Khi sát thủ quay trở về quá khứ

Chương 28: Chương 28




Chap 27 :

-Ngươi thấy ta và người yêu ta vì tình mà bỏ nhà đi lại thấy vui sao ?

Nàng cười khổ hỏi .

-Chứ sao nữa , thường thì con cái phải nghe lời người trên . Hơn nữa chắc chắn là hai người yêu nhau sâu đậm lắm mới cùng nhau bỏ trốn chứ . Ta là một cô nương hành tẩu giang hồ , coi tình yêu chỉ là phù du . Nhưng mà thực là khi xem cách ngươi chăm sóc cho người yêu của mình thì ta thấy rất hâm mộ . Không những thế còn có chút đố kị ghen ghét . Ta bây giờ cũng muốn có người yêu .

Nha đầu Bích Vân vừa nói vừa hành động . Cứ như thể nha đầu này hiểu hết mọi chuyện của nàng và Tiểu Mai vậy . Nhưng mà hiểu lại thành không hiểu , hiểu đúng không hiểu thì lại đi hiểu nhầm .

Hơn nữa nha đầu này còn nhỏ mà đã thích hành hiệp trượng nghĩa , rất tốt , sau này nhất định nàng sẽ “cù rũ” Bích Vân đi theo nàng , có thêm một nữ hiệp khách giỏi võ bên người thì bản thân càng thêm an toàn , hơn nữa nàng lại có thêm một người bạn tốt . Phải chăng như thế là hợp nghĩa lắm sao ?

Mà cách nói chuyện của Bích Vân cũng khiến con người ta yêu quý . Không hề có một chút gì gọi là đáng ghét cả . Đã thế còn khẳng định rằng có ghen ghét , đố kị với Tiểu Mai nữa . Nàng thực là đang rất cao hứng . Tự nhiên bắt gặp được phải một nha đầu vui tính như thế này .

-Vậy Bích Vân cô nương không tính cưới một đức lang quân như ý sao ?

Nàng cười trêu chọc ,Bích Vân tự cho tình là phù du . Quả là chí khí thẳng khái . Nhưng mà tình thì không ai nói được . Có thể đau mà cũng có thể là hạnh phúc . Chẳng qua chỉ là chưa gặp được người mình yêu nên mới nói như vậy thôi . Chứ nếu Bích Vân mà gặp được người mình yêu chắc sẽ chẳng bao giờ dám nói như vậy .

-Ta á , ta thì hiện tại chưa có gặp được người ưng ý . Nhưng huynh yên tâm , ta nhất định sẽ tìm một đức lang quân đẹp trai và giỏi như huynh .

Bích Vân cười khanh khách nhìn nàng . Ánh mắt thì đầy tà mị .Cứ như đang câu dẫn nàng vậy .

Nhưng đáng tiếc thay nàng là nữ , hơn nữa lại càng không phải là người giới thứ ba . Làm sao có thể nảy sinh tình cảm với Bích Vân được .

Nhìn lại Bích Vân cũng không phải là người tầm thường . Mắt ngọc mày ngài , làn da trắng nõn . Hơn nữa đồ mang trên người cũng thuộc dạng có tiền có của . Tính tình cũng khá tốt bụng và thoải mái . Nói chung là cũng được xếp vào hàng mĩ nhân .

-Vậy nếu ta thích ngươi , ngươi nguyện đi theo ta chứ ?

Nàng không ngừng nhịn cười mà châm chọc Bích Vân , nha đầu biết dùng ánh mắt và cơ thể câu dẫn nàng thì nàng cũng có cách để mê hoặc Bích Vân .

Đây vốn là tuyệt chiêu của nàng mà , chắc chắn rằng Bích Vân sẽ trúng bẫy .

-Theo ngươi á . Theo thì ta không ngại , bởi vì khi nhìn thấy ngươi ta đã có cảm giác rất thích thú . Nhưng còn vị cô nương kia . Ai sẽ lo cho cô ấy khi ngươi đến với ta ?

Bích Vân thẳng thừng nói với nàng .

Nàng cười lớn , cảm giác rất vui vẻ . Nha đầu này trên thế giới chắc chỉ có một mà thôi , rất đặc biệt , luôn nói những thứ mình thích và ghét ra mà không hề giấu đi một lời nào cả .

Nàng cười Bích Vân nhưng nàng cũng chính là tự cười chính nàng . Nàng chưa bao giờ dám sống cuộc sống của chính mình , làm những điều mình thích , không làm những việc mà nàng cảm thấy chán ghét .

Quả là môi trường mà nàng sống có quá nhiều cạm bẫy, đến nổi dù rằng nàng thông minh đến mấy cũng có thể mất mạng trong một giây phút sơ sẩy .

