Thời gian thấm thoát trôi dần, trôi dần. Thời hạn hai năm mà ba nó đặt ra cũng đã hết. Nó như con chim xổ lồng bay ra khỏi tổ
- Baba yêu dấu. Quân tử nhất ngôn! – Nó làm bộ mặt ngây thơ
- Haziii. Thật sự không thể giữ đứa con này lại rồi! – ông Cường bất lực
- Hì hì. Con không tin con không tự nuôi sống mình được – Nó cười khẩy
- Rồi rồi. Bây giờ con tính làm gì?
- Con bật mí cho baba thôi đó! Con sẽ thay đổi toàn bộ thông tin, nói con là người du học bình thường đi xin việc làm. Con không muốn làm tiểu thư gì đó đâu!!
- Vậy con xin việc ở đâu?
- Con chưa biết nữa . Con nghe đâu có công ty chỉ nhận người Việt vào làm, con sẽ làm ở đấy!
- Thôi tùy con, cực khổ quá về đây nghe chưa?
- Ba không nhớ con còn thẻ tín dụng? Sao khổ được chớ! – Nó cười gian
- Bó tay con luôn!
- Yêu baba nhất mà! – Nó nháy mắt và hôn má ba nó 1 cái
Bây giờ là công đoạn quan trọng: làm hồ sơ giả ^^
Họ tên: Phạm Ngọc Hân ( tên giữ nguyên và đương nhiên không dám đổi họ!)
Tuổi: 21
Người thân: không có ai đủ tiền qua bên này!!
Địa chỉ nhà: Không có nhà sao có địa chỉ, phòng thuê đường XX
Hoàn cảnh gia đình: Cực cực kì khó khăn, con đông nhà nghèo, du học nhờ học bổng toàn phần, xin vào công ty làm việc vì muốn gửi tiền về gia đình!
Tóm lại cả giấy tờ tùy thân toàn giả. Giả độc địa lắm! Khó khăn chòng chất khó khăn, ai đọc vào cảm thông dữ dội lắm! Hazi… trình độ giả mạo thật đẳng cấp
Không khó gì, nó đã lọt qua vòng sơ tuyển, bây giờ công ty đã chính thức kí hợp đồng với nó. Chức vụ khởi điểm là nhân viên ngoại giao chuyên bàn bạc, làm ăn với người Việt hoặc người Anh. Ngoài mức lương cơ bản thì lương còn tính theo hợp đồng thương lượng được. Quy định 2 hợp đồng/ 1 người/1 tháng, làm vượt mức bao nhiêu sẽ tính chừng đó, hoàn thành xuất sắc sẽ được thăng quan tiến chức !!
Hôm nay là ngày đầu tiên nó đi làm. Trong bộ đồ công sở đồng phục của công ty, vẻ đẹp của nó được tô đậm. Công ty này quả thật rất lớn đã vậy toàn người gốc Việt, nó như tìm được quê hương sau bao năm xa cách. Công ty có 5 tầng, mỗi tầng có nhiệm vụ khác nhau. Nó đứng nhìn dáng vẻ của công ty này, không thua gì nhà nó cả. “ H&H” – cái tên của công ty này thật đệc đáo, nhìn vào thì không hiểu gì cả, điểm này cũng khiến nó có ấn tượng nhất
H&H làm nó chợt nhớ lại những kĩ niệm của quá khứ
- Làm bạn gái anh nhé Hân! – Câu nói của người con trai ấy in sâu vào tâm can nó. Lúc đó anh ấy cũng xếp 1 trái tim có chữ H
Mọi ánh mắt đều hướng về nó ( cả nam lẫn nữ ^^)
- Chà, thiên thần à? – người nam nói bằng ánh mắt ái mộ
- Như hoa hậu ấy! – nam 2
- Phải công nhận quá đẹp, bù cho mình tí ít! – một chị nữ khen ngợi
- Hình như em ấy là người mới!
- Chắc toàn son phấn – nhỏ này nói đanh đá
-…
Hai phe: 1 phe mến nó, 1 phe ganh nó, nhưng dù sao điều này nó cũng đã quá quen rồi nên không để ý!
Nó mới vừa vào công ty được mọi người hướng dẫn khá tốt nhưng ganh ghét nó cũng không ít. Với tính cách của nó “ có ơn báo ơn, có thù báo thù”, ai giúp đỡ nó thì thân thiện lắm, ai bày trò thì biết tay cô nương!...
Sau một thời gian làm việc, công việc tiến triển rất tốt, hợp đồng do nó bàn bạc ổn thỏa chiếm khá nhiều, nó được thăng chức, tuy nhiên vẫn thua hai người là quản lí và phó quản lí. Bà quản lí rất là ghét nó bởi nó hơn cả sắc, tài tình. Còn chị phó quản lí dễ gần, hay giúp đỡ nó, luôn xem nó như em gái mình, vì vậy nó cũng dành nhiều tình cảm với chị ấy!
- Hân à. Sắp tới có chuyện! – chị Hương (phó quản lí) nói với nó
- Chuyện gì chị? – Nó lễ phép
- Tổng giám đốc sẽ sang đây giám sát tình hình. Một năm chỉ qua 1 đến 2 lần thôi
“ Kệ tổ anh ta, tốt nhất đừng để bổn cô nương gặp anh, bỏ mặc công ty không lo, hứ” – Nó ganh ghét suy nghĩ nhưng vờ vui vẻ đáp
- Giám sát cứ để hắn giám sát, lo gì?
- Em người mới vào chưa biết đâu!
- Hả?? - Nó bở ngỡ
- Giám đốc mình đẹp trai lắm, đẹp mê li luôn, lạnh thì khỏi chê, trẻ lại tài giòi, chưa có bạn gái nữa, mơ ước của nhiều người đó em!
- Không đến lượt mình chị ơi! Mà có cho cũng không thèm! – Nó bĩu môi
- Mai mốt giám đốc sẽ sang, nữ trong công ty đều lo chải chuốt để lấy điểm, em thử xem, xinh đẹp tài giỏi như em đây không khéo lọt vào mắt xanh của chàng ! – Chị Hương trêu
- Không chị, em có người yêu rồi. Nhiều lúc anh ấy còn hoàn hảo hơn cả giám đốc gì gì đấy! – Nó cười buồn
- Bữa nào ra mắt chị nha!
- Chắc không quá chị. Hi`!
- Không trêu em nữa. Chị nghe nói giám đốc có cô bạn gái bỏ đi 3 năm rồi mà không quên được, mãi chung tình đấy!
- Wow… Anh ta thủy chung vậy, hiếm người!!
- Vậy mới nói. Tới giờ rồi, em đi làm việc kẻo bị quản lí la đấy!!
- La thì lạ, sợ gì! – Nó nói rồi cũng quay lại vị trí làm việc
“ 3 năm, bỏ đi. Mình đã đi 3 năm rồi nhỉ? Chắc giờ Quốc Huy có bạn gái rồi nhỉ?” – Nó vừa đi vừa suy nghĩ, trong đầu nó lúc này không hiểu sao cứ hiện ra hình ảnh của hắn. Nó tự cốc đầu mình và gạt hình ảnh đó ra…