thoại: "Ai vậy?"

"Chị Hiểu Nghi sao? Là em đây, Phượng Tiên." Trương Phượng Tiên vui mừng nói.

"Phượng Tiên à, sao giờ này lại gọi điện thoại vậy? Có phải em còn chưa tan làm không?" Giang Hiểu Nghi nói chuyện xong lại nháy mắt ra hiệu cho Lục Tam Phong, nhỏ giọng nói: "Phượng Tiên gọi tới, có lẽ là muốn tìm anh."

"Tan việc, cái này... Tổng giám đốc Lục có ở đấy không? Em có chút chuyện quan trọng muốn tìm anh ấy."

"Ở đây, để chị gọi anh nghe." Giang Hiểu Nghi vẫy vẫy tay với Lục Tam Phong.

Từ dưới bàn trà, Lục Tam Phong dùng chân lay lay đôi dép, mang vào rồi đi tới cầm lấy điện thoại: "Chuyện gì vậy?"

"Tổng giám đốc Lục, nói cho anh biết một tin tức không được tốt lắm, đầu tiên là anh không được tức giận đó." Trương Phượng Tiên cười hì hì nói: "Chị Hiểu Nghi bên cạnh đúng không? Chị giúp em làm chứng với, không thể tức giận, không thể chửi mắng người khác."

"Sao anh ấy có thể chửi mắng em chứ, có chuyện gì cứ nói đi." Giang Hiểu Nghi ngồi ở bên cạnh trêu ghẹo: "Anh ấy chửi em, chị sẽ đánh anh ấy cho em, yên tâm đi, chị làm chủ cho em."

Sắc mặt Lục Tam Phong cũng không dễ nhìn gì cho lắm, trong lòng quanh quẩn một loại dự cảm không tốt.

"Chuyện gì, nói nhanh một chút." Giọng nói của Lục Tam Phong lạnh lùng hẳn rồi nói.

Giang Hiểu Nghi đập anh một cái nói: "Sao lại quen bản mặt ông chủ thế này? Bây giờ không phải giờ làm việc, mỗi ngày người ta đã rất mệt mỏi rồi, anh thông cảm nhiều hơn đi."

"Ha ha, cái này... Bên Hương Giang có chút chuyện xảy ra, công ty đang chuẩn bị nhập cổ phần lại không quá tình nguyện."

Nếu chỉ không hài lòng về điều khoản này thì tin tức căn bản không thể nào truyền tới nơi này của Trương Phượng Tiên, đoàn đội đàm phán sẽ tiếp tục họp đàm, Lục Tam Phong cũng biết là có lẽ bỏ vốn đầu tư đã thất bại.

"Mấy ngày trước không phải đã nói nguyện ý sẽ đầu tư chín mươi triệu hay sao? Giờ sao lại nói thất bại rồi, cứ nói trước là ai đã tung ra những tin tức giả về mấy cái vụ thành công kia vậy? Bây giờ không gạt được nữa rồi hả?" Lục Tam Phong chất vấn.

"Anh biết thất bại rồi à, cái này cũng bị anh đoán ra rồi."

"Xảy ra vấn đề thì cứ nhìn thẳng vào nó, tìm kiếm phương án giải quyết, chứ không phải gọi điện thoại cho tôi thử lòng như vầy." Lục Tam Phong trầm giọng nói:"Nguyên nhân cụ thể là gì? Vấn đề của ai?"

"Chị Hiểu Nghi, anh ấy hung dữ với em! Bây giờ cũng không phải giờ làm việc mà, cũng không phải trách nhiệm của em, lần này người phụ trách đoàn đội là bộ tài vụ. Em chỉ thay giám đốc tài vụ cõng cái nồi này thôi." Trương Phượng Tiên bất mãn nói:

"Chuyện của bộ tài vụ, còn có em và người phụ trách nữa, nhưng sao chỉ có mình em bị mắng."

"Tôi không mắng cô!" Lục Tam Phong im lặng một lúc nói.

Mà bên cạnh, Giang Hiểu Nghi đánh vào tay Lục Tam Phong một cái, khuyên lơn: "Phượng Tiên, em đừng gấp gáp tức giận như vậy, chị đã đánh anh ấy cho em nè."

