Vấn đề này, rất nhanh đã có người giải quyết thay cô.
Ngày hôm sau Vân Tú đến thăm rất đúng lúc, cũng nói đến chợ phiên ngọc xa xỉ này, nói năm nay cô ấy cũng muốn đi chọn một viên, đến lúc đó tìm bạn chạm trổ thành đồ trang sức cho mình để tặng người khác. Tề Tiểu Tô vừa nghe lập tức nhướn mày, mỉm cười hỏi: “Vậy không bằng chị Tú Tú mua của em đi?”
Vân Tú ngẩn ra: “Em có à?”
“Có, hơn nữa còn có không ít, tuỳ chị chọn, dù sao những thứ này qua hai ngày nữa em cũng muốn mang đến chợ phiên để bán, vậy không bằng để cho chị chọn trước.” Hơn nữa, trừ viên một trăm vạn đổ xuống ra, giá cả thế nào cũng có, tha hồ lựa chọn.
Vân Tú mừng rỡ, cười một tiếng, trông rất vui vẻ, nhìn cũng không thua kém Vân Phỉ tươi như hoa mẫu đơn.
“Được, Tắc Thâm luôn nói với chị là em ghê gớm lắm, bây giờ xem ra đúng là ghê gớm thật! Chị nghiệm thu xong công việc sẽ đi xem!” Cô ấy thiết kế hai phòng giúp Tề Tiểu Tô, sau đó đi khắp nơi trong sơn trang, quyết định sửa lại mấy chỗ sân và phòng khách cho cô luôn.
Sơn trang này vốn đẹp đẽ cổ điển có thừa, linh khí chưa đủ, hơn nữa đối với Tề Tiểu Tô mà nói, ít nhiều gì cũng thiếu sức sống.
Cho nên mới sửa lại nửa tháng, hôm nay mới coi là sửa xong.
Đội sửa chữa là Vân Tú tìm cho cô, cũng là mấy công nhân cũ từng hợp tác với cô ấy mấy lần, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn phải đến nghiệm thu một chút, cũng là để xem thiết kế của mình.
“Chị Tú Tú thiết kế đẹp lắm, em rất thích.” Tề Tiểu Tô nói thật lòng, bởi vì thiết kế của Vân Tú thật sự rất đẹp, đặc biệt là phòng ngủ chính, giấy dán tường vô cùng trang nhã ấm áp, kệ dán tường xinh đẹp, trên kệ có chậu hoa, trồng thêm cây vào phòng ngủ liền có thêm mấy phần sinh khí. Đến sân thượng cũng trang trí lại, đóng giàn hoa ở một bên, bày thêm một chiếc xích đu vô cùng thoải mái, lắp đặt giá máy tính bảng có thể nâng lên hạ xuống, buổi tối có thể làm tổ trên ghế xem phim, ngẩng đầu là có thể ngắm trăng sao, còn có thể nhìn thấy núi rừng ban đêm, cô thật sự cảm thấy vô cùng hài lòng.
Gian phòng ngủ chính kia quá đẹp, cô vốn dĩ định giữ lại cho Thiếu soái, kết quả nhìn thấy căn bản không nhịn được muốn vào ở, ngày thứ tám sửa xong phòng ngủ chính, sau khi thông gió cô liền dọn vào. Bởi vì Vân Tú giúp cô lựa chọn đều là sơn tự nhiên, cho nên thông gió mấy ngày là có thể ở được rồi.
Một căn phòng ngủ khác cũng sửa sang lại rất đẹp, nhưng so với phòng ngủ chính, bởi vì khác biệt không gian lớn nhỏ nên vẫn khiêm tốn hơn mấy phần.
