Tác giả: Khương Nan Cật
Editor: Left Dimple
Sau khi tan làm, Hạ Tử Xuyên và Dạ Mục vốn định trực tiếp về nhà, đi được nửa đường, sư huynh của Hạ Tử Xuyên gọi điện thoại tới, Hạ Tử Xuyên muốn trở về tiếp tục tăng ca. Dạ Mục đành phải về nhà một mình.
Đến cửa nhà, Dạ Mục phát hiện có một người đàn ông cao lớn cường tráng đứng ở đó. Vẻ mặt do dự, đi tới đi lui, nhìn mà choáng váng.
Dạ Mục: Chú là ai? Đứng trước cửa nhà cháu làm gì?
Người đàn ông cao lớn: Trước cửa nhà cậu? Đây rõ ràng là nhà của con trai tôi.
Dạ Mục: Chú có phải là cha của Hạ Tử Xuyên không?
Người đàn ông cao lớn: Ừm. Mối quan hệ của cậu và con trai tôi là gì?
Dạ Mục: Quan hệ bao dưỡng.
Người đàn ông cao lớn:..... . Truyện Huyền Huyễn
Con trai ông còn trẻ thế mà, tại sao có thể đi tìm phú nhị đại được, bao gồm mấy cậu trai xinh đẹp thế này? Đúng là, không cho nó vào bộ đội huấn luyện liền rất dễ đi lệch đường.
Dạ Mục: Chú mời vào, Hạ Tử Xuyên tối nay tăng ca, có thể về nhà có chút muộn.
Người đàn ông cao lớn: Không cần, tôi đây cũng chuẩn bị đi rồi.
Dạ Mục: Vậy mục đích chú đến đây là gì?
Người đàn ông cao lớn: Tôi chỉ đến thăm anh ta coi sống có tốt không, bây giờ có lẽ là sống tốt rất tốt.
Bao nuôi một cậu trai trẻ, cuộc sống phải thực thoải mái rồi.
Dạ Mục: Chú không tận mắt nhìn thấy Hạ Tử Xuyên, làm sao biết anh ấy có sống tốt không?
Người đàn ông cao lớn:.....
Dạ Mục bưng đĩa đi ra, “Chú ơi, chú ăn táo đi. “ Những miếng táo được cắt trên đĩa có bề ngoài không đẹp lắm, cứ như bị chó gặm qua.
Hiện tại mấy cậu con trai được bao dưỡng cũng không biết học một chút kỹ năng nghiệp vụ sao? Quả táo bị cắt thành cái dạng này, thật là người trẻ tuổi lấy sắc thờ người, chỉ cần khuôn mặt xinh đẹp. Ba Hạ Tử Xuyên cau mày cầm lên một miếng táo nhỏ, do dự có nên ăn hay không.
Hạ Tử Xuyên vui vẻ về đến nhà, nhìn thấy trên sô pha một người cầm miếng táo trong tay, vẻ mặt người đàn ông rầu rĩ, hai người mắt to trừng nhỏ, không khí yên tĩnh đến đáng sợ.
Dạ Mục: Hạ Tử Xuyên, ba anh đến thăm anh nè, ông ấy thật sự rất cường tráng nha!
Hạ Tử Xuyên: Ba, ba tới làm gì?
Ba: Tôi... Tôi đi làm về ngang qua đây, tiện đường ghé qua gặp anh.
Hạ Tử Xuyên:....
Quân đội ở ngoại ô, ba mẹ sống cách bộ đội hai trăm mét, nhà của anh ở trung tâm thành phố, ba anh đến đây thăm anh thực là 'thuận đường'!
Hai cha con vẫn không nói gì nhau nữa, ba Hạ Tử Xuyên muốn rời đi, Dạ Mục lại nhiệt tình giữ ông lại ăn cơm.
Đồ ăn bên ngoài rất nhanh được giao tới, thịt cải chay bày đầy một bàn.
Dạ Mục gắp một miếng thịt kho tàu vào bát của ba Hạ Tử Xuyên, “Chú, chú ăn thử món thịt này đi, đặc biệt thơm.”
Hạ Tử Xuyên gắp thịt đi, “Ông ấy bị bệnh đau dạ dày, không thể ăn đồ ăn quá nhiều dầu mỡ.”
Dạ Mục gật đầu, đem cà rốt cắt lát bỏ vào trong chén Hạ Tử Xuyên, “Vậy anh cũng ăn ít thịt, ăn nhiều rau vô.”
Ba Hạ Tử Xuyên ngẩng đầu, “Hắn không thích ăn cà rốt”
Dạ Mục: Vậy chú có biết Hạ Tử Xuyên ngày thường không thích ăn cái gì không?
Ba Hạ Tử Xuyên: Không thích ăn gừng, rau mùi. Khoai tây thích xào, không thích hầm. Táo phải gọt vỏ mới ăn.
Dạ Mục: Chú biết rõ như vậy sao? Thật lợi hại!
Bầu không khí của bữa cơm lần này ôn hòa hơn nhiều so với tưởng tượng.
Chờ sau khi ba anh rời đi, Hạ Tử Xuyên cúi đầu nhìn Dạ Mục, khóe miệng nhếch lên, “Ở với tôi lâu như vậy, sao em lại không biết tôi không thích ăn cà rốt?”
Dạ Mục chớp chớp mắt, có vẻ rất chi là vô tội, “Chỉ có em 'không biết', nên ba anh mới có thể nhắc em chứ!”
Hạ Tử Xuyên xoa xoa trán cậu, “Ngày thường ngốc nghếch, sao tối nay lại thông minh thế?
Dạ Mục ngẩng đầu lên, phồng hai má lên, “Em vẫn luôn rất thông minh mà ~_~”
Hạ Tử Xuyên cười cười hôn lên cái trán trắng nõn của cậu.
Dạ Mục chu miệng nhỏ, “Chỗ này cũng muốn được hôn ^3^”
Hạ Tử Xuyên cúi đầu, cho cậu một nụ hôn ngọt ngào.
Buổi sáng rời giường, Dạ Mục lại muốn ngủ nướng, Hạ Tử Xuyên đành phải một mình đi làm. Sau đó, anh phát hiện hôm nay mình luôn bị đụng trúng (ăn vạ), luôn có người dùng đủ loại 'ngoài ý muốn' té ngã trên người anh, hơn nữa người đụng trúng không phải mỹ nữ mà là soái ca.
Bây giờ giá trị nhan sắc của người đụng trúng đều cao vậy à? Hạ Tử Xuyên bất đắc dĩ nghĩ.