Ngay khi Vệ Thường Khuynh dưới ánh đèn, bước về phía mình, mọi sự tức giận của Tề Tiểu Tô đều tan biến cả, cô bỗng đứng ngẩn ra tại chỗ, không thể động đậy gì được.
Sao anh đã về rồi?
Không phải nói phải đi ba ngày sao? Cô còn tưởng là phải tối mai hoặc là ngày kia mới về được chứ.
Cho nên, người bên cạnh anh chính là Tư lệnh Ngũ đấy sao?
Lần này đúng là náo nhiệt thật, cô thật sự không ngờ đến nơi này cũng có thể gặp được Vệ Thường Khuynh!
Không phải là phải giữ bí mật về thân phận của anh sao? Tại sao có thể đi theo Tư lệnh công khai đến tham gia loại tiệc này chứ? Hay địa vị của đôi vợ chồng Đường thị này không hề bình thường?
Nhưng cho dù không bình thường, cô cũng đắc tội mất rồi…
Lúc cô đang mải suy nghĩ, Vệ Thường Khuynh đã đi tới trước mặt cô, giơ tay xoa đầu cô, trầm giọng nói: “Sao em lại đến đây?”
Tề Tiểu Tô lập tức cân nín, bỗng thấy chột dạ là sao chứ?
Chẳng lẽ nói là bà Chương mời, sau đó cô liền tới luôn? Đã thế còn bảo Đồng Xán làm bạn cặp của mình đến cùng nữa chứ? Sao cô lại cứ có cảm giác bị vợ cả bắt gian thế nhỉ...
Nhìn cô như vậy, mắt Vệ Thường Khuynh thẫm lại, không tiếp tục đợi đáp án của câu hỏi này nữa, mà đổi sang một vấn đề khác: “Em không vui à?” Đây rõ ràng là định phất áo bỏ đi, có thể vui được chắc?
Cho nên, là ai đã chọc vào vợ anh rồi?
Bầu không khí xung quanh Vệ Thiếu soái lập tức trùng xuống, khiến cho Tư lệnh đứng ở bên cạnh, đang đợi anh giới thiệu cũng không khỏi run lên.
“Cái đó, Tiểu Vệ à…”
“Đây là Tư lệnh Ngũ.” Vệ Thường Khuynh giơ tay nắm lấy tay Tề Tiểu Tô, ngắt lời Tư lệnh Ngũ, giới thiệu với ông ấy: “Đây là vợ tôi, Tề Tiểu Tô.”
“Chào Tư lệnh Ngũ.” Tề Tiểu Tô nhìn về phía ông.
Lúc này, Tư lệnh cũng đang quan sát cô.
Người vợ chưa cưới này của Vệ Thường Khuynh, ông đã nghe danh rất lâu rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp được.
Đúng là rất xinh đẹp!
Cũng rất trẻ!
Nhưng mà thế này cũng trẻ quá rồi thì phải? Cảm giác tên nhãi Vệ Thường Khuynh này vẫn hợp với kiểu chín chắn như Tần Yên Vũ hơn. Tư lệnh rất kiên trì với cách nhìn của mình, nhưng ông đã từng được lĩnh giáo sự cưng chiều của Vệ Thường Khuynh đối với người vợ chưa cưới này, không dám làm mất mặt cô, liền gật đầu với cô: “Tiểu Tề quả nhiên không tệ. Mọi người đang định đi à?”
Ông quét qua Đồng Xán, cậu thanh niên này cũng thật xuất sắc, đi cùng với vợ chưa cưới của Vệ Thường Khuynh hả? Ấy, vậy có phải là có vấn đề không?
“Đúng vậy, vốn dĩ cũng là mạo muội đến, định cáo từ trước.” Tề Tiểu Tô thẳng thắn nói.
Điều này ngược lại khiến cho Tư lệnh có chút kinh ngạc, cô gái này nói chuyện rất bài bản, không phải lời nói của mấy đứa nhóc kia.
Vệ Thường Khuynh lập tức nói: “Nếu đã như vậy, Tư lệnh, tôi đưa Tiểu Tô về trước, ngài ở lại chơi vui vẻ nhé.”
Cái gì, cái gì? Như vậy sao được chứ!
Tư lệnh có chút chột dạ quét về phía Tần Yên Vũ bên kia, ông ấy với Đường lão là bạn cũ, cũng bởi vì quan hệ của ông ấy mà Tần Yên Vũ cũng rất được vợ chồng Đường thị yêu thích, vợ chồng Đường thị không con không cháu, gần như coi cô ta là cháu gái, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng Đường thị, mời ông ấy đến tham gia, đúng lúc chuẩn bị đi thì Vệ Thường Khuynh quay về quân đội báo cáo công việc cho ông ấy, thấy vậy ông liền đưa ra chủ ý, trực tiếp kéo anh đến đây.
Vốn dĩ muốn giới thiệu Vệ Thường Khuynh cho vợ chồng Đường thị trong bữa tiệc, nếu như bọn họ cũng thích anh, lại nhìn ra được tâm ý của Tần Yên Vũ, vậy thì sẽ ra sức ghép đôi.
Có ba người tác động từ bên trong, khả năng thành công sẽ lớn hơn rất nhiều. Ông thật sự rất coi trọng đôi Vệ Thường Khuynh và Tần Yên Vũ.