"Trước tiên nói xem vấn đề xuất hiện ở chỗ nào?"

"Người ta nói, công ty mẹ phía trên của công ty đầu tư Thiên Hồng gọi điện thoại xuống cho bọn họ, không cho phép họ đầu tư vào công tư vào công ty của chúng ta, chúng ta đắc tội với người không nên bị, nhưng cụ thể là ai thì không biết." Mời đọc truyện trên truyen99.vip

Hai người trò chuyện khoảng mười phút điện thoại thì Lục Tam Phong gọi điện thoại lại cho người phụ trách bên Hương Giang, gọi nói chuyện một hồi, kết quả Lý Minh Phương cũng chưa từng thấy qua công ty phía trên của công ty đầu tư Thiên Hồng.

Không hiểu bị kiểu gì. Lục Tam Phong lại hỏi thêm một vài công ty khác có thể cầm vốn đầu tư hay không, kết quả Lý Minh Phương đều báo lại tỷ lệ vô cùng xa vời, các cô ấy chạy một lượt sang công ty đầu tư Hương Giang, nguyện ý ném đầu tư vào xí nghiệp của chúng ta rất ít.

Sau khi cúp điện thoại sắc mặt của Lục Tam Phong nhìn không tốt lắm, bên cạnh Giang Hiểu Nghi thầm nghĩ: "Thế nào rồi? Cái gì bỏ vốn đầu tư hả?"

"Không có chuyện gì, chỉ là công ty có hơi thiếu tiền." Lục Tam Phong thuận miệng nói.

"Thực sự không được, chỗ này của tôi còn có thể góp ý một số ít, một trăm sáu mươi lăm triệu, nhiều nữa thì em không thể bỏ ra được, nếu là quá gấp gáp thì đem bán đồ trang điểm của nhà máy đi." Giang Hiểu Nghi rất muốn chia sẻ với người đàn ông của mình về những ưu sầu kia.

Lục Tam Phong nghe cô lo lắng cho mình như vậy, chỉ là với số thủng vốn từ điện tử Thủy Hoàn, đừng nói bán hết nhà máy đồ trang điểm xa hoa cho dù là một trăm cái cũng không đủ.

"Không sao đâu, ở trước mặt anh, mọi chuyện có lớn tới đâu cũng không là gì cả." Trên mặt Lục Tam Phong lộ ra nụ cười nhẹ, nhìn qua rất nhẹ nhóm, nói: "Anh có thể tạo ra được chênh lệch."

"Mới trở về được có mấy ngày." Giang Hiểu Nghi thở dài nói: "Đi thôi, lần này anh phải đi mấy ngày nữa vậy?"

Lục Tam Phong lắc đầu nói không biết, chỉ là trước năm này thì chắc chắn không trở về được.

"Đợi gần tết thì nhà một chút đi, mẹ em nhiều lần gọi điện thoại nói chúng ta về nhà một chút." Giang Hiểu Nghi nhìn Lục Tam Phong hỏi.

Lục Tam Phong vừa nghe tới hai chữ "Ăn tết!" thì đã đau đầu không thôi, về nhà mẹ vợ ăn tết thì thà anh ăn một mình cho xong, bây giờ đúng là sẽ không tái diễn hình ảnh như năm ngoái nhưng tuyệt đối sẽ bị bao vây ba tầng trong ba tầng ngoài nữa.

Có quen hay không quen đều chạy tới tìm mình, ở kiếp trước Lục Tam Phong cũng trải qua cảnh tượng như này nên không muốn lại trải qua thêm lần nữa.

"Đến lúc đó lại nói sau."

"Vậy ngày mai anh đi luôn hả?"

Lục Tam Phong biết cô có hơi không bỏ được, chính mình cũng chỉ trở về có mấy ngày, nhưng vì sự phát triển của công ty mà nói, một tổng giám đốc như anh chạy khắp thế giới là chuyện không thể bình thường hơn được nữa.

"Ngày mốt đi!" Lục Tam Phong nhìn thoáng qua Như Lan ngồi trên ghế sô pha, phát hiện cô nhóc đã ngủ, đưa tay kéo Giang Hiểu Nghi vào trong ngực mình, nhỏ giọng nói: "Như






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.