Trên đường phố một nam tử xinh đẹp nếu để ý sẽ thấy hắn giống nàng đến 5 phần , thu hút ánh mắt của người dân xung quanh với nữa bên cạnh lại không mang tiểu thị quả thật thu hút những ánh mắt kẻ gian nữa . Tựa như bây giờ hắn đang bị một đám nữ nhân bao quanh trêu ghẹo .
. Nam tử nhìn một đám nữ nhân trêu ghẹo mà không có một người nào dám can ngăn thì nhíu mi đẹp , quả thật xui xẻo đã xuyên qua thế giới nữ tôn không những thế thân thể nữ và nam hoàn toàn đảo ngược làm hắn nhìn thân hình mảnh mai của mình mà ngứa mắt nếu không phải có vị đạo sĩ nói Phượng Vũ quốc này có người mà hắn muốn tìm thì hắn đã ở trong cung Tiêu Sở quốc ăn sung mặc sướng rồi . Đúng vậy , đây chính là Âu Dương Sở Hàn xuyên qua thành hoàng tử Tiêu Sở Hàn của Tiêu Sở quốc .
. Sở Hàn mắt lạnh nhìn bọn nữ nhân trước mắt , phun ra từ chữ : “ Cút ra “
. Nữ nhân đầu lĩnh dáng người mập mạp bước lên , ánh mắt đầy dâm tà nhìn Sở Hàn : “ Tiểu mỹ nhân , theo gia đi , gia sẽ cho ngươi thật sung sướng “ giọng nói ô uế đầy dâm đãng , nói xong còn tính vươn móng heo ra .
. Nhìn móng heo muốn chạm vào eo mình , Sở Hàn nhẹ nhàng lách đi ra , lạnh lùng nói : “ Chó khôn không cản đường “
Bị nói là chó , ả ta tức giận vì mình bị một nam nhân xỉ nhục , hướng nô bộc ra lệnh : “ Người đâu bắt gã ti tiện không biết điều này lại cho ta “
“ Khoan đã “ một giọng nói thanh thúy truyền đến , tiếp theo trong đám người một nữ tử xinh đẹp vận lục y đi vào .
Ả ta nhìn nữ nhân lục y bề ngoài xinh đẹp thì đầy ghen tức lại đi ngăn cản việc của ả nữa , quả thật không biết sống chết mà , vội nói : “ Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của ta ?? “
Nữ nhân lục y cười càng thêm xinh đẹp càng làm ả ghen tị hơn , nói : “ Vậy ngươi là ai mà ta không có quyền ngăn cản ?? “
. Ả ta hất cao cằm , giới thiệu : “ Ta là Tả Bính _trưởng nữ của Binh Bộ Thị Lang _ Tả Tốn , ta khuyên ngươi nếu thông minh thì đừng xen vào chuyện của ta “
. Những người dân quay quanh xem đều chán ghét thái độ hống hách ỷ thế còn thường xuyên chọc ghẹo con nhà lành của ả ta nhưng lại không dám nói gì đều mong hôm nay ả ta đụng nhầm người không nên đụng cho ả ta chừa cái tật ức hiếp người .
