Editor: Million Roses
Đại Boss ngồi trước máy vi tính, cùng bộ phận phụ trách hạng mục bên châu phi mở cuộc họp video. Khi đang thảo luận về một vấn đề khó giải quyết thì điện thoại di động trên bàn rung lên.
Đại Boss hơi nghiêng đầu, nhìn tên người gọi thì khóe môi hơi nhếch, nhẹ nhàng lướt trên màn hình, nghe điện : “ Em về đến nhà rồi ?”
“ Vâng .” Tống Khinh Ca xoa xoa vai, nằm lì trên giường : “ Còn anh, đã ngủ chưa ?”
Ánh mắt Đại Boss rơi vào màn hình máy vi tính : “ Anh đang cùng đồng nghiệp mở hội nghị video .”
Tống Khinh Ca hơi mím môi, đã hơn 10 giờ rồi, anh vẫn còn họp : “ Đã trễ rồi, anh vẫn còn họp sao ?”
“ Giờ giấc có chút chênh lệch *.” Đại Boss nói.
* Ý nói về chênh lệch múi giờ so với bên châu phi.
Tống Khinh Ca cong môi, tay chống cằm : “ May mà em không tới nhà anh, có tới thì anh cũng bận họp .”
“ Tống Khinh Ca, người bị leo cây là anh .” Đại Boss buông tiếng thở dài : “ Aizaa, làm Secret Lover thật là đáng thương .” Nghe cô nói bị dì bắt về nhà, yêu đương thế này có phải .. quá bị động rồi không.
“ Ngày mai em ..” Tống Khinh Ca chưa nói xong câu thì cửa phòng ngủ bị đẩy ra, là Tống Nhã Như, vì vậy cô khẽ nói với Đại Boss : “ Đợi một chút em gọi lại nhé .”
“ Khinh Ca, gọi cho Hứa Uyển mời con bé cùng chúng ta ăn cơm nhé ?” Tống Nhã Như nói.
“ Vâng .” Tống Khinh Ca có chút ngạc nhiên nhưng vẫn vâng lời.
Dì cô dạo gần đây rất khó hiểu. Lúc trước không phải dì có thành kiến với Hứa Uyển sao? Từ lúc trên xe, lại hỏi về Hứa Uyển, hiện tại lại muốn mời cô ấy cùng ăn cơm?
Chờ Tống Nhã Như đi khỏi, Tống Khinh Ca định gọi điện thoại cho Đại Boss, nhưng nghĩ lại, thấy anh bận họp không muốn làm ảnh hưởng vì vậy nhắn tin: [Ngủ ngon.]
Đại Boss nhìn hai chữ này, khẽ cười, nhắn lại: [Ngủ ngon.] Bị che dấu thật là khó chịu, Đại Boss khao khát được tuyên bố yêu đương chính thức.
--
Ngày hôm sau, hội nghị có sự tham gia của Lê Hân. Anh ta vẫn như vậy, dáng người cao gầy, đeo một cặp mắt kính nhìn rất nho nhã. Anh chỉ ngồi tham dự, thỉnh thoảng đưa ra một số ý kiến để hạng mục đi đúng trọng tâm, còn lại về khía cạnh chi tiết Tống Khinh Ca và giám đốc Tôn cùng nhau bàn bạc. Hình như anh không chuyên chú vào hội nghị cho lắm, thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, giống như đang đợi điện thoại của ai đó.
Hội nghị kéo dài gần một ngày, may mắn không nảy sinh vấn đề gì. Buổi chiều, Sau khi hai bên ký kết thành công thì Lê Hân nói có chút chuyện, anh từ chối lời mời ăn tối của Tống Nhã Như.
Tiễn đối tác rời đi, Tống Khinh Ca trở lại phòng họp, thấy trên ghế có một hộp giấy hình chữ nhật nhãn hiệu Hermes, cô chỉ tay về hướng ghế : “ An Ny, ai vừa ngồi ở vị trí này ?”
“ Hình như Lê tổng vừa ngồi ở chỗ đó .” An Ny nói.
Tống Khinh Ca lập tức gọi điện thoại cho Lê Hân, quả thật hộp giấy này là của anh ta. Vì vậy, cô vội vã xuống lầu, mang hộp trả lại cho Lê Hân.
Khi cô đang chuẩn bị tan sở, thì Tống Nhã Như lại tới nhắc nhở : “ Khinh Ca, đã hẹn Hứa Uyển ăn cơm chưa ?”
Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen, bận quá cô quên khuấy đi mất : “ Tối nay Tiểu Uyển bận rồi dì.” Hơn nữa, Hứa Uyển đang quay phim ở ngoại thành, nếu cô ấy trở về chắc chắn sẽ gọi điện thoại cho cô.
Tống Nhã Như nhìn cô : “ Vậy con chuẩn bị một chút, đi dự tiệc cùng dì .”
“ Dì ..” Khinh Ca cau mày : “ Bây giờ con có chút việc .” Cô và Đại Boss vừa hẹn nhau cùng ăn cơm.
Tống Nhã Như quan sát cô : “ Hẹn Thế Sâm ?”
“ Không phải .”
“ Vậy thì hoãn lại đi .” Tống Nhã Như nói.
“ Nhưng con đã hẹn với người ta rồi .” Tống Khinh Ca cự tuyệt : “ Không thể đi cùng dì được .”
Tống Nhã Như mặt lạnh : “ Bạn bè so với công việc quan trọng hơn sao, dì khổ cực như thế này là vì cái gì? Khinh Ca, tương lai tập đoàn này sớm muộn cũng là của con. Con mà như thế, dì rất là thất vọng .”
