Nhìn Hạ Hàm Mạt ngắt đi, hai tay Đường Ninh nắm chặt thành năm đấm, cô chỉ cảm thây mình quá nhân từ với giám đốc Phạm, cô hêt lần này đến lần khác đề thứ cặn bã đó làm tồn thương người thân của mình.
Mặc Đình biết Đường Ninh cảm thấy không thoải mái, nhanh chóng vươn tay ôm lấy cô: “Đừng lo lăng, anh đã sắp xếp hết rồi.”
“Không được, em phải đích thân làm cho ông ta sống không bằng chết.”
Ngay sau đó, cảnh sát đến hiện trường, tiếp đó một xe cấp cứu cũng đên hiện trường. Cảnh sát đang tiên hành điều tra, còn Hạ Hàm Mạt thì được đưa đến bệnh viện gần đó đề cập cứu.
Đường Ninh và Mặc Đình đi theo đến bệnh viện, không biết tại sao vào lúc này, dường như tất cả ân oán đột nhiên bị quét sạch.
Hạ Hàm Mạt chắc chắn có lỗi, cô không có sao?
Đường Ninh chuyện này mà tự trách mình, nhất là sau khi đến bệnh viện, nhìn ba chữ lớn đang giải phẫu, cô Tân trên ghế, cả người bình tĩnh đến đáng sợ.
Nhưng ngay sau đó, Mặc Đình phát hiện ra có vêt máu dưới váy của Đường Ninh…
Và vết máu này ở giữa hai chân, rõ ràng không phải của Hạ Hàm Mạt.
Nhóm chú trọng lên truyện trên app truyện hola nhe! “Bác sĩ… Bác sĩ!”
Đường Ninh sau đó được đưa đến khoa sản, nhân viên y tế kiểm tra Đường Ninh và em bé, bác sĩ nhìn thây tình trạng của Đường Ninh thì lắc đầu: “Khi mang thai phải duy trì tâm trạng ồn định và vui vẻ. Đứa trẻ này bị tốn hại quá lớn…”
“Cả mẹ và em bé đều phải nằm trên giường nghỉ ngơi ít nhất nửa tháng, hơn nữa tâm trạng cũng không được quá kịch động nữa.”
Đường Ninh tỉnh dây, nghe được lời dặn của bác sĩ, ngàng đâu nhìn Mặc Đình: “Hàm Mạt thế nào rồi?” . Truyện Lịch Sử
“Đã thành công vượt qua giai đoạn nguy hiểm.” Mặc Đình ngồi ở bên giường bệnh đáp: “Từ nay vê sau em không cần lo lắng cái gì, mọi chuyện cứ giao cho anh.”
“ĐỊNH “Nghe lời anh, nếu không. để em thành thế này, anh luôn cảm thấy có lỗi.”
Đường Ninh biết Mặc Đình nói điều này nghiêm túc như thế nào, vì vậy cô gật đâu.
“Từ hôm nay trở đi, về nhà nghỉ ngơi thật tốt. Anh sẽ lo liệu mọi tiền:: Đường Ninh có thể cảm nhận được chủ tịch Mặc dường như đang tức giận..
Hơn nữa còn rất tức giận, rất tức giận…
“Đình… đừng tha cho tên cặn bã đó.”
Đường. Ninh nắm tay Mặc Đình tha thiết cầu xin.
Tuy nhiên, Mặc Đình chỉ trả lời lại bốn tỪ: “Như em mong muôn.”
Hạ Hàm Mạt đã qua giai đoạn nguy kịch, tạm thời không nguy him đến tính mạng, nhưng cô vẫn không tỉnh lại, chỉ năm yên tĩnh trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Đường Ninh nằm trên giường, chị Long và Lâm Thiễn tới thăm, sau khi biệt toàn bộ câu chuyện, hai người không khỏi cảm thán: “Chủ tịch Phạm này, đây coi như là động vào giới hạn của Boss rôi sao?”
“Tại sao Hạ Hàm Mạt lại ngã, lẽ nào, là cho chủ tịch Phạm đó ra tay với cô ây sao?”
Đường Ninh lắc đầu, biểu thị cô cũng không hiểu được tình hình lúc đó.
“Chị Ninh đã như thế này rồi, chị đừng hỏi chị ấy nữa, để chủ tịch Mặc biệt được, em cũng không cứu được chị đâu.” Lâm Thiên thây chị Long hỏi nhiều như vậy liền vội vàng ngăn lại: “Chị đề chị Ninh nghỉ ngơi đã.”
Trong đầu Đường Ninh lúc này chỉ toàn là cảnh tượng Hạ Hàm Mạt ngã xuống, toàn thân cô đều là máu, hỏi Đường Ninh có tha thứ cho cô ấy hay không.
Tha thứ hay không?