Kẻ Trở Về Đô Thị

Chương 41: Chương 41




Thanh Bình khu trung tâm thương mại, nơi đây là khu mua sắm lớn và sầm uất nhất Thanh Bình với đầy đủ các mặt hàng cùng thương hiệu lớn giữa trong và ngoài nước, tất nhiên giá cả ở đây cũng không phải người bình thường có thể mua được.

Viên Tiểu Mai đứng trước trung tâm thương mại, hưng phấn đến nhảy cả lên, gia đình nàng lúc trước điều kiện không tốt, nơi nào được đến nhứng nơi như thế này, cho dù đến cũng chỉ dám tham quan một vòng chứ không dám mua, sau này Lâm Trần ca ca mặc dù cho nàng rất nhiều tiền, nói nàng muốn mua cái gì thì mua cái đó, bất quá nàng cũng không dám mua mấy cái đồ xa sỉ này, quần áo thì có thể ra chợ mua là được rồi, tiền thừa nàng sẽ để dành gửi về cho cha mẹ.

Bất quá hôm nay cùng Lâm Trần ca ca đi dạo nàng quyết định thoải mái chi tiêu một phen, số tiền tiết kiệm bấy lâu nay nàng cũng mang hết đến đây rồi, nhất định phải mua vài bộ quần áo thật đẹp cho Lâm Trần ca ca mới được.

Vào bên trong, Viên Tiểu Mai bị cảnh tượng hào nhoáng ở bên trong thu hút, hưng phấn dắt theo Lâm Trần chạy khắp mọi nơi nhìn ngó

“ Oa Lâm Trần ca ca, thật nhiều quần áo đẹp à, ngươi nhanh nhìn xem cái kia bộ quần áo thật hợp với ngươi à!”

Viên Tiểu Mai hưng phấn đánh giá xung quanh, nhìn thấy nhà nào đó quần áo thì ngay lập tức định xà vào mua, bất quá bị Lâm Trần ngăn cản lại.

“ Tiểu Mai, chúng ta không mua đồ ở đây, chúng ta lên tầng trên mua.”

Thanh Bình trung tâm thương mại tổng cộng có bốn tầng, tầng càng cao thì giá đồ càng đắt, tầng cao nhất tầng 4 là khu tập trung của các thương hiệu nổi tiếng thế giới, như GUCCi, VL,…vv, đó mới là mục tiêu của Lâm Trần.

“ A, nhưng đồ ở trên đó rất đắt.” Viên Tiểu Mai có chút bận tâm nói.

Lâm Trần mỉm cười, xoa xoa đầu của nàng nói: “ Đừng lo, ta có rất nhiều tiền.”

Đúng thật bây giờ Lâm Trần đang có rất nhiều tiền để không, chưa nói 1000 tỷ của Tiền Thiên Sáng đưa, chỉ riêng 100 tỷ của Phạm gia hắn đã chưa dùng hết rồi, ban đầu đưa cho Viên Tiểu Mai 100 tỷ để nàng tiêu pha nhưng cô nàng này quá tiết kiệm, hơn tháng rồi mà cũng chỉ hết có vài triệu không đến, ngay cả quần áo cho mình cũng tiếc rẻ không dám mua.

Viên Tiểu Mai nghe vậy thì gật gật đầu thừa nhận, chưa nói ngọn đồi biệt thự, chỉ riêng tấm thẻ mà Lâm Trần ca ca đưa nàng đã có số 0 đến không hết rồi, Lâm Trần ca ca đúng thật rất giàu.

Thế là nàng cũng không nghĩ nhiều làm gì nữa, vui vẻ dắt tay Lâm Trần đi lên tầng 4.

Lên đến nơi, nhìn mấy cái thương hiệu cái gì hắn cũng không biết, cũng chỉ còn cách dể nha đầu Tiểu Mai ra trận, không thể không nói, mua sắm đối với nữ nhân quả là thiên phú, không qua mấy phút Viên Tiểu Mai đã làm quen với nơi này, điên cuồng kéo Lâm Trần chạy đi mua sắm.

Bất quá cô nàng này, mua đồ cũng chỉ mua cho Lâm Trần mà thôi, của mình một thứ cũng không mua, bất đắc dĩ dưới, Lâm Trần chỉ đành lôi kéo nàng vào một cái nào đó nữ trang của hàng.

Cái này của hàng nhân viên vừa nãy cũng đã thấy Lâm Trần cùng Viên Tiểu Mai hai người điên cuồng mua sắm hành vi, bởi vậy khi vừa thấy Lâm Trần đi vào đã lập tức nhiệt tình ra đón, cũng không vì Lâm Trần cùng Viên Tiểu Mai quần áo trên người mà lạnh nhạt.

“ Xin chào tiên sinh, tiểu thư, xin hỏi hai vị có cần giúp đỡ gì không?”

Lâm Trần gật đầu, chỉ chỉ vào bên người Viên Tiểu Mai nói: “ Chọn cho ta mấy bộ hợp với nàng nhất, giá cả không thành vấn đề.”

“ A, ta không cần.” Viên Tiểu Mai nghe vậy thì vội vàng xua tay, đầu như lắc trống nói.

