Warning: Extremely HOT!!!:)
An Bạch đúng giờ về nhà, vừa mới mở cửa liền thấy một màn cực kỳ không dám tưởng tượng.
Cố Phức Nhiên mặc váy lụa trắng có đai đeo nhỏ (ôm ngực), ngồi quỳ trên sàn nhà đằng sau cánh cửa. Hai cái đùi thon dài trắng mịn dạng ra hình chữ M ở hai bên sườn. Vạt váy ngắn ô vuông màu lam nhạt tản ra trông như đóa hoa nở rộ. Vạt váy dài thì được chẻ ra hai bên để lộ một cái đuôi nhung màu trắng tinh.
Nàng thẳng eo, mắt ánh mang vẻ vô tội nhìn An Bạch, môi nhỏ đỏ hồng khẽ mở, mềm mềm giọng gọi một tiếng: “Ca ca.”
An Bạch nghe xong mà toàn thân như bị điện giật, muốn chạy trốn nhưng lại không thể, chỉ biết chôn chân đứng nguyên đó.
Trông ánh mắt hắn không thể dời khỏi người mình, Cố Phức Nhiên âm thầm đắc ý, hếch hếch cặp ngực đầy đặn, vặn vẹo mông nhỏ.
“Đừng quỳ nữa, đứng lên đi.” An Bạch nhíu mày nhìn đầu gối mượt mà của nàng dán sát sàn nhà.
Cố Phức Nhiên chu chu môi, cố ý mềm giọng yêu cầu: “Muốn ca ca ôm em lên sô pha cơ.”
Nhìn cẳng chân nàng thẳng tắp trơn bóng, An Bạch dằng lòng, nắm chặt tay lại: “Anh muốn đi rửa tay trước.”
“Được ạ......” Cố Phức Nhiên đứng lên, bước bước nhỏ đi theo phía sau chân An Bạch.
An Bạch rửa sạch tay xong đi ra thì phát hiện nàng đã ở trên sô pha quỳ đàng hoàng rồi, tội nghiệp trừng to mắt.
Nàng nhìn hắn đi đến bên sô pha, từ trên cao cúi đầu nhìn xuống, Cố Phức Nhiên vươn tay, làm bộ nhút nhát sợ sệt bắt lấy quần tây của hắn, hỏi: “Chủ nhân, người có phải không còn yêu nô tì nữa không?”
Tay nhỏ lặng lẽ sờ lên trên, bồi hồi dừng ở nơi đã sớm phồng lên một cái lều nhỏ của hắn.
An Bạch hạ tầm mắt. Bầu vú tuyết trắng bị cánh tay nàng vây quanh tạo nên một cái khe rãnh thật sâu. An Bạch nghe nàng mềm mại hỏi, ánh mắt trở nên sâu hút, trong thân thể đột nhiên nảy mầm một loại khát vọng dị thường, xúc động muốn tàn sát bừa bãi.
Duỗi ngón tay sạch sẽ nâng cao cằm nàng khiến cho cái cổ thiên nga phải ngẩng cao để lộ ra đường cong hoàn mỹ.
Một bàn tay khác cởi khoá quần và phéc-mơ-tuya trên quần tây, phóng xuất dục vọng đang bừng bừng phấn chấn ở trong quần ra bên ngoài.
Hai bàn tay nhỏ nhắn của nàng lập tức thuận theo xoa côn thịt cho hắn, tựa như bắt được bảo vật mà vuốt ve liên tục. Khuôn mặt nhỏ rướn lên nhẹ cọ thân gậy, ngửi ngửi mùi hương trên đó.
Thật lẳng lơ, so trước kia còn lẳng lơ hơn.
An Bạch nâng tay phải lên đặt phía sau cái ót của nàng dùng sức nhấn một cái, dí vào phần dưới của hắn.
“A......” Cố Phức Nhiên rên khẽ một tiếng, môi phấn hồng trực tiếp hôn lên dương vật thô dài. Nàng phả ra hơi thở ấm áp đánh vào mặt trên, “An An thật nhạy cảm mà...... Sờ sờ vú cho em đi anh......”
Tay trái An Bạch với vào đai đeo mỏng tang phía trước của nàng, một phát bao hết bầu vú, rồi dùng sức bóp nhẹ một chút.