. Nữ tử lục y nhướng mày , nói : “ Chỉ là con của Binh Bộ Thị Lang mà ở giữa đường , trêu ghẹo con nhà lành ban ngày ban mặt quả thật rất to gan “
. Một tiểu thị của Tả Bính , nói : “ Ngươi là ai mà dám nói chủ tử nhà ta “
. Nử Tử nhíu mi , không nói : “ Ngươi là cái thá gì có tư cách hỏi ta là ai ? “
. Tiểu thị tính nói lại nhưng bị Tả Bính ngăn cản nên lùi xuống , Tả Bính hung hăn nói càng làm khuôn mặt nọng xấu xí nay càng vặn vẹo ghê người : “ Ngươi không nói ngươi là ai cũng được vậy xuống diêm vương báo họ tên đi , người đâu lên đánh chết ả cho ta , còn gã ti tiện này đem về cho ta thưởng thức “
. Bỗng một tiểu thị từ ngoài bước vào , cung kính hướng nữ tử lục y hành lễ xong xoay qua nhìn Tả Bính nói : “ Hừ , láo tét , ngươi dám đòi đánh cả chủ nữ của Dạ Tướng Quân Phủ _ Dạ Lam và là tỷ của Tiêu Dao Vương Quân , quả thật rất to gan “
. Tả Bính nghe xong thật sự bị dọa sợ rồi , cả 2 thế lực quả thật ả đụng không nổi , vội quỳ xuống nan nỉ nào còn bộ dáng hung hăn khi nãy : “ Là tiểu nhân có mắt như mù xin tha cho ta “
. Dạ Lam nhìn ả ta nói : “ Ngươi thả nam tử đó ra và không được trêu ghẹo con nhà lành nữa “
. Tả Bính nghe thế vội gật đầu lia lịa sau đó sai người thả Sở Hàn ra và chạy đi mất dạng . Người dân tuy tiếc hận ả không bị trừng trị thích đáng nhưng cũng không nói gì mà từ từ giản đi .
. Dạ Lam bước đến trước mặt Sở Hàn nói : “ Ngươi không sao chứ ?? “
. Nhìn ân nhân của mình tuy không mượn nhưng vẫn nói : “ Cảm ơn đã cứu ta không sao “
. Dạ Lam , hỏi : “ Ngươi ở đâu tại sao đi một mình nguy hiểm vậy “
Sở Hàn nhìn Dạ Lam , băng quơ nói : “ Tìm người , đi trà lâu trước mặt ta đãi coi như ta cảm ơn ngươi “
. Dạ Lam chắp tay , cười cười nói : “ Cung kính không bằng tuân lệnh “ xoay qua nhìn tiểu thị ra hiệu rời đi .
. Sau đó cả 2 tiến vào ngay Ô Long khách điếm tìm một gian cùng nhau ngồi đều nghe mọi người đều bàn tán chuyện Tiêu Dao Vương cưới phu lang . Sở Hàn nhìn cách bài trí tuy đơn giản nhưng lại rất trang nhã làm hắn bỗng nhớ đến chị mình .
. Dạ Lam nhìn Sở Hàn ngây người thì ho khan một tiếng , hỏi : “ Đúng rồi ngươi tên gì ?? Ta nhìn ngươi quả thật rất giống nàng “
. Sở Hàn không vội trả lời nàng ta mà hỏi : “ Tiêu Dao Vương trong miệng bọn họ là ai ?? Mà nàng mà ngươi nói là ai ?? Cùng một người sao ?? “
. Dạ Lam nghe hắn hỏi thì gật đầu nói : “ Đúng vậy , vị Tiêu Dao Vương là nàng trong miệng ta nói đấy “
. Sở Hàn không quản nhiều đây là mình xuyên vào thế giới nữ tôn rất xem trọng nam nữ thọ thọ bất tư thân mà 2 mắt sáng lên trực tiếp nhào đến Dạ Lam hỏi : “ Thật sao ?? Phải nàng ấy tên Sở Thiên đúng không ?? “
. Bị Sở Hàn nhào tới tuy hơi bất ngờ nhìn đôi mắt như những vì sao lấp lánh càng làm khuôn mặt rạng ngời cực kì xinh đẹp thì nàng ta nhìn ngây người nhưng nghe hắn hỏi đến nữ nhân khác thì bỗng nhiên dâng lên một cỗ không vui mà cả nàng ta cũng không hiểu mình nữa , nhưng vẫn gác cảm giác của mình Dạ Lam vẫn trả lời : “ Phải “
. Bị người xung quanh nhìn Sở Hàn cũng chú ý đến tình trạng của mình vội buông ra , hỏi : “ Ngươi có thể dẫn ta đi gặp ch.. Nàng không ?? “
Dạ Lam nhíu mi nhưng vẫn gật đầu , nhớ rõ ràng hồi nãy giới thiệu tiểu thị của mình có giới thiệu mình là tỷ của Tiêu Dao Vương Quân , nhưng Dạ Lam nào biết lúc nàng ta làm anh hùng thì mĩ nhân lại đang thả trí bay xa .