Tác giả: Khương Nan Cật
Editor: Left Dimple
Sự thành công của thí nghiệm tự cứu chữa tế bào động vật đã gây ra một chấn động lớn trong giới khoa học. Các phương tiện truyền thông nhao nhao đưa tin, viện nghiên cứu của Hạ Tử Xuyên cũng nổi tiếng, khách đến thương lượng hợp tác đầu tư nối liền không dứt.
Hơn nữa, nhà nước dường như bắt đầu chú ý đến dự án này và dự định hợp tác với viện nghiên cứu của Hạ Tử Xuyên.
Trong phòng nghiên cứu của Hạ Tử Xuyên, một người cao lớn siết chặt bả vai Hạ Tử Xuyên bắt đầu nghiến răng nghiến lợi, “Được dữ ta! Chỉ mới rời khỏi viện nghiên cứu quốc gia chưa được bao lâu, liền lăn lộn đến nổi danh tên tuổi. Sư huynh cậu làm trâu làm ngựa ở viện nghiên cứu quốc gia năm năm, thật vất vả mới leo được lên vị trí tổ trưởng tổ dự án. Bây giờ thì tốt rồi, quốc gia ra lệnh một tiếng, tôi đã trở thành người tiếp cận dự án hợp tác của cậu còn kiêm luôn chức trợ thủ.
Hạ Tử Xuyên nhướng mày: Nếu không sư huynh anh cũng từ chức, tự mình nghiên cứu dự án?
Sư huynh khoát tay áo: Quên đi, tôi cũng không dám quyết đoán đi đập nồi dìm thuyền thuyền như cậu.
Hai sư huynh đệ kề vai đi quán bar, vừa uống rượu, vừa nhớ lại những năm tháng còn trẻ trong quá khứ, một người vui vẻ liền tán gẫu đến mười hai giờ đêm.
Lúc Hạ Tử Xuyên về đến nhà, phát hiện cửa sáng đèn nhỏ, Dạ Mục ở trên sô pha đã ngủ ngon lành từ bao giờ, Tiểu ngáy ngủ vô cùng hăng hái.
Hạ Tử Xuyên sợ mùi rượu trên người làm ảnh hưởng đến cậu nhóc, chỉ chờ sau khi đã tắm rửa rồi, anh mới mĩ mãn mà ôm Dạ Mục lên giường, đắp chăn.
Lúc chuẩn bị tắt đèn ngủ, Hạ Tử Xuyên nghe được thanh âm ở chỗ Dạ Mục. Anh quay lại liền giật mình.
Dạ Mục đã trở lại hình dạng của ma cà rồng, nhưng hai mắt nhắm nghiền, rõ ràng vẫn chưa tỉnh ngủ. Sau đó, cậu nằm trên giường rồi bắt đầu cọ xát khăn trải giường với nửa dưới của mình.
Cậu nhóc này đây là...?
Dạ Mục cọ mấy phút khăn trải giường, thân thể run rẩy một chút. Sau đó, khôi phục hình dạng người, cả người nằm sấp trên giường không nhúc nhích, nghiêng mặt đỏ bừng, cực kì mê người.
Hạ Tử Xuyên ngửi thấy mùi hoa thạch nam, liền rơi vào trầm tư.
Thân thể cậu nhóc này đã bắt đầu khát vọng, bản thân anh rốt cuộc có nên ăn cậu hay không ta?
Trang web chính thức của nhà hàng thức ăn nhanh bắt đầu tiến hành bỏ phiếu trực tuyến cho hình ảnh được gửi đến, mỗi ngày Hạ Tử Xuyên đều lên trang web chính thức, lặng lẽ tiến hành bỏ phiếu. Nhìn số phiếu bầu của mình chậm rãi vượt qua ảnh chụp của mấy người phía trước, hết sức vui mừng. Ngày trôi qua từng ngày, kết quả bỏ phiếu trực tuyến đã có rồi. Trụ sở nhà hàng thức ăn nhanh gọi điện thoại cho Dạ Mục, nói cậu trúng thưởng, có thể đi lãnh thưởng.
Dạ Mục vui vẻ đến cửa hàng thức ăn nhanh lãnh thưởng. Sau đó phát hiện ra rằng mình không được giải ba, chính là các thú bông pizza đáng yêu to khổng lồ kia, mà là giải nhất là mười vạn.
Cậu cầm một xấp tiền giấy màu hồng, hết sức ủy khuất.
Dạ Mục: Tôi không muốn tiền, tôi muốn thú bông khổng lồ pizza cơ.
Nhân viên nhà hàng thức ăn nhanh: Thật ngại quá, con thú bông đó chỉ làm có một con duy nhất, không thể cho ngài được.
Dạ Mục: Vậy thì tôi lấy số tiền này để đổi nha.
Nhân viên cửa hàng thức ăn nhanh:....
Dùng mười vạn đổi lấy thú bông khổng lồ, vị khách này bị làm sao thế?
Lúc đó, Dạ Mục khiêng thú bông pizza khổng lồ, vui vẻ đi vào nghiên cứu của Hạ Tử Xuyên
Dạ Mục: Ảnh đoạt giải nhất. May mắn là, em thông minh, lấy 10 vạn để đổi con thú bông này.
Hạ Tử Xuyên xoa cái đầu nhỏ của cậu: “Em vui vẻ là được.”
Không hổ là tổng tài bá đạo, đối với tiểu thụ chính là sủng ái.
Cô thư ký ở một bên sửa sang lại văn kiện, sau khi bị ép ăn thức ăn cho chó, yên lặng ở trong lòng thổ tào.
_________
1 vạn = 10.000 (vnđ) (1 triệu)