“A...... Thật thoải mái......” Cố Phức Nhiên phóng đãng kêu lên. Tay nhỏ không vội không chậm trượt trên côn thịt.
Ngón cái tay phải An Bạch liên tục chà xát đôi môi đỏ của nàng, bắt nàng phải há miệng rồi duỗi một ngón tay đi vào trong dây dưa cùng đầu lưỡi nàng.
Cố Phức Nhiên mút ngón cái của hắn. An Bạch nhìn gương mặt nàng quyến rũ, ánh mắt thể hiện rất rõ ràng hắn muốn nàng làm gì tiếp theo.
Nàng vươn đầu lưỡi đỏ bừng khẽ liếm lòng bàn tay của hắn, âm thanh uyển chuyển nói: “Hung hăng với em thêm một chút nữa, em mới cho anh thứ anh muốn nha......”
An Bạch nheo nheo mắt, đè cái ót của nàng xuống thấp. Thân dưới hung hăng chọc vào môi đỏ của nàng.
Cố Phức Nhiên máy môi, dùng đầu lưỡi liếm dịch đục bị dính trên môi. Sau đó một phát ngậm lấy quy đầu của hắn, liếm vài cái rồi ngậm tiếp vào hơn phân nửa gậy thịt mà liếm mút, phát ra âm thanh gợi dục khá lớn.
An Bạch nhìn nàng một bộ dáng tham lam nghiện dâm đãng. Con ngươi đầy nước còn đang nhìn thẳng hắn. Ánh mắt yêu mị dụ người kích thích đến côn thịt khiến nó lại thô hơn một vòng.
Nhéo nhéo núm vú sưng cứng của nàng, âm thanh An Bạch thô ráp: “Thích ăn thế à?”
Cố Phức Nhiên rút côn thịt ra, nhẹ xoa trên thân gậy, “Mệt mỏi quá nha... Anh càng ngày càng kéo dài hơn rồi.”
“Nếu không kéo dài thì thỏa mãn em thế nào được.” An Bạch ngồi xổm bên sô pha đối diện với nàng, đỡ sau cổ nàng rồi vươn đầu cùng nàng hôn môi.
Cố Phức Nhiên xoa xoa một đầu tóc không chút cẩu thả của hắn, cưng chìu hôn một cái lên cái trán trơn bóng của hắn, “Anh thật giống nhân vật xinh đẹp trong truyện tranh chuyên đi câu dẫn người, là quỷ hút máu khi em vẫn còn nhỏ hay xem.”
Nói xong, xoay người nằm quỳ sấp xuống, đưa mông về phía An Bạch: “Chủ nhân, sờ sờ cái đuôi của em đi.”
Cặp mông trắng mượt mà như ẩn như hiện dưới làn váy. Vén làn váy qua một bên, An Bạch cảm giác máu toàn thân đều chia làm hai luồng chạy thẳng xuống dưới rồi tụ lại hết trên cùng quy đầu. Hắn vốn cho rằng cái đuôi được kẹp bên trong quần thôi, không nghĩ tới lại dùng cúc huyệt cố định.
Hôm nay nàng mặc quần lót chữ Đinh (丁) đơn giản hết sức. Vì loại quần kiểu này trước nay nàng không bao giờ chọn màu trắng.
Vải quần tinh tế bị kẹp chính giữa kẽ mông, An Bạch nhấc dọc vải đó lên dời qua chỗ khác. Nhìn thấy cúc huyệt tinh xảo đang ngậm đồ vật mà nuốt một hớp rồi một hớp. Đôi mắt hắn nóng hết cả lên, yên lặng nhìn hình ảnh cảm thấy đáng thẹn này.
“Thoải mái không?” An Bạch cầm phía đuôi trên nhẹ xoay tròn chỗ gốc được nàng cắm vào, càn quấy vách thịt bên trong.
“A......” Cố Phức Nhiên không khoẻ kêu một tiếng, sau đó quay đầu lại đáng thương nhìn An Bạch: “Không thoải mái ạ.”