Điều khiến cho Tề Tiểu Tô cũng rất thích nữa là Vân Tú cải tạo lại con đường nhỏ ở vườn hoa, thêm mấy cái ghế đá vào nhìn rất tự nhiên, còn trồng thêm mấy loại hoa khác nhau, mảnh vườn cũ cũng có hoa nhưng hơi ít, bây giờ có nhiều hoa rồi cũng có thêm sức sống. Cô ấy còn sửa lại hồ sen có chút hoang vu kia, kêu người trồng hoa súng trắng, cũng là cảnh đẹp của sơn trang.
Trừ cái này ra còn trang bị thêm cả đèn, sơn trang trước kia không có nhiều người ở, cũng ít đèn, đến đêm rất u ám, bây giờ Vân Tú thiết kế thêm ít đèn êm dịu trong sơn trang, hai bên đường bên ngoài sơn trang cũng tăng thêm mấy bóng đèn sao, buổi tối bật hết đèn lên, giống như sao rơi xuống núi rừng, nhẹ nhàng lại không nhức mắt, cực kỳ xinh đẹp.
Tề Tiểu Tô ở chỗ này có loại cảm giác như công chúa ở lâu đài vậy.
Đồng Xán và Lương Lệ cũng không rảnh, dẫn theo mấy người bố trí mấy thiết bị bảo vệ ở quanh rừng. Sau đó Hệ thống Tiểu Nhất báo cáo với Thiếu soái, Thiếu soái lại bổ sung cho bọn họ một ít, Tề Tiểu Tô truyền đạt lại nguyên văn cho Đồng Xán, Đồng Xán nghe xong mắt sáng lên.
“Không ngờ cô Tề còn nghiên cứu cả mặt an ninh nữa cơ đấy.” Mấy thứ cô nói bổ sung vào chỗ thiếu sót mà trước đó bọn họ không để ý, bố trí dựa theo kế hoạch của cô, bảo vệ của sơn trang chặt chẽ hơn không ít.
Tề Tiểu Tô không dám mạo nhận công lao của Thiếu soái, đương nhiên lập tức nói không phải là chủ ý của cô.
Sau khi đi một vòng Vân Tú cũng hài lòng. Ca ngợi một tiếng: “Tiểu Tô, chỗ này thật sự là có tiền cũng không mua được, không biết có bao nhiêu người muốn có sơn trang như vậy nữa, ở nơi này, muốn không vui cũng không được.”
“Chị Tú Tú mà rảnh cũng có thể đến ở mấy ngày.” Chỗ này không chỉ có hai căn phòng, chỉ là những căn phòng khác không thiết kế lại mà thôi, giường đều là kiểu cổ điển, nhưng thay chăn gối mới vẫn có thể ngủ được. Có thể đối với những người thích sự cổ điển mà nói, những thứ kia ngược lại càng đẹp hơn.
“Được, đến lúc chị đến thật rồi em đừng có mà chặn chị ngoài cửa đấy nhé.”
Hai người cười nói mấy câu, Vân Tú nhớ đến chuyện ngọc, Tề Tiểu Tô liền mời cô ấy đến phòng khách nhỏ để chọn.
Tối hôm qua sau khi nói chuyện điện thoại với Nghiêm lão, Tề Tiểu Tô nghĩ cũng phải để cho người khác nhìn thấy những viên ngọc nguyên thạch này, cho nên chọn cái phòng khách nhỏ, chuyển ngọc từ không gian ra đây.
Ba mươi viên ngọc nguyên thạch bày trên đất, vừa bước vào, Vân Tú liền kinh hãi.
Ngọc tự nhiên không thể chỉ có màu xanh lá cây, những viên nguyên thạch này của Tề Tiểu Tô đã được Hệ thống phân giải hết vỏ ngoài, lộ hết ngọc ra rồi, đương nhiên có thể thấy rõ được chất lượng. Hơn nữa, những viên ngọc nguyên thạch này của cô không giống những loại bị cắt ra, có vết dao, hoặc là bị vỡ làm đôi, mà tất cả đều là nguyên thạch hoàn chỉnh, hoặc là ngọc đậm, hoặc là vàng tận vào trong lõi, hoặc là hoa nhẹ, hoặc là hai màu, viên nào cũng đẹp đến mức khiến cho trái tim người ta run rẩy.
