Lẽ nào cô ta vẫn không hiểu ý của đạo diễn hay sao?
Vì vậy, cô ta nhỏ giọng nói với đạo diễn: “Đạo diễn, tôi có chuyện muôn nói với anh.”
“Có gì thì cứ nói ở đây.” Đạo diễn trực tiếp trả lời.
“Chẳng lẽ anh thật sự không sợ tôi sẽ vạch trần chuyện của hai chúng ta sao?”
“Haha, Hứa Hân, đây là cô nghĩ không thông rồi, liệu bên ngoài có bao nhiêu người tin chứ, cho dù có người tin thì ai sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn? Tôi có thể chuyển sang làm hậu kỳ, chỉ cần không xuất hiện trước mặt công chúng là được, nhưng còn cô thì sao?”
“Nếu sự việc bị phanh phui, thì cô còn đường sống trong giới giải trí này hay không?”
“Anh…”
Hứa Hân chưa từng nghĩ rằng đạo diễn còn không biết xấu hỗ hon cô ta.
*Khi cô câu dẫn tôi, cô đã nói gì? Nói cô cái gì cũng không cần, chỉ là cô đơn thôi… Chẳng lẽ những lời đó là do tôi nói sao?”
Sắc mặt Hứa Hân vô cùng khó coi, ghê tởm như thể cô ta nuốt phải một con nhặng, nhưng đều là cô ta tự chuốc lấy, bởi vì cô ta đã động đến người không nên động vào.
Nhẫn nhịn hồi lâu, cuối cùng Hứa Hân nhận láy kịch bản: “Hy vọng đạo diễn có thể giữ đúng lời hứa, giới thiệu tôi đến đoàn phim khác.”
*Điều đó là đương nhiên.” Đạo diễn thản nhiên trả lời.
Hứa Hân vô cùng chán ghét bản thân cô ta lúc này, bởi vì từ khi cô ta ra mắt đến nay, mặc dù không gây được tiếng vang lớn nhưng trên đoạn đường này không ai có thể thoát khỏi tay cô ta, nhưng lần này thì… CÔ ta chẳng thu lại được gì cả, còn phí công ở cùng đạo diễn máy đêm.
Và tất cả mọi thứ đều do Đường Ninh gây ra.
Nhìn Đường Ninh trên phim trường vẫn được mọi người kính trọng, Hứa Hân như bị ma nhập.
Không sao cả, cho dù cảnh quay bị cắt nhưng cô ta vẫn còn cơ hội báo thù. Nếu Đường Ninh đã khiến cô ta khó chịu như vậy, cô ta dĩ nhiên sẽ khiến Đường Ninh sống không vui vẻ.
Cứ chờ xeml Lâm Thiển đã nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Hân cách đó không xa, cô cũng biết rằng nhất định là đạo diễn đã ra tay rồi, vì vậy cô đi tới bên cạnh Đường Ninh nhắc nhở: *Người phụ nữ đó có khả năng đã ghi hận rồi, sau này chúng ta phải cần thận hơn.”
“Em cho rằng để cô ta sống tót, cô ta liền đội ơn em sao?”
Đường Ninh cười cười lắc đầu: “Nếu thật sự để cô ta đạt được mục đích thì thật bất công với người khác rồi, mặc dù trong giới này đều đủ mọi loại cạnh tranh.”
“Em hiểu rồi, sau này sẽ chú ý đến hành động của cô ta.”
Hứa Hân hoàn toàn vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng cô ta cũng chuẩn bị khiến đoàn phim ‘Người sống sót’ không dễ chịu gì…
Sau khi chuyện này xảy ra, Hứa Hân cũng khá yên ắng, nhưng không giảm bớt sự phòng bị của Lâm Thiễn đối với cô ta. Bởi vì Đường Ninh có dự cảm, đây giống như sự yên tĩnh trước cơn bão.
“Cảnh quay của Hứa Hân sắp kết thúc rồi, nếu cô ta đủ thông minh sẽ đồng ý với đề nghị của đạo diễn, sau đó đến đoàn phim khác.”
“Chị nghĩ rằng đầu óc Hứa Hân có thể bị chập mạch?”
Lâm Thiễn hỏi.
“Em thấy sao?” Đường Ninh nhíu mày, nhìn xa xăm: “Nếu cô ta thật sự là một người hiểu chuyện, thì cô ta nên biết rằng tiếp tục quyến rũ đạo diễn nhất định cô ta sẽ tốt hơn trước đây.”
“Chỉ sợ cô ta sẽ có ý nghĩ dồn mọi người cùng đến chỗ chết.” Lâm Thiền nói thay hàm ý trong câu nói của Đường Ninh.
Gần đây thấy Hứa Hân không nói gì nhiều, chỉ cắm đầu vào quay phim, chắc đến 80,90% rồi…
“Em sẽ đi điều tra một chút xem gần đây cô ta gặp gỡ những ai.”
Hứa Hân ở trong đoàn phim quay tất cả các phân cảnh một cách bình thường, đến tiếng vỗ tay thì cuối cùng cũng xong, lúc này vẫn còn hàng nghìn cảnh quay của Đường Ninh.
Lâm Thiển đến kiểm tra Hứa Hân nhưng không thấy cô ta di chuyển bao nhiêu, chỉ thỉnh thoảng đến một phòng khám nhỏ gần đó để lấy thuốc trị đau đầu.
“Có lẽ là do chúng ta nghĩ nhiều rồi” Lâm Thiền nói.