Cuộc sống chỉ biết cập nhật thông tin , tìm mọi cách để hài lòng chủ nhân . Thử hỏi một con người như nàng , chỉ là một cô gái yếu đuối , nhưng giết người lại như chớp mắt .

Đúng là sai lầm to lớn mà . Nhưng biết làm sao ? quá khứ của nàng quả là một chuỗi đáng sợ , đến nổi chỉ cần nghĩ lại nàng cũng rùng mình vì sợ hãi .

Còn bây giờ , có lẽ là nàng không nên suy nghĩ nữa , nàng đã sang thế giới khác , sống một cuộc sống khác , một con người khác . Không nên suy nghĩ nhiều gì cho mệt nữa .

-Thực ra , ta và cô ấy là quan hệ chủ nhân và tôi tớ . Không hề có chuyện quan hệ tình cảm .

Nàng mỉm cười , có chút lơ đãng . Có niềm vui , phải tận hưởng nó chứ , phải không ? Hãy thử xem , Bích Vân là một cô gái bất cần đời về chuyện tình yêu hay chính là cáo già đội lốt thỏ , thực sự rất sành sõi chuyện đời .

Bích Vân tựa hồ nhìn ra ngoài ánh cửa sổ . Vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ .

Nàng cũng chẳng nói gì , chỉ im lặng . Nhưng thực là trong lòng đang rất tò mò câu trả lời . Nếu thực Bích Vân thích , ắt hẳn nha đầu tinh ranh ấy chẳng thể thoát khỏi được vòng tay của nàng .

Tuy nàng là con gái , nhưng nàng có kinh nghiệm .

Nàng từng nhớ tới lần làm nhiệm vụ lúc xưa , năm đó là lúc nàng tròn 22 tuổi , cũng là phải đảm đương nhiệm vụ khó khăn . Mục tiêu mà cấp trên của nàng muốn giết là một người phụ nữ tên là Hạnh My , nhưng cái khổ rằng bà ta thuộc thế giới thứ ba , chẳng hề thích hay yêu người con trai nào .

Rồi sau 1 tháng quen nhau , cuối cùng khi đang nằm trên giường cùng với người đàn bà đó , nàng đã dùng tay bẻ gãy đốt sống cổ của bà ta , rồi cuối cùng là rạch tay bà ta ra để lấy con chíp .

Những tháng năm ấy nàng nhớ mãi , thực ra Hạnh My là một người phụ nữ tốt , chỉ tiếc rằng bà ta đã chọn cho mình con đường quá chông gai và hơn nữa là chọn nhầm một người phụ nữ để yêu và tin tưởng .

Trước lúc chết , bà ta đã biết sự thật . Mà cũng chính miệng nàng nói ra . Rồi nàng hỏi có hối hận khi chọn nàng không ? Có căm thì nàng không ? Nhưng Hạnh My lại chẳng thể hiện điều gì , chỉ cười với nàng và nói rằng : “ Chị chưa bao giờ nghĩ mình sai lầm khi chọn em cả , những tháng ngày sống bên em thực sự là chị rất hạnh phúc . Hơn nữa , bây giờ , chị được chết trong bàn tay của người mà chị yêu thì tại sao phải nói hối hận chứ . Cám ơn em , chúc em sống tốt”

Đó là một kỉ niệm không thể quên , chính nàng lúc đó cũng không nỡ ra tay .Nhưng nàng còn quá nhiều vướng bận , thực sự lúc đó điều mà nàng phải chọn là cuộc sống của nàng , của gia đình nàng . Hạnh My đối với nàng chỉ là một người khách qua đường , mà đã là khách qua đường thì không nên nhớ mãi . Thế những đến lúc này những hình ảnh ,những kí ức ấy vẫn còn sống và hiện ra trong đầu nàng rất rõ nét .

-Ta nghĩ là ta sẽ theo huynh .

Bích Vân cười nhẹ .

Nhưng mà chính nụ cười này lại khiến nàng cảm thấy chua chát . Nàng chưa bao giờ đối với ai thật lòng , mà hơn nữa cũng không dám đối thật lòng . Là sát thủ tuyệt đối không thể tin ai cả , ngay cả đồng đội của mình . Hơn nữa nàng tự hỏi , tại sao tình cảm của nàng chỉ là giả dối , thế mà sao ai đối với nàng cũng thật lòng , cũng nguyện chết dưới bàn tay đầy máu , đầy sự độc ác của nàng chứ ?

Nàng nghĩ lại bản thân , rồi nàng nhìn Bích Vân , thực sự là nha đầu đó rất trong sáng , không hề vướng bụi trần .Liệu nàng có nên bắt Bích Vân phải đi theo nàng không ?Con đường phía trước nàng không hề biết nó như thế nào cả . Là đường thẳng hay đường uốn khúc ? Là con đường trong veo hay con đường mờ mịt . Nàng không hề biết .