Bởi vì phát hiện để những viên ngọc này gần mảnh vỡ phi cơ, áo giáp là có thể tăng thêm phẩm cấp nên trước đó Tề Tiểu Tô đã thay đổi một loạt, đại khái là tăng phẩm cấp cho khoảng mười viên ngọc, cho nên bên trong những viên ngọc này, có mấy viên ngọc pha lê cao cấp.
Giá của những thứ châu báu này ở bên ngoài đều trên trời cả, ở chỗ cô lại bày dưới đất như rau cải, như vậy bảo Vân Tú làm sao có thể không kinh ngạc cho được?
Mà Tề Tiểu Tô như vậy lại nói với người ta là cô nghèo, ai sẽ tin chứ. Nhưng mà lúc này Tề Tiểu Tô đúng là nghèo thật, nghèo đến mức chỉ còn lại những viên ngọc này thôi.
Lời này mà nói ra ngoài có lẽ cô sẽ bị ăn đòn mất.
“Tiểu Tô, em thật sự là...” Vân Tú không nói nổi.
“Chị Tú Tú chọn đi, em giảm giá cho chị.”
“Vậy chị đúng là lời to rồi!”
Vân Tú xem từng viên một, đúng là chọn đến hoa cả mắt, vốn dĩ quyết định mua một viên, bây giờ lại định chọn hai viên.
“Chị vốn định làm một bộ trang sức tặng cho một vị lão phu nhân, trước kia bà ấy đã giúp đỡ chị không ít, bây giờ chị cảm thấy mình cũng có thể đánh thêm một bộ để đeo rồi.” Cô ấy cười với Tề Tiểu Tô.
Rất nhiều vàng bạc đồ trang sức đều có thể có kiểu giống nhau, nhưng tự mua ngọc nguyên thạch chế tạo thành trang sức, vậy thì tuyệt đối là thiên hạ có một không hai. Hơn nữa, những năm gần đây ngọc vốn dĩ rất hot, đeo lên sẽ không mất đẳng cấp, vô cùng quý phái. Cho nên phụ nữ giàu có gần như đều yêu thích ngọc.
Mặc dù trong các gia tộc quân sự và chính trị ở thủ đô, Tề Tiểu Tô chưa từng nghe đến Vân gia, nhưng nhìn Vân Tú và Vân Phỉ cũng biết, Vân gia nhất định không phải là nhà bình thường. Bản thân Vân Tú cũng có thể kiếm ra tiền, đương nhiên là không thiếu chút tiền này.
Cuối cùng cô chọn hai viên nhỏ, nhưng chất lượng rất tốt, một viên ngọc đậm, một viên màu tím, hai viên này cộng lại, Tiểu Tô lấy của cô tám nghìn vạn.
Nếu như mua ở bên ngoài, ít nhất cũng phải mười nghìn vạn. Vân Tú là người thông thạo, cho nên Tề Tiểu Tô lập tức giảm cho cô ít nhất hai nghìn vạn, cô cảm thấy vô cùng hổ thẹn trong lòng, cũng cảm thấy mang ơn chuyện này.
“Em mang theo nhiều bảo bối như vậy, mục tiêu cũng quá lớn rồi, nếu như em tin chị, không bằng để chị bán giúp em mấy viên nhé?” Vân Tú chủ động nói.
Mắt Tề Tiểu Tô sáng lên: “Vậy thì thật tốt quá!”
Thế là chuyện này cứ như vậy được giải quyết.
Ngày hôm sau Tề Tiểu Tô chuyển cho công ty năm nghìn vạn, ít nhất cũng có thể bảo đảm tiền lương và chi tiêu một tháng tiếp theo.