Đại Boss lại một lần nữa bị leo cây. Xem ra, trong lòng cô, anh được xếp ở vị trí đầu nhưng .. mà là từ dưới lên. Haizz, anh cảm nhận sâu sắc thế nào là thất bại.
--
Bữa tiệc này, là xã giao với mấy vị lãnh đạo quản lý chi cục xuất nhập cảng của thành phố Z. Trừ Tống Khinh Ca, Tống Nhã Như còn dẫn theo mấy người bên phòng giao tiếp đến dự.
Những vị lãnh đạo kia, trong công việc có vẻ rất nghiêm túc, đạo mạo nhưng trên bàn ăn, mở miệng nói toàn lời khiếm nhã. Tống Khinh Ca hơi cau mày, cũng may dì đưa thêm mấy người đến dự. Người của phòng giao tiếp rất biết cách nịnh nọt, bồi rượu.
Điện thoại di động của cô vang lên, là Đại Boss gọi đến, Tống Khinh Ca liếc nhìn Tống Nhã Như sau đó đi ra khỏi phòng ăn : “ Alô ?”
“ Đằng sau quay .”
Tống Khinh Ca ngẩn ra, nghe không hiểu : “ Gì cơ ?”
“ Nói em quay người lại .” Giọng nói từ tính một lần nữa nhắc lại.
Tống Khinh Ca quay người lại, nhìn thấy Đại Boss đang đứng ở hành lang ở cách đó không xa. Bóng dáng cao to, đặc biệt thu hút mọi ánh nhìn.
Không nghĩ tới anh cũng ở đây, cô cười, có chút ngượng ngùng nhìn anh.
Đại Boss liếc nhìn cô, chỉ chỉ vào phòng ăn, ý nói cô qua đây.
Tống Khinh Ca mím mím môi, quay lại nhìn một chút, Tống Nhã Như và người của phòng giao tiếp đang cùng mấy vị lãnh đạo tán gẫu rất hăng say, không ai để ý đến cô vì vậy cô hướng tới phía Đại Boss chạy tới, đi vào phòng ăn của anh.
Vừa mới vào đến cửa, cô liền bị kéo vào một vòm ngực ấm áp, giây tiếp theo bị hôn lên.
Nhàn nhạt vị thuốc lá, môi mỏng quen thuộc trêu đùa khiến cho Tống Khinh Ca tình nguyện rơi vào tay giặc, cô kiễng chân, hai tay ôm cổ anh, dịu dàng hôn lại.
Rời môi anh, cô tựa người vào ngực anh : “ Sao anh cũng ở đây ?” Trong phòng ăn, chỉ có một mình anh.
“ Tự giác kiểm điểm đi, em cho anh leo cây mấy lần ?” Đại Boss nhìn người phụ nữ không tim không phổi trước mặt, chẳng lẽ cô không nhìn ra là anh cố tình đến đây sao? Vì muốn gặp cô một chút mà một mình tới đây ăn cơm.
Tống Khinh Ca khẽ cười nhìn anh : “ Anh giận sao ?”
“ Em nói xem ?” Đại Boss lườm.
“ Em cũng chỉ vì công việc .” Cô cẩn thận nói.
Đại Boss nhìn cô : “ Công việc rất quan trọng ?”
“ Dĩ nhiên rồi .” Tống Khinh Ca trả lời.
“ Vậy cho em một cái đề nghị .” Đại Boss nói.
Tống Khinh Ca khẽ cười, vạch trần âm mưu của sói : “ Lại muốn vẽ cái vòng để cho em nhảy vào phải không?”
“ Em chừng nào thì thông minh ?” Đại Boss ranh mãnh trêu cô.
“ Em vẫn luôn thông minh!” Cô dẩu môi, dương mi nhìn anh. Bộ dạng này, quá mê người. Đại Boss không nhịn được lại cúi đầu hôn cô.
Hôn một lúc lâu sau, cô đẩy anh, sắc mặt ửng hồng, nhìn anh với ánh mắt hoài nghi, làm nũng : “ Anh tới đây tìm em, chỉ vì chuyện này ?” Ý cô là hôn môi.
Đại Boss cười lưu manh : “ Nếu như em muốn làm chuyện khác .. trên lầu có phòng ngủ .”
Ách! Tống Khinh Ca lúng túng không dứt, đổi chủ đề : “ Đề nghị của anh là gì, nói cho em nghe đi ?”
Đại Boss nhìn cô : “ Em có biết cái gì gọi là “ Thả dây dài câu cá lớn” không ?”
Tống Khinh Ca hiểu ý anh, chuyện này anh đã từng nói với cô. Người đàn ông này, quá kiêu ngạo. Hừ, đáng ghét. Cô giả bộ không hiểu : “ Câu cá à, em biết. Nhưng mà, cá lớn cũng chia làm nhiều loại nha. Vạn nhất không cẩn thận câu phải cá trắm cỏ thì thảm rồi. Nhiều xương, ăn vào không cẩn thận bị hóc, còn phải đi bệnh viện .”
Ách! Đại Boss đầu đầy vạch đen.
Nhìn bộ dạng anh bị chọc tức, Tống Khinh Ca không nhịn được cười : “ Ra ngoài lâu không tốt, em phải quay về đây .” Đang định mở cửa phòng, thì bị anh kéo tay : “ Ai nói cho em đi ?”
Tống Khinh Ca kiễng chân, hôn một cái lên môi anh : “ Hẹn gặp lại .”
Nhìn cô rời khỏi phòng, Đại Boss nhíu mày. Lại cảm giác sâu sắc thế nào là thất bại. Từ trước tới giờ, trên các phương diện đều bày mưu tính kế, chiến thắng lẫy lừng. Vậy mà trong phương diện tình yêu, sói xám lại bại dưới tay tiểu bạch thỏ.