Chẳng mấy chốc kỳ nghỉ tết đã trôi qua Kỳ Vân cùng Trần Kha Nghị lại trở về với cuộc sống tấp nập, công việc bộn bề. Thật luyến tiếc mấy ngày vừa qua. Nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật là thời gian dần trôi khoảnh khắc trước chỉ còn là ký ức, mà ký ức có thể trở thành kỷ niệm tươi đẹp hay không là do sự quyết định của mỗi người.
Với Kỳ Vân kỳ nghỉ tết vừa rồi là kỹ niệm không bao giờ quên, đã mở ra con đường hạnh phúc cho cô.
Kỳ Vân trở giảng viên chình thức đã được ba tháng, cũng dần tập quen với công việc. Ban đầu cô chỉ muốn thử sức một chút sẵn tiện theo đuổi ai đó, không nghĩ đến mình sẽ gắn bó với nó. Nói ra, càng tìm hiểu cô mới thấy công việc này rất thú vị. Kỳ này do đủ năng lực cô được chủ nhiệm một lớp riêng, cảm giác có chút lạ lẫm. Cô cũng từng là học sinh, nên đối với học trò của mình cô nhất định sẽ cố gắng trở thành một giáo viên thật tâm lý.
Mối quan hệ giữa cô và Trần Kha Nghị sau khi bàn bạc quyết định giữ kín, không thích nhiều người sau lưng cứ chỉ trỏ, hơn nữa anh có nhiều”Fan girl”, mà độ điên cuồng của họ lúc đến đây cô cũng đã thấy qua. Tuy Trần Kha Nghị một mặt lạnh lùng đến liếc mắt một cái cũng không thèm nhưng họ vẫn thuỷ chung theo đuổi, dạo này im ắng hẳn, không biết có kế hoạch gì không? Lỡ phát hiện ra cô là người yêu thầy Trần nhất định sẽ dậy sóng.
Cô chỉ sợ mình trở thành đối tượng bị công kích thôi. Dạo này trên mạng xã hội còn xuất hiện mấy vụ án do Fan cuồng gây ra, à lấy chuyện của diễn viên AA thì biết Antifan còn đến nhà tận nhà tạt sơn đỏ nữa. Tuy cô không nổi tiếng gì, vẫn nên phòng tránh tốt hơn.
Nhưng cây kim trong bọc lâu ngày sẽ lòi ra, không biết ai chụp được bức hình anh và cô nắm tay nhau sau đó cô ngồi vào xe anh, anh còn vòng qua thắt dây an toàn cho cô, dưới góc độ này lại giống họ đang hôn nhau rồi đem đăng lên diễn đàn trường. Đêm hôm đó là một đêm bùng nổ, mọi người thi nhau chia sẽ hình ảnh, tốc độ lan truyền chóng mặt. Lửa hận ngập trời. Mà cô lại không biết gì chỉ có một tay Trần Kha Nghị xử lí.
Toàn là những bình luận ác ý!
- “Tôi chóng mắt ra xem họ bao lâu thì chia tay.”
- “Thầy Trần không được yêu cô Kỳ, chúng em nhất định không bỏ qua!”
- “Kỳ Vân cô cẩn thận đó!”
- “Kỳ Vân làm sao xứng với thầy Trần, cô tự biết khó mà rút lui đi, đừng để chúng tôi ra tay.”
- “Kỳ Vân kẻ thù không đội trời chung của chúng ta.
- “Có ai tra được địa chỉ nhà cô ta chưa?”
...
Đa số đều cho rằng Kỳ Vân mê hoặc Trần Kha Nghị, cô là đồ yêu tinh xấu xa... Trần Kha Nghị bị bùa mê mới yêu cô.