Lâm Trần gõ vào trán nàng một cái, nghiêm khắc nói: “ Cái gì mà không cần, ngươi xem ngươi quần áo đều đã bạc màu rồi, còn nói là không cần.”

Cuối cùng, trước Lâm Trần uy nghiêm, Viên Tiểu Mai chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Bên cạnh nhân viên bán hàng hâm mộ đến rớt cả nước mắt, đây là cái gì thần tiên bạn trai, ta cũng muốn à, tại sao ta không có, tại sao đến bây giờ chưa có ai dẫn ta vào cửa hàng cao cấp rồi nói ngươi muốn mua gì thì mua, tiền không thành vấn đề.

Bất quá nhìn đến tiểu cô nương này nhan trị, thôi được rồi, mặc dù Viên Tiểu Đình một thân quần áo mộc mạc nhưng cũng không thể che dấu đi vẻ đẹp của nàng, đặc biệt là từ khi được tu luyện, cả người nàng toát ra một khí chất không phải thế giới này có được.

Vậy là nhân viên dẫn theo Viên Tiểu Đình đi vào trong thử quần áo, Lâm Trần ở bên ngoài đợi.

“ Lâm Trần, ngươi cũng ở đây?” Lúc này một nhóm ba người cũng đi qua cửa hàng, trong đó một cái tầm 25-26 tuổi mỹ nữ bất chợt dừng lại trước Lâm Trần.

“ Ách, Tống lão sư, thật trùng hợp.” Cái này mỹ nữ trước mặt Lâm Trần nhận ra, là hắn giáo viên tiếng Anh Tống Khánh Thi, đồng thời cũng là trường học tam đại hoa khôi cái cuối cùng.

“ Khánh Thi, người quen của ngươi?” bên cạnh nàng một cái khác thời thượng nữ tử thấy vậy đánh giá Lâm Trần, bất quá nhìn đến hắn một thân bình thường quần áo thì ngay lập tức mất đi hứng thú.

“ Ừm Đồng Đồng, là học sinh của ta.” Tống Khánh Thi gật đầu, rồi nàng nhìn Lâm Trần: “ Lâm Trần, tại sao ngươi lại ở đây?”

“ Ta đến mua đồ.” Lâm Trần thành thật trả lời.

“ Mua đồ, ngươi có đủ tiền sao?”Bên cạnh Trang Đồng nghe vậy không khỏi cười châm chọc một tiếng, nàng nhìn đến Lâm Trần một thân bình thường ăn mặc, hơn nữa còn là học sinh, nhìn đâu cũng không thấy hắn có đủ tiền mua một bộ ở đây, thật không ngờ học sinh bây giờ lại thích thổi trâu như vậy.

“ Đồng Đồng.” Tống Khánh Thi kéo kéo tay Trang Đồng, quay sang với Lâm Trần nói: “ Lâm Trần, cái kia Đồng Đồng hắn không phải là cố ý, bất quá Lâm Trần, ngươi đã làm xong bài tập chưa mà có thời gian rảnh ở đây.”

Tống Khánh Thi ngữ khí, hiển nhiên cũng là không tin tưởng Lâm Trần đến đây mua đồ, theo cái nhìn của nàng Lâm Trần chỉ đến đây nhìn ngắm một chút, tiện thể ké một chút điều hoa mà thôi.

Tống Khánh Thi làm giáo viên mới được hai năm, năm nay là năm thứ ba, Lâm Trần là khóa học sinh đầu tiên của nàng, cũng để lại cho nàng ấn tượng khá sâu, cũng không phải hắn thành tích học tập xuất sắc hay cái gì để lại ấn tượng sâu cho nàng mà ngược lại, Lâm Trần được nàng nhớ đến bởi thành tích môn tiếng Anh tệ hại của hắn.

Lâm Trần môn tiếng Anh cực kém, kém đến độ nàng không biết nói gì cho phải, thành tích của hắn ở môn tiếng Anh thường xuyện đội sổ, nếu không phải nàng thương cảm cho hắn phải đi học sa nhà, thường xuyên nâng điểm cho hắn thì có khi hắn đã không được lên lớp đều đều rồi, mặc dù các môn khác của hắn rất khá nhưng không hiểu sao môn tiếng Anh của hắn lại kém như vậy.

“ Ách, cái này..haha..” Lâm Trần có chút ngượng ngùng cười một tiếng, bài tập cái gì, hắn chưa bao giờ làm cả, mà có ai vừa gặp mặt đã hỏi bài tập không?

“ Ngươi chưa làm bài phải không.” Tống Khánh Thi thấy hắn bộ dạng này thì cau mày, có chút tức giận, đã học không tốt còn không chịu khó, hơn nữa còn thích sĩ diện, thật là không cứu được à.

“ Ta nói này tiểu đệ đệ, gia cảnh đã không bằng người khác thì phải học tập cho tốt, không phải cứ ngồi đây mơ mộng hão huyền là sẽ mua được những thứ này đâu, nghe lời ta, trở về học tập cho giỏi rồi sau này mới có cơ hội.” Trang Đồng bên cạnh không nhịn được nói, nàng cũng không ghét Lâm Trần, chỉ là không thích cái tính thích sĩ diện hão mà thôi, lời nàng mặc dù khó nghe một chút nhưng thực tâm nàng cũng muốn khuyên can Lâm Trần học tập cho giỏi mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.