Tiểu Mai vì đi theo nàng mà khổ , giờ lại thêm Bích Vân , thực sự là nàng không nên làm như vậy . Nên buông tha ai được thì càng tốt . Mà có lẽ chính nàng , bản thân nàng nên tự bước đi một mình .

-Vì sao ngươi lại muốn theo ta ? Chẳng lẽ ngươi yêu ta khi chúng ta chỉ vừa mới gặp nhau chưa tới nửa ngày ? Ngươi liệu có hiểu được tình cảm của ta ? Có chắc chắn con đường sau này ngươi và ta cùng đi sẽ là con đường trải đầy hạnh phúc ?

Nàng hỏi nhẹ . Có chút đắng cay . Cũng chẳng sao bản thân nàng lại hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn đến như vậy .

Bích Vân nhìn nàng đầy khó hiểu .

-Ta biết ngươi là nữ nhi , chỉ là ta muốn trêu ngươi một chút thôi .

Bích Vân cười sảng khoái nhìn nàng .

Nàng cũng bật cười . Nha đầu kia quả là thông minh , còn dám trêu ghẹo nàng nữa . Vậy mà cứ làm nàng phải suy nghĩ mãi . Bích Vân quả là làm cho nàng phải suy nghĩ từ điều này đến điều khác . Cứ cho nàng đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác .

-Tại sao ngươi biết là nữ nhi ?

Nàng hỏi .

-Đơn giản thôi , nếu ngươi là nam nhi , chắc chắn trong túi nải ngươi cầm đi sẽ không cầm nhiều thứ của nữ nhi như vậy . Hơn nữa dáng người của ngươi nhỏ nhắn như thế mà , sao lại là nam tử hán đại trượng phu được .

Bích Vân cười một cách đầy thoải mái . Vừa nói vừa cười .

-Ha ha , quả là ngươi rất thông minh đó , vậy ngươi biết chúng ta là nữ nhi từ lúc nào ?

Nàng cũng không kìm được tò mò mà hỏi . Tài nghệ của nàng hình như là đã giảm sút rồi , hóa trang hoàn hảo thế này mà cũng bị nhận ra . Có lẽ là nàng nên học lại từ đầu mất .

-Thực ra cũng mới thôi , lúc ngươi hỏi ta . Rồi ta nhìn kĩ ngươi , thực sự là ta không hề nhận ra , sau đó tự nhiên ngươi đưa tay chống , ta thấy có chiếc vòng thạch lam này hiện ra , nên ta mới biết . Nam nhi không bao giờ đeo mấy thứ này .

Bích Vân vừa nói vừa đưa tay trái của nàng lên . Chỉ vào chiếc vòng tay .

Nàng bật cười , hóa ra là nàng quên đi sơ sót này . Nếu không chắc nàng cũng đã không bị Bích Vân phát hiện một cách nhanh chóng như thế .

-Ngươi quả là thú vị đó . Có một người bạn như ngươi quả là như tìm được tri kỉ .

Nàng mỉm cười . Thực sự tìm được người tìm ra sơ sót của bản thân mình là một điều rất thú vị .

-Tốt , vậy chúng ta là hảo tỷ muội . Ngươi bao nhiêu tuổi rồi ?

Bích Vân sảng khoái nhìn nàng , ánh mắt tinh nghịch .

-Ta 16 .

-Ta đây 15 . Vậy ngươi là chị , ta là em . Chúng ta là chị em tốt với nhau . Được không ?

Bích Vân cười .

-Làm chị em cũng tốt . Nhưng chính ta lại càng muốn làm người tri kỷ của ngươi hơn .

Nàng làm bộ mặt mờ ám trêu Bích Vân .

-Ngươi ý là muốn làm phu quân ta sao ?

Bích Vân không những không sợ hãi nàng mà còn tươi cười hỏi . Quả là một nha đầu có khí phách , nàng thích người như thế này .

-Đúng , ta là muốn làm người mà ngươi yêu đến điên cuồng . Chịu không ?

Nàng cười ha hả . Đầy niềm hứng thú .

-Được thôi , ngươi không phải nữ nhi thì ta cũng không phải là nữ nhi .

Nàng mỉm cười , quả là nha đầu nghịch ngợm . Chuyện gì cũng không sợ .

-Ha ha , vậy được . Hôm nay ta và ngươi cùng động phòng .

Nàng cười nhếch miệng nhìn Bích Vân , tay nhanh chóng chụp lấy bàn tay nhỏ nhắn của Bính Vân .

-Á , ta chỉ là đùa ngươi thôi mà . Ta không muốn bị biến thái đâu .

Bích Vân hét lên , cố xua đẩy nàng không được tiến gần mình .

Nàng mỉm cười , càng không cho nàng lại gần thì nàng lại càng muốn đến gần hơn . Đúng là nha đầu ngốc , khi cuống lên chẳng hề nhớ đến mình có võ công .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.