Khi Đôi Cánh Có Hai Màu

Chương 1: Chương 1




11h đêm, tuyết rơi dày đặc trên nền trời. Tuyết bay phấp phơ, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất. Thật đẹp!

Tuyết đẹp nhưng cũng thật lạnh, thật đúng với cái tên gọi của nó.

Trong màn mưa tuyết trắng xóa ấy, một chiếc xe Rolls-Royce Phantom xám lao vun vút với tốc độ cao trên con đường vắng vẻ. Tiếng động cơ do khởi động mạnh của chiếc xe như phá tan đi bầu không khí yên lặng, tĩnh mịch đến đáng sợ của con đường thành phố trong trời đêm ngày tuyết.

Chiếc xe cứ thế lao nhanh. Và rồi, nó dừng lại tại một biệt thự to lớn đồ sộ nằm ở ngoại ô thành phố. Cánh cổng sắt to lớn của biệt thự mở ra. Chiếc xe lại nhanh chóng được tiến vào gala. Đến khi xe dừng hẳn, cánh cửa xe bật mở. Vài đôi dày đen bóng loáng của đàn ông nhanh chóng được đặt lên trên nền tuyết trắng xóa. Ngoài ra còn có một đôi chân trần trắng ngần, thon đẹp của một người con gái. Đôi chân như bị lôi kéo bước đi những bước thật dài, thật nhanh. Và đúng như vậy. Chủ nhân của đôi chân ấy đang bị áp giải bởi những tên đàn ông mặc áo vest đen dẫn đầu do một tên có hình xăm chữ thập đang yên vị nơi chiếc cổ cầm đầu.

Cộp cộp cộp.... Tiếng bước chân vội vã tiến về biệt thự được hiện ra một cách rõ rệt. Và rồi qua những dãy hành lang ngoằn nghèo, dài dằng dặc. Cuối cùng những bước chân ấy cũng đã dừng lại tại căn phòng số 143.

Tên cầm đầu dơ bàn tay lên gõ cửa ba tiếng. Một lúc sau không thấy có động tĩnh hắn bèn cầm lấy chiếc tay cầm, khẽ vặn...

Cửa hé mở, một màu đen bao trùm lấy con ngươi của hắn. Hắn bước vào, nhẹ nhàng khép cửa rồi tiến về phía người đang nằm nhắm mắt yên vị trên chiếc ghế sô pha duy nhất trong phòng. Người hắn khẽ cúi một góc 90 độ thông báo bằng một chất giọng cung kính:

-Thưa cậu chủ! Một món hàng ông chủ mới vừa gửi tới cho cậu.

Dừng lại một chút, hắn nói tiếp:

-Ông chủ còn nói rằng cô ta là một món hàng tốt nên muốn cậu cân nhắc để rút từ cô ta một khoản lời lớn cho chúng ta. Nếu cậu hoàn thành xong nhiệm vụ với món lời làm hài lòng ông chủ, ông sẽ trao lại vị cho cậu...

Đợi một lúc lâu không thấy người trên ghế có mảy may gì, hắn lại cất tiếng thêm lần nữa:

-Nếu cậu chủ không còn gì sai bảo, thuộc hạ xin cáo lui. Còn về việc cô gái kia, thuộc hạ sẽ cho người nhốt cô ta vào lồng trong Villent.

Nói xong hắn cẩn trọng mở cửa cố gắng không làm kinh động tới con người đang nằm nhắm mắt trên ghế sô pha kia. Ra đến ngoài hắn khẽ thở phào và rồi ra lệnh cho đám thuộc hạ đứng chờ nãy giờ ở bên ngoài:

-Nhốt cô ta vào trong lồng!

Nghe xong câu ra lệnh của tên cầm đầu. Bọn thuộc hạ nhanh chóng đưa Thiên Băng tới Villent, và rồi nhốt vào một cái lồng trông giống như cái lồng chim nhưng to, rộng đủ cho người ở và có bao bọc bởi những tấm kính trong suốt xung quanh.

Phải. Cô gái bị bọn chúng áp giải tới đây tên là Thiên Băng.

**************************************

Tại căn phòng số 143. Sau khi tên cầm đầu rời khỏi phòng. Hàng lông vi cong vút của con người đang nằm trên ghế sô pha khẽ động,con ngươi màu hổ phách lạnh lùng một cách đáng sợ được hé mở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.