Hôm sau đến trường thông qua đồng nghiệp cô mới biết được mọi chuyện. Chỉ một bài đăng của anh mà đã xoa dịu được dư luận. Chỉ là anh cũng đăng lên mấy bức hình vào trang cá nhân không một trạng thái của mình kèm nội dung: “Thật ra bị các bạn đoán đúng rồi cô ấy là người yêu của tôi. Lần đầu tiên gặp cô ấy tôi đã tin đó là định mệnh của đời mình. Tôi đã tìm được rồi, nên các bạn đừng buồn sẽ tìm được định mệnh chân chính khiến trái tim mình loạn nhịp mà thôi!”
Anh đăng mười bức hình có hình lúc cô mới vào trường đại học A, cô quay lại nhìn phía sau nở nụ cười bên dưới là chú thích: “cũng vị ánh mắt này!” lại có hình lúc cô gục xuống bàn ngủ say, tấm cuối cùng là dưới tán cây anh đào họ cùng nhau chụp một bức lưu lại. Đa số những bức kia cô hoàn toàn không biết anh chụp lúc nào. Mà nhờ đó thành công xóa tan lời đồn cô “mê hoặc” anh, ngược lại là đằng khác anh trúng tiếng sét ái tình khi va phải ánh mắt của cô ngay lần đầu gặp mặt.
Mà bình luận phía dưới nhanh chóng chuyển thành ghen tỵ và ngưỡng mộ!
- “Tôi không muốn làm antifan nữa!”
- “Em sẽ tìm được định mệnh thật sao thầy?”
- “Là thầy theo đuổi cô hay cô theo đuổi thầy trước?”
- “Trần Kha Nghị tảng băng ngàn năm đã yêu rồi còn tôi thì không!”
- “Cô Kỳ Vân Kẻ thù số một của toàn bộ Fan nữ sẽ trở thành thần tượng của chúng em, xin chia sẽ chút bí quyết để em nhanh chóng cưa đổ Cursh.”
- “Cô Kỳ thật tội nghiệp lại đi yêu thầy Trần bộ mặt lạnh lùng kia.”
...
Một hồi sóng gió qua đi, Kỳ Vân cũng có thể công khai mối quan hệ này, đường đường chính chính cùng anh đến trường rồi nắm tay nhau về.
Đồng nghiệp thấy cô ôm túi đi ngang liền chọc ghẹo: “Cô Kỳ lại đến phòng thầy Trần ngủ trưa đấy à!” Cô xấu hổ, bước đi cũng vội vàng hơn. Cô đồng nghiệp còn không buông tha nói lớn: “Sớm phát thiệp hồng cho chúng tôi đó nha.”
Gần đây Trần Kha Nghị tương đối bận rộn, ôm laptop đến tận khuya, nét mặt căng thẳng, mà khi cô hỏi anh liền tắt laptop nói: “Có chuyện cần xử lý!” Chẳng biết bận đến mức nào mà sáng ra hai mắt anh lộ rõ quần thâm.
Cô có cảm giác anh thần bí làm chuyện gì sau lưng cô!
Buổi sáng hôm nay anh có tiết dạy cũng chẳng thấy anh có mặt ở trường. Kỳ Vân cứ thấy anh có chuyện gì đó không muốn cô biết, tâm trạng cô lại càng xấu. Nhất định phải điều tra rõ. Cô bực bội dùng bút gạch lung tung trên giấy.
“Cô Kỳ mau ra sân trường!” Một cô bé sinh viên vẻ mặt hớt hãi chạy vào thông báo.
“Có chuyện gì sao?” Kỳ Vân đứng lên, quan sát cô sinh viê đứng trước cửa lớp.
Cô bé há miệng cả buổi mới thốt lên được câu: “Em thấy thầy Trần đang... Đang nắm tay một cô gái.”
Kỳ Vân lập tức đứng dậy nghiến răng: “Trần Kha Nghị anh chết chắc rồi!” Cô bước nhanh theo cô bé kia. Chỉ thấy rất nhiều sinh viên vây quanh thành vòng tròn, cô nhíu mày, Trần Kha Nghị “ngoại tình” lại có nhiều người đến xem vậy sao? Cô chen qua đám đông đi vào.
