“Hôm nay chỉ là làm cho tên cặn bã đó xâu mặt, nhưng ông ta dường như đã hạ quyết tâm chọc tức em.”
Mặc Đình không nói gì về chuyện này, bởi vì anh đã bí mật bày binh bố trận, nhưng có một sô việc cân có thời gian.
Chẳng bao lâu, tiệc cưới trở lại yên tính, sau bữa trưa là tiệc khiêu vũ.
Là một phụ nữ mang thai, Đường Ninh đương nhiên không được quyền khiêu vũ, vì vậy cô chỉ có thể ngôi một bên cùng bầu bạn với Mặc Đình.
Xét cho cùng cũng là một dịp tụ họp của những người trong giới, quả thực có rất nhiều người có thê hát và nhảy.
Đặc biệt là cô dâu của Lâm Vỹ Sâm, quả thực như anh ta nói, tất Cả các điệu nhảy đều nhảy được, rất có năng khiêu nhảy.
“Cô gái đó, em thực sự định thu vào trướng của Cự Tỉnh sao?” . Truyện BJYX
“Anh không phải cũng nghe thấy rồi sao? Lâm Vỹ Sâm đích thân mở miệng, làm sao em từ chối?” Đường Ninh quay đầu trả lời Mặc Đình: “Anh cũng thây, màn trình diễn tài năng vừa rôi của cô ta là cỗ ý cho em xem đấy… muốn em nâng đỡ cô ta nồi tiếng.”
“n tình của Lâm Vỹ Sâm thực sự cần phải trả, nhưng em Thống hề thích cô gái này.”
“Anh Mặc, chẳng lẽ anh chính là con giun đũa trong bụng em sao?” Đường Ninh có chút buôn cười nói: “Anh đêu hiểu em nghĩ gì?”
Mặc Đình bóp chóp mũi Đường Ninh, loại chuyện này cân gì phải nghĩ?
Đường Ninh nhìn xung quanh không thây Hạ Hàm Mạt, cô nghĩ răng cô ta đã về sớm vì bận việc, nhưng cuôi củng thì Đường Ninh cũng không ngờ tới cô ta bị người ta dân dụ đến đâu rồi.
Trong lễ cưới ngoài trời, mọi người hát hò, nhảy múa sôi động là vậy, nhưng khi mọi người đang ca hát náo nhiệt thì bỗng nghe thấy tiêng hét thất thanh.
Chỉ nghe thầy một tiếng bang, có người. đã rơi từ trên lâu cao XuÔng, rơi xuông bãi cỏ, sau đó có người xác nhận danh tính của người đó.
“Là Hạ Hàm Mại… là Hạ Hàm Mạt.”
Nghe thấy. ba từ Hạ Hàm Mạt, Đường Ninh lập tức được Mặc Đình đỡ đến giữa đám đông, nhìn thấy Hạ Hàm Mạt nằm trên mặt đất với vét máu ở miệng và mũi, cô nhanh chóng ngôi xốm trước mặt Hạ Hàm Mạt.
“Hàm Mạt…”
Hạ Hàm Mạt giật giật mình chỉ vào các ni cao hơn: “Tầng năm… Tầng năm..
Đường Ninh hiểu ý cô ta, cô ta rơi từ tâng năm xuống.
Mặc Đình đứng sau Đường Ninh, đã lấy điện thoại di động ra và đang gọi cảnh sát.
“Đường Ninh… giám đốc Phạm ở..
trên tầng năm. Là ông ta… đầy…
TÔI. lÚ Không phải giám đốc Phạm bị đuổi về nhà rồi sao? Và cô ta đã vào khách sạn khi nào?
“Ninh… mỗi người… đêu… có một…
một cái kết, tôi nghĩ, tôi nghĩ… đây là kết cục tốt nhất của tôi…” Nói xong, Hạ Hàm Mạt nắm chặt tay Đường Ninh: “Chị có tha thứ cho em không?
Chị… tha thứ…
“Đừng nói nữa, chỉ cần cô sông sót, tôi sẽ tha thứ cho cô.” Đường Ninh che miệng cô ta, nói: “Chỉ cân cô sông.”
Trên khuôn mặt của Hạ Hàm Mạt đầy máu, khi nghe những lời của Đường Ninh, cuôi cùng cũng cười.
Tuy nhiên, Đường Ninh lại vô cùng khó chịu.