Yến Truy Dương cũng là khổ nói không nên lời. Hắn biết trốn xuống bên dưới cũng là tuyệt cảnh thập tử nhất sinh. Nhưng bất luận như thế nào thì vẫn là khá khẩm hơn là bên trên hẳn phái chết không nghi ngờ gì.
Loại tâm tình này giống như uống rượu độc giải khát vậy. Rõ ràng biết uống rượu độc là rất có thể trúng độc mà chết, nhưng nếu không uống thì lập tức bị khát mà chết.
Cho nên, Yến Truy Dương biết rõ cơ hội sống sót khi đi xuống tới đây là không lớn, nhưng vẫn là liều mạng chui xuống. Cho dù là bị thủy áp dồn chết tươi thì cũng tốt hơn là chết trong tay của Tần Vô Song.
Dòng nước màu đen chảy xung quanh hai bên thân thể của Yến Truy Dương. Càng đi xuống thì thủy áp lại càng lớn, mà áp lực cũng tự nhiên tăng cường.
Yến Truy Dương phóng đi một lúc, hô hấp cũng dồn dập lên. Căn cứ vào tính toán của hắn thì hắn đã vượt qua bốn trăm năm mươi trượng rồi.
Ngay lúc bắt đầu, đi xuống khoảng mỗi mười trượng thì thủy áp rõ ràng sẽ cao hơn một ít. Mà sau khi đã tới bốn trăm năm mươi trượng thì cảm giác mỗi lần qua thêm bốn, năm trượng thì áp lực đột nhiên sẽ tăng cường lên.
Toàn thân của Yến Truy Dương bị thủy áp này không ngừng chèn ép, đã bắt đầu cảm thấy khó chịu. Tốc độ tiến lên rõ ràng không còn nhanh như trước kia.
Đã tới khu vực khoảng bốn trăm tám mươi trượng, Yến Truy Dương cảm giác cũng không biết lúc này mình đang ở trong thủy vực hay là đang ở giữa một vách núi cứng rắn nữa.
Mặc dù mật độ thủy áp này có lẽ không bằng được với vách đá, nhưng thế nước là lưu động, cùng với vách núi lặng yên bất động thì lại hoàn toàn bất động. Bởi vì thủy thế lưu động, hình thành áp lực của dòng nước, phối hợp với mật độ của thủy áp thì thật giống như lực lượng ở tứ phương tám hướng, hướng về phía thân thể hắn ở trung tâm không ngừng đè ép vào trong.
Hô hấp cũng dần dần trở nên dồn dập hơn, Yến Truy Dương bị thủy vực này bao vây, thật giống như chui vào giữa vũng bùn vậy, chỉ có thể dùng trường đao Thần đạo trong tay để mà mở đường.
Thời điểm này, ưu thế của vũ khí Thần đạo liền thể hiện ra. Trường đao này chém ra một cái, thủy áp xung quanh thân hắn liền bị đẩy ra, cấp cho hắn một cái không gian, giúp hắn hắn nhất thời giảm bớt được một chút áp lực đang đè nén, miệng mở to hổn hển thở.
- Đã tiếp cận thủy vực năm trăm trượng!
Yến Truy Dương một bên điều chỉnh, một bên phóng ra thần thức, quan sát động tĩnh phía sau lưng.
Tới thủy vực có chiều sâu này thì mật độ của thủy vực thật sự là quá lớn, khiến cho thần thức của hắn cũng bị ngăn trở, không thể điều tra ở những nơi cách quá xa.
Trong lòng Yến Truy Dương hừ một cái:
- Tên Tần Vô Song này quả nhiên là yêu dị. Nhưng mà ta cũng không tin, trên dưới toàn thân hắn lại không có một chút nhược điểm nào? Hắn mạnh, chẳng lẽ còn có thể hoành hành trong khu vực năm trăm trượng dưới thủy vực này không có chút cố kỵ gì sao? Hừ, cùng lắm thì so với hắn một trận, xem kẻ nào có thể chống đỡ lâu được ở trong thủy vực sâu này.
Về điểm này thì Yến Truy Dương rất là tự tin. Hắn nghĩ thấy chính trường đao Thần đạo của mình khẳng định hữu dụng hơn cung tiễn Thần đạo của Tần Vô Song.
Cung tiễn Thần đạo không có khả năng giống như trường đao của hắn, tùy lúc có thể dùng để mở đường. Hiệu quả của cung tiễn dùng để chém sóng thì khẳng định là không thể bằng như trường đao.
Nghĩ tới đây