Trần Kha Nghị mặc áo sơ mi trắng, tóc vuốt lên, một tay đặt sau lưng, tay còn lại để trên đầu gối mà tư thế này là đang quỳ một chân. Cô tiến lại gần, làm gì thấy cô gái mà thầy Trần nắm tay ở đâu,
“Chuyện này là sao?”
Trần Kha Nghị từ từ lấy trong túi áo ra một chiếc hộp làm bằng gỗ đàn hương, hoa văn được chạm nổi, khi anh mở nắp ra hương thơm từ gỗ cũng bay nhẹ nhẹ trong không khí. Phía bên trong chiếc hộp được bọc nhung đỏ mềm mại, mà ở giữa là một chiếc nhẫn đính kim cương sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời càng khiến con người ta dễ hoa mắt. Anh hơi hướng chiếc hộp về phía cô, nhìn cô mỉm cười: “Vân Vân đồng ý lấy anh nhé, dù anh không đủ tốt bằng Bạch Tư Văn nhưng sẽ làm em hạnh phúc hơn cả Thư Kỳ!” Cô che miệng vô cùng ngạc nhiên, nước mắt chảy xuống, nhìn anh kiên định gật đầu.
Trần Kha Nghị chỉ chờ có vậy, lập tức đứng dậy tháo nhẫn từ trong hộp nhẹ nhàng đeo vào tay cô, cùng lúc đó hàng trăm bóng bay được mấy cô cậu học trò thả lên trời đầy màu sắc.
“Hôn đi! hôn đi!” Tiếng la đầy phấn khích vang lên.
Cô vỡ oà trong niềm hạnh phúc, lau nước mắt nhỏ giọng hỏi: “Làm sao anh biết?”
“Vì thấy cuốn truyện ngôn tình trong phòng em.” Lúc ở nhà cô, nhìn một kệ đầy sách đủ thể loại, sách chuyên ngành có, truyện có, chỉ có duy nhất một quyển là được bao bọc cẩn thận, ngoài trang bìa còn có chữ ký của tác giả, anh hiếu kỳ mở ra xem liền bật cười là truyện ngôn tình, tuy anh không am hiểu thể loại này lắm nhưng là sở thích của cô anh sẽ tôn trọng, lật vài trang lại có đoạn Bạch Tư Văn cầu hôn Thư Kỳ được cô tô đậm lên. Mà lúc đó cô vào phòng nên anh chỉ tranh thủ nhớ tên sách rồi cất về chỗ cũ.
Lúc lên kế hoạch cầu hôn anh chợt nhớ ra cuốn sách mà cô thích. Sợ mua về cô sẽ phát hiện nên lên mạng tìm đọc, lại sợ bỏ qua chi tiết nên anh nghiêm túc đọc từng chương một, chính là những lúc cô thấy anh ôm laptop cau mày. Cuối cùng anh cũng hiểu cô gái nào cũng có một khoảng trời mơ mộng, mà ước muốn của cô lại cất trong cuốn sách này, chính là muốn được cầu hôn như Thư Kỳ trong truyện. Vậy là anh ngày đêm chuẩn bị còn nhờ sinh viên hỗ trợ để có được một khung cảnh giống Kỳ Vân tưởng tượng. Nhìn cô vui như vậy xem ra công sức anh bỏ ra cũng rất đáng.
“Em yêu anh!” Cô chủ động nhón chân lên chủ động hôn anh. Anh ôm chặt eo cô đáp lại.
Tiếng la hét phấn khích ngày càng lớn, bọn họ không khỏi hâm mộ tình yêu giữa Kỳ Vân và Trần Kha Nghị, có người quay phim chụp ảnh để lưu lại. Sau đó trên diễn đàn trường đại học A lại được một phen ngược FA. Mà những cặp đôi yêu nhau lại nổi lên phong trào “Cầu hôn theo kiểu Trần Kha Nghị.”