Ngày hôm sau, buổi sáng sớm.
Ta là bị cử động nhẹ nhàng trong lồng ngực quấy nhiễu tỉnh, nằm ở trên giường có thể cảm giác được rõ rệt tầm mắt nóng rực của Ngôn Mộc, mãi đến khi ngón tay ấm áp khẽ vuốt hai má, ta mới mở mắt ra cầm chặt tay Ngôn Mộc.
Bị tóm gọn ngượng ngùng làm cho y chôn ở trong lồng ngực của ta, lồng ngực dán vào lồng ngực nhịp tim chập trùng khiến ta cảm thấy được đặc biệt nóng ấm.
“Làm sao không ngủ nhiều hơn?” Mò ra đầu ở trước ngực, khẽ nghiêng thân thể một cái, khiến Ngôn Mộc dựa vào được thoải mái hơn chút.
“Ta ngủ đủ rồi.” Thanh âm Ngôn Mộc thật thấp mang theo vẻ lười biếng, áo mỏng manh màu trắng mặc trên người, bởi vì do ngủ quần áo thoáng tản ra, mơ hồ lộ ra rãnh vú gợi cảm, hai viên đầu vú nhỏ đẹp đẽ như ẩn như hiện kề sát ở trên y phục.
Ánh mắt của ta tự nhiên bị Ngôn Mộc phát hiện, y cuốn chăn lên bọc lấy mình, chỉ lộ ra một đôi mắt ở bên ngoài.
“Làm sao, xấu hổ?” Ta nặn nặn gò má của y, cách chăn vuốt ve cái mông của y, y mẫn cảm chấn động một chút, mặt hơi ửng đỏ.
“Buông chăn ra, cho ta có được hay không?”
Ta chăm chú nhìn y, y chắc là không chịu được ta quấn lấy người cùng ánh mắt yêu cầu. Ta nhìn y lấy xuống chăn, bởi vì vừa nãy nhẹ nhàng giãy dụa áo lụa mở ra càng rộng, có thể nhìn thấy rõ ràng da thịt trắng noãn, dán vào xiêm y ửng đỏ phấn nộn, cảnh “xuân” lúc ẩn lúc hiện thật là ma mị.
Tay trượt tới trước ngực của y, cách quần áo nắn bóp đầu vú phấn nộn, Ngôn Mộc không chịu nổi nhìn ta liếc mắt một cái. Ta cúi đầu nghe trên người y nhàn nhạt mùi thơm cơ thể, đáy mắt bốc lên tình dục liếc mắt một cái là rõ mồn một.
“Chính mình mở ra xiêm y, để ta nếm thử? “
Ta cọ nhẹ mặt của y, hôn rái tai của y, nhìn y cởi xiêm y xuống, đầu lưỡi ấm nóng bỏng từ lỗ tai chuyển đến hầu kết nam tử, hôn môi nóng bỏng khiến Ngôn Mộc không chịu nổi nghẹn ngào ra tiếng, trong miệng phát ra rên rỉ nhỏ vụn.
Đầu ngón tay nắn bóp nhũ thủ trước ngực bị dục vọng chơi đùa đã đứng thẳng, tinh tế xoa nắn khiến Ngôn Mộc phát ra tiếng gọi khó nhịn, chỗ này là nơi mẫn cảm nhất của y, mắt thường có thể rõ ràng nhìn thấy từ bên trong hậu huyệt dưới thân y dĩ nhiên không chịu được co rút lại.
“Phu quân... Phu quân...” Âm thanh ám khàn từ trong miệng y tràn ra, y động đậy thân thể khẽ chạm dương vật ngạnh cứng của ta, sương mù mỏng manh nơi đáy mắt khiến đôi mắt hơi thấm ướt.
“Mình muốn cái gì, phải nói ra, ta mới biết.” Ta hôn lên đầu vú y, thân thể y lạnh run run, hàm răng cắn gặm làm cho y bất lực thở hổn hển, càng thở hổn hển khiến ta càng làm phiền liếm láp tĩ mĩ ở trước ngực của y.
“Muốn phu quân thao ta... A...”
