Tôi tỉnh dậy , trong đầu tràn ngập kí ức của mụ nữ phụ mà éo biết là đứa nào. Tâm hồn phẫn nộ, vò đầu bức tóc, ngu người ấn nhầm nút truyện teen bây giờ thì hay rồi.
Lếch thếch bước vào lớp học, may quá không xuyên vào bạn Băng thánh thiện.
-Sắc, em lại đi học muộn, vào ngồi cạnh bạn Phong đi.
Giọng thầy giáo lanh lảnh làm tâm hồn tôi bay chín tầng mây. Mẹ Kiếp Băng Phong huyền thoại.
-Vâng.
Được ngồi cạnh bạn Phong nạnh nùng, tâm trạng càng thêm buồn bực, đáng lẽ đây là chỗ bạn Băng chong xáng thánh thiện chứ.
Bên cạnh bỗng cất lên giọng nói của bạn Phong nạnh nùng :
-Cút.
Tôi đứng lên bảo thầy :
-Em thưa thầy , thằng sống ảo này nó không cho em ngồi .
Mắt bạn Phong hằn lên tia máu, ôi mẹ thằng nay hình như lại con ông nào đứng thứu nhất thế giới, thôi éo dây dưa không toi.
-Muốn chết à?
Bạn Phong vẫn nạnh nùng nhưu con thạch sùng phải gió, bạn bóp cổ tôi gằn dí sát cái mặt như miêu tả của bọn tác giả là : con lai mấy chục nước, tóc màu phân chó à nhầm tóc màu bạch kim quyến rũ nu đậu hũ.
Tôi giả vờ lắp bắp nhưng thật ra tôi muốn tát nó mấy chục phát lâu rồi.mày tưởng mày quan trọng à đồ chó?
-À không ahihi tớ tự chuyển chỗ.
Ngồi học mà tựa như ngồi tù, tồi ngồi vẽ tranh BL vừa đọc trước khi bị xuyên đến đây. Bất ngờ, tờ giấy của tôi bị thằng điên nào đó cướp, giật mình ngẩng đầu thì bắt gặp cái bản mặt quen ơi là quen, quen đến nỗi tôi éo biết nó là ai.
Tôi hất mặt vênh như cái bánh đa:
- Muốn gì đây?Lượn ra chỗ khác chơi.
Thằng đấy không nói gì mà cứ nhăn răng , hay nó quảng cáo kem đánh răng chăng? Tôi lại hỏi:
-Quảng cáo kem đánh răng à? Nhà chị có rồi về Châu Phi mà bán.
Mặt thằng cha đấy như bị động kinh, nét mặt toe toét cười như bố đẻ em bé , nó hắng giọng , khạc đờm vào thùng rác, thật ra nó có khạc đờm hy không thì tôi cũng không biết.
-Ê, Sắc, sao cô cậu hôm nay là thế, mọi hôm quấn lấy Phong như đỉa đói cơ mà?
Ôi thằng này nó bị điên à? Thắc mắc cái đầu mi ý, chó dở có mùa, thằng này dở quanh năm. Nhưng chợt nhận ra tôi bị xuyên vào thân xác con nữ phu óc chó tôi lại thấy tức giận. Ước gì tôi chỉ xuyên vào một con nhà giàu qua đường nào đó trong trường thôi thì may, đằng này xuyên ngay vào con dở này. Đúng là thất bại.
-Ờ, tại tớ đột nhiên nhận ra một chân lý sâu sắc.
Mặt nó ngơ ngơ như thằng đần hỏi lại tôi:
-Chân lý gì?
-Chỉ có đàn ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau. Nên có lẽ cậu với cậu ấy là của nhau.
-Bị điên à, tôi thích con gái.
Cậu thích trai hay gái kệ mẹ cậu chứ, tớ chả quan tâm, tớ chỉ muốn biết thằng nam chính nó có song tính không thôi.
-Ừ , ra chỗ khác chơi đi trả giấy lại cho tớ.
-Còn lâu.
Thằng bé vùng vằng chạy đi chỗ khác không chịu trả lại tờ giấy cho tôi. Đúng là thụ, cả đời chỉ làm thụ thôi em ạ, không khấm khá lên được đâu.
h@