Kế Hoạch Nuôi Dưỡng Kuran Kaname

Chương 4: Chương 4




Mấy đứa... Trời đã sáng rồi đó, mau dậy ăn sáng rồi về nhà nhé, chắc ba mẹ các em lo lắm đấy!” - Shizuka cầm một dĩa đồ ăn Pháp đi vào, khẽ lay dậy ba đứa nhóc còn đang nằm ngủ ở chiếc ghế sô pha yêu quý của cô.

”Ưm... Em chào chị!” - Aido thức dậy, dụi mắt hệt như mèo con khiến cho Shizuka hận không thể một ngụm ăn cậu luôn vào bụng. Khụ khụ, nhưng cô là thuần huyết cao quý, không thể làm động tác thô bỉ như vậy được.

Nhưng sau đó -

*****

Một dòng chỉ bạc chảy dọc xuống từ cái miệng đang há to ra của Akatsuki, và dòng chỉ đó chảy không ngừng, đến khi ướt cả chiếc gối và thấm xuống tận chiếc ghế sô pha thì mới ngừng chảy. Shizuka lập tức đen mặt lại, nhấc chân lên thật tao nhã rồi đá bay Akatsuki đang ngủ say lên trời. Hừ, đó là chiếc ghế chị đây thích nhất đó... (Tuyết: Chị thật tao nhã... a ha ha...)

“...” - Aido nhìn lên trời câm nín.

“...” - Ruka vừa tỉnh dậy liền được lĩnh giáo quyền cước của Shizuka cũng nhìn lên trời đếm có bao nhiêu con chim vừa bay qua. (Tuyết: Chị sẽ amen cho iêm...!)

”Hai em ngồi vào bàn ăn đi, chị làm ngon lắm!” - Shizuka sau khi phát tiết lên người của Akatsuki xong thì lập tức trở mặt, quay lại mỉm cười nhìn Aido và Ruka.

”Vâng, tụi em cám ơn.” - Vì không muốn giống với Akatsuki nên Ruka và Aido tỏ ra cực kỳ ngoan ngoãn làm Shizuka rất vui vẻ.

****

”Các em về nhà cẩn thận nhé.” - Shizuka ra ngoài tiễn hai đứa nhóc làm cho bọn nhỏ rất vui vẻ, từ đầu tới cuối luôn mang theo vẻ mặt mắt hình trăng khuyết, cực kỳ đáng yêu.

Sau khi cô vào nhà -

”Rầm...!” - Tiếng đồ đạc bị đập vỡ từ trên lầu truyền xuống, cô lập tức chạy thật nhanh lên và bắt gặp Kaname bị ngã chổng gọng nằm dưới đất.

“...! Nhóc bị gì vậy?” - Im lặng nửa ngày, cô mới mở miệng hỏi vị thuần chủng bình thường luôn cao quý hơn bất kỳ ai bây giờ lại nằm dưới đất với một tư thế không thể nào xấu hơn.

”Cô không biết là cái biệt thự này có chuột à... Tôi không thích chúng, nên đã lỡ giẫm lên, kết quả bị trượt chân...” - Kaname mặt có thể nặn ra máu ngượng ngùng trình bày lại sự việc làm cho Shizuka lần nữa ngẩn người.

“... À, vậy sao...?” - Shizuka nhếch môi châm chọc.

“...” - Kaname giờ đây chỉ còn biết im lặng, cũng đúng thôi, mọi lần hắn luôn đem chuyện đế vương thuần chủng cao quý làm niềm kiêu hãnh của mình nhưng giờ lại bị con chuột nhỏ xíu làm cho té khó coi như vậy, không im lặng chẳng lẽ còn trách cô sao?

Shizuka không muốn thấy cảnh tượng này nữa nên quyết định đi ra ngoài làm đơn nhập học cho hắn, “Đừng đùa, nếu mình ở đó thêm giây phút nào nữa, lỡ không kiềm chế được cười hắn thì lại bị mắng oan uổng nữa!”

Khi cô vừa tản bộ tới học viện Cross để nhờ tên Kurosu Kaien chăm sóc tên Kaname thì chợt chạm trán với Asato Ichijou - Quý tộc ma cà rồng.

Có vẻ như ông ta cũng không ngờ sẽ gặp cô ở đây nên đôi mắt trừng lớn đến nỗi muốn nhảy ra ngoài, “Shizuka Hiou? Một thuần chủng như ngài thì đang làm gì ở đây?” - Khi đứng trước mặt một thuần chủng cấp cao, tuy hắn không muốn nhưng bắt buộc phải cúi đầu.

”Ta chỉ đi dạo thôi, nếu như ngài đây không ngại, ta có thể đi tiếp chứ?” - Shizuka mỉm cười đáp trả, trong ánh mắt đỏ tươi xinh đẹp lóe lên một tia sáng sắc lạnh, thế lực của cô bây giờ chưa đủ mạnh, so ra với tên cáo già này thì vẫn chưa mạnh bằng.

”À, vâng! Dĩ nhiên rồi, ngài cứ đi tiếp.” - Hắn ta tự động tránh đường cho cô.

”Vậy ta đi tiếp, ngài cứ lo việc của mình đi!” - Shizuka nhếch môi đỏ mọng lên, lập tức đi ngang qua mặt hắn ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.