Khoái cảm bị môi lưỡi liếm cắn gặm nuốt khiến Ngôn Mộc phát ra từng trận thấp gọi ngọt ngào vụn vỡ, đầu nhũ thủ khéo léo bị đầu lưỡi mút hôn một cái trở nên đỏ tươi, luân phiên liếm láp khiến trước ngực ướt nhẹp một mảnh, khoái cảm môi lưỡi đi qua khiến Ngôn Mộc cả người xụi lơ như nước, viền mắt rưng rưng thấp giọng rên rỉ.
“Ngôn Mộc thật là thơm...” Môi lưỡi cọ làm hút đầu nhũ thủ y tới sưng tấy, con ngươi Ngôn Mộc mơ hồ thất thần nhìn quanh, ta cầm lấy thuốc mỡ tỉ mỉ bôi lên hậu huyệt y, một ngón tay nhẹ nhàng tiến vào hành lang ấm áp.
“A...”
Y run nhẹ, rất chủ động mở chân ra càng rộng thêm, cỗ gian nhăn nheo no phồng đến mức thật đẹp đẽ, ta gia nhập thêm hai ngón tay, ẩm nhuyễn trong vách chặt chẽ hấp thụ ngón tay.
“Ngoan, thả lỏng chút...”
Phát hiện thân thể của y thả lỏng ra, ta chầm chậm cẩn thận từng li từng tí một mở rộng, cho đến khi xen vào ngón thứ ba, Ngôn Mộc rên lên một tiếng, ngọc hành trong quần mơ hồ sắp nhỏ xuống tinh dịch, tựa hồ chỉ cần nhẹ nhàng đùa bỡn nơi ấy đã có thể phun ra.
Ta cúi đầu, ngậm vào tính khí của y. Đôi môi liếm láp gốc rễ y, từ gốc rễ đến đỉnh nấm từng tấc từng tấc liếm láp. Nơi kia của Ngôn Mộc càng thêm gắng gượng để ở trong miệng, ta ngậm vào toàn bộ ngọc hành của y.
Khoái cảm cực hạn khiến Ngôn Mộc không thể kiềm được phun ra, ta phun ra phân thân y, cùng y nhiệt tình hôn môi.
Sau khi bắn tinh Ngôn Mộc rất ỷ lại cọ nhẹ ta, tay ta không ngừng trêu chọc bên hông mẫn cảm của y, đầu lưỡi càng ướt dầm dề làm trên đầu vú sưng tấy hiện ra từng tầng từng tầng ánh nước mỏng manh.
Phát hiện nơi kia của Ngôn Mộc lần thứ hai ưỡn lên, ta nghe tiếng kinh hô của y đem khí cụ đã sớm cứng đến nỗi đỏ hồng chậm rãi cắm vào bên trong.
“Phu quân... Phu quân...” Thân thể Ngôn Mộc ôm ta kề sát, hành lang ấm áp căng mịn bao vây lấy nơi kia của ta, ta dịu dàng ôm lấy thân thể dưới thân, dùng côn thịt vừa thô lại lớn hơn thâm nhập cắm vào.
Dương vật thô to lần lượt chạm qua tuyến tiền liệt, Ngôn Mộc không ngừng rít dài, thân thể run rẩy thật lợi hại, rên rỉ khàn khàn quyến rũ như thuốc thúc tình, khiến người hận không thể càng thêm yêu thương người trong ngực nhiều thêm.
Mạnh mẽ thâm nhập, bí huyệt mang theo kịch liệt run rẩy, tiếng khóc Ngôn Mộc nhiều lần như tràn theo chỗ vỡ mà ra, nghiệt căn thô to phát trướng đĩnh đi vào tầng tầng sâu nhất, bị vách tường trong ruột chặt chẽ bao khỏa vui sướng khiến ta lần lượt đánh vào, nơi mi mắt Ngôn Mộc tất cả đều là những vệt nước mắt mỏng manh, nhiều tiếng yếu ớt xin tha phun ra như nước, càng thêm cực hạn tê dại tận xương.
Cao trào qua đi, Ngôn Mộc co rúm ở trong ngực của ta, ta an ủi hôn môi của y, đôi môi cọ nhẹ đụng vào vành tai đỏ ngầu, nghe y hưởng thụ than nhẹ, nhìn mặt mày y chứa chan cảnh “xuân” sau tình dục, trong lòng ta rất thỏa mãn.