An Bạch chậm rãi rút cái đuôi bị cắm bên trong ra ngoài. Chỉ cần liếc mắt một cái, cũng đủ thấy được mặt sau chặt khít cỡ nào.
Cố Phức Nhiên trong nháy mắt thoải mái rụt rụt mông, quay đầu lại làm nũng nói: “Ca ca, tiểu huyệt ướt quá rồi này.”
An Bạch banh hai cánh mông trần truồng của nàng ra hai bên, âm thanh trầm thấp: “Để anh nhìn thử nào......”
Quần lót màu trắng gọn ghẽ dán sát bên trong môi âm hộ. Toàn bộ hoa huyệt đã thấm ướt, bờ mông trơn mịn, môi âm hộ béo mập nằm dưới quần lót màu trắng, trông vừa ngây thơ lại vừa sắc tình.
“Ca ca, tiểu huyệt ngứa quá, muốn anh......” Cố Phức Nhiên lắc mông cầu xin hắn đùa bỡn nàng.
An Bạch cũng không có ý định cởi hẳn quần lót, mà vẫn để đó thưởng thức mông thịt của nàng, nhìn nàng lắc mông đẩy hoa huyệt cầu xin hắn.
“Muốn ca ca đét mông em cơ... Trừng phạt em đi...”
An Bạch nghe mà tâm ngứa ngáy khó nhịn, xoa nhẹ mông nàng vài cái cho giảm bớt khó nhịn trong lòng, rồi mới đứng dậy ngồi xuống bên cạnh nàng, ra lệnh nói: “Bò lên trên đùi anh.”
Cố Phức Nhiên mềm mại dịch lại, nằm bò ra, đặt thân dưới trên đùi của hắn.
Làn váy màu lam nhạt lộ rõ quần lót màu trắng, để cạnh bên quần tây nghiêm túc trang trọng khiến cho người nhìn càng có cảm giác cấm kị bí ẩn.
“Côn thịt cứng quá! Nãy giờ cứ chọc em hoài à.” Cố Phức Nhiên dùng eo cọ cọ côn thịt.
“Bốp.” An Bạch cho mông nàng một phết. Mông thịt trắng sữa phóng đãng rung hết cả lên.
“Anh......” Cố Phức Nhiên bị hắn đánh vừa đau lại vừa tê. Chỗ mới bị bàn tay hắn giáo huấn nổi lên một trận ngứa ngáy, rồi lan tràn khắp toàn thân.
Đến cả âm thanh nàng bật ra khi bị đánh cũng dâm đãng như vậy. Một tay khác của An Bạch sờ lên tiểu huyệt của nàng, cách vải quần ướt đẫm vuốt ve âm đế.
“Ưm...... Thật thoải mái quá......” Cố Phức Nhiên ở trên đùi hắn vặn vẹo như một con rắn.
Tay trái giúp nàng gãi ngứa âm đế. Tay phải vuốt ve quả mông rồi lại phết lên đó không ngừng, mà càng đánh nàng lại càng hưng phấn. An Bạch rõ ràng thấy được vết đánh trên mông nàng càng hồng rực, thì tiểu huyệt của nàng càng ướt đẫm.
“Bị đét mông sướng đến vậy à?” An Bạch thấp giọng hỏi. Côn thịt trướng đến phát đau, hắn vòng tay lên sờ soạng vài cái rồi lại cho nàng một cái đét mông.
Vốn dĩ cặp mông đã đầy đặn mà sau khi bị giáo huấn càng trở nên mượt mà căng nẩy.
“Ya...... A......” Cố Phức Nhiên bị cảm giác hổ thẹn kích thích cho nên tiểu huyệt càng thít chặt lại. Thân dưới liên tục chà chà vào bàn tay hắn đặt bên cạnh, “Tiểu huyệt bị An An đánh ngứa quá......”
Qua nhiều năm nàng bị hắn thao như vậy rồi mà đến giờ vẫn trông như một quả mọng ngon lành. Từ trong tới ngoài đều một màu hồng mê người, nhéo một cái liền bắn nước bốn phía.
“Thật lẳng lơ quá mà.” An Bạch nhìn bộ dáng dâm đãng của nàng, hung hăng bóp âm đế.
Trên quần tây giờ đây ướt át đầy một mảng.
——————