Lại nói, vợ chồng Đường thị làm người vô cùng bao che cho người mình, Vệ Thường Khuynh không có gia tộc để dựa vào, nếu như có thể được hai người họ xem trọng, như vậy cũng sẽ có lợi cho tiền đồ của anh.
Nói ra, Tư lệnh Ngũ ngược lại thật sự là một lòng lo nghĩ cho Vệ Thường Khuynh, cảm thấy anh là một nhân tài hiếm có trong quân đội, hy vọng anh có thể đi xa hơn, vững hơn, từng bước một thăng tiến.
Nhưng bây giờ vợ chưa cưới của anh ở đây, ông ấy lập tức chột dạ, cũng lần đầu tiên cảm thấy hành động này của mình có chút bỉ ổi, nếu như cô gái nhỏ này biết, ầm ĩ với ông ấy thì làm thế nào đây?
Cái mặt già này biết để đâu được chứ.
Tần Yên Vũ đã kéo Đường phu nhân theo Đường lão đi tới.
“Tư lệnh, Giáo quan Vệ.”
“Tư lệnh Ngũ, ông đến muộn quá đấy, đợi lát nữa có phải nên tự phạt ba ly với tôi không hả?” Đường lão giống như không nhìn thấy bầu không khí lúc trước giữa mấy người này, vỗ vai Tư lệnh Ngũ, giả vờ tức giận.
Tư lệnh cười ha ha hai tiếng, Tần Yên Vũ ở trước mặt, vợ chưa cưới của Vệ Thường Khuynh cũng ở đây, mẹ kiếp, ông ấy thật sự cảm thấy có chút lúng túng không biết tiếp lời thế nào, thân là một người thô kệch, trong lúc mình chột dạ, ông thật sự không biết xử lý tình cảnh này thế nào nữa.
“Phạt, phạt phạt phạt.” Ông chỉ có thể tiếp tục cười ha ha.
Vợ chồng Đường thị không thể không chú ý đến Vệ Thường Khuynh. Người thanh niên này thật sự là quá mức xuất sắc, cho dù là không nhìn mặt anh, dáng người kia, phong thái kia, khí thế đầy mình kia, đứng ở đó giống như trung tâm từ trường, thu hút hết mọi ánh nhìn.
Những ánh mắt nóng bỏng của các cô gái chưa chồng cũng đủ để làm nhiệt độ nơi này tăng lên. Nếu không phải hôm nay bọn họ mời đều là người có đôi có cặp, có lẽ sẽ có rất nhiều người vây lại rồi.
Từ lúc nào thủ đô lại có một thanh niên xuất sắc như vậy chứ? Sao bọn họ lại không biết.
Hơn nữa có thể khiến cho Tư lệnh Ngũ đích thân dẫn đến tham gia bữa tiệc của bọn họ đã đủ thấy được sức nặng của cậu ta trong lòng ông rồi.
Con người Tư lệnh Ngũ, ai không có bản lĩnh sẽ không coi ra gì. Ban đầu người ông vừa ý là Nguyễn Dật Quân, nhưng còn chê Nguyễn gia có chút xảo quyệt, luôn muốn đợi thời cơ thích hợp nhất một bước lên mây, cho nên ông cũng từ bỏ việc lấy Nguyễn Dật Quân làm gương cho cả quân đội.
Bây giờ người thanh niên này xem ra rất được ông ấy coi trọng!
Đường lão nghĩ đến đây, chủ động chào hỏi với Vệ Thường Khuynh: “Vị này là?”
Tần Yên Vũ cười nói: “Ông à, đây là Giáo quan Vệ, Vệ Thường Khuynh….”
Cô ta còn chưa nói xong, Vệ Thường Khuynh đã ngắt lời cô ta, nói rõ ràng: “Tôi là chồng chưa cưới của Tề Tiểu Tô. Ngại quá, hình như vợ chưa cưới của tôi ở đây không được vui lắm, tôi nghĩ cách đãi khách của Đường lão chắc có chút thiếu sót rồi, chúng tôi không quấy rầy nữa.”
Nói rồi, anh lại nhìn Tần Yên Vũ: “Giáo quan Tần, chúng ta hoàn toàn không thân, sau này nếu như còn có ai hỏi thân phận của tôi, Vệ mỗ hoàn toàn có thể tự giới thiệu mình, không dám làm phiền Giáo quan Tần. Cáo từ.”
Anh nắm lấy tay Tề Tiểu Tô, quay người rời đi, khuôn mặt lạnh như băng.
Lúc quay người, mọi người còn nghe anh dặn dò Tề Tiểu Tô: “Sau này muốn tham gia tiệc cũng phải lựa chọn chút, đương nhiên, anh cũng phải kiểm điểm, cho dù Tư lệnh là cấp trên của anh, cũng chưa chắc đã đáng tin.”
Tề Tiểu Tô đã sớm nhịn cười đến không chịu nổi nữa rồi, nghe thấy anh nói như vậy, cô ngoan ngoãn như con thỏ nhỏ, gật đầu đồng ý.
“Vâng, em biết rồi.”
Sắc mặt đám người vợ chồng Đường thị, Tư lệnh, Tần Yên Vũ hết xanh lại đỏ, đôi này rốt cuộc đến làm gì thế hả!
Lúc này, Nguyễn Dật Quân và Chương Vân Tễ lại đồng thời kêu lên: “Đợi đã!”