“Nếu như không phải bởi vì có việc, thật muốn ở trên giường làm ngươi đến khóc.” Ta xoa xoa cái đầu trước ngực, nhìn Ngôn Mộc hơi câu lên khóe môi, ôm y càng chặt hơn.
Chân của y quấn lấy ta, thân thể chặt chẽ dán vào nhau, khí tức ấm áp nóng bỏng trong lồng ngực trêu ghẹo phun ở một bên cổ, mang đến ngứa ngáy.
“Thiếu gia, ngươi cần nước.”
“Lấy vào.”
Nhìn người hầu đem nước đi vào, khi đã đóng cửa, ta ôm lấy Ngôn Mộc, côn thịt còn cắm ở hậu huyệt bởi vì bước đi càng thâm nhập sâu hơn, Ngôn Mộc bị ôm nghẹn ngào một tiếng, nhìn y phản ứng mẫn cảm, ta vỗ về môi của y không ngừng hôn y.
Hạ xuống nước mới ở dưới ánh mắt chăm chú của y đi ra ngoài, tinh dịch thuận theo dòng nước từ từ chảy ra. Ngón tay quen thuộc hướng trong vách y thăm dò, mãi đến khi sạch sẽ mới một lần nữa ôm lấy y.
“Thiếu gia... Thiếu gia...” Thanh âm của quản gia đột ngột vang lên, có chút gấp gáp kêu khẽ khiến ta ở trong phòng nghe được phải cau mày.
“Chuyện gì?” Ngữ khí của ta không hề ôn hòa, mà đến cùng còn biết đúng mực. Nếu như không phải việc gấp, quản gia sợ là sẽ không có dáng vẻ như vậy.
“Lão gia hắn phái một vị công tử đến đây, nói muốn hầu hạ ngươi.”
Âm thanh ngoài cửa khiến Ngôn Mộc đang hầu hạ ta mặc quần áo cơ thể hơi cứng đờ, động tác trên tay dừng lại một chút, mặt mày cúi thấp xuống bắt đầu tiếp tục động tác mới vừa rồi.
“Bảo người mang hắn vào sân trước, phái người quan sát hắn cho ta, đừng để cho hắn trốn thoát.”
Thấy ta nói như thế, quản gia tựa hồ vẫn còn chần chờ, không nghe thấy hắn chuyển động bước chân.
“Ta tự có chừng mực, đi làm theo ta nói.”
Quả nhiên lời này vừa nói ra, đã có thể nghe được tiếng bước chân chậm rãi đi xa.
Sau khi Ngôn Mộc hầu hạ ta mặc quần áo tử tế, càng không nghe y nói chuyện. Ta xoa xoa mặt của y, âm thanh trầm thấp: “Lo lắng sao?”
Y mỉm cười nhìn ta một cái, hai tay ôm ta, trên mặt tràn đầy nụ cười nhàn nhạt, lắc lắc đầu: “Phu quân là của ta, là của ta, chỉ có thể là của ta.”
Y lúc nói chuyện ánh mắt đặc biệt ôn nhu, âm thanh hơi có chút không được tự nhiên, tựa hồ có hơi ảo não do quá mức lớn mật, ngượng ngùng chui vào trong lồng ngực ta.
“Ta là ngươi, nơi này...” Ta nắm lên tay y, làm cho tay y đụng vào trên miệng của ta, đầu lưỡi ẩm ướt hôn lòng bàn tay của y.
Dọc theo đôi môi làm cho lòng bàn tay ấm áp của y dán lên ngực của ta, nhìn y hai gò má ửng hồng lên.
“Đã nghe chưa? Nhịp tim nơi này, tràn đầy đều là ngươi.” Thấy thần sắc cảm động của y, ta nửa ôm y, khiến cho cái mông của y cách xiêm y cùng đồ vật dưới khố dán vào nhau, thấp giọng mở miệng: “Ta chỗ này, chỉ đâm Ngôn Mộc.”
Ta nói khiến Ngôn Mộc hơi sửng sốt, chặt chẽ ôm lấy ta, không nói thêm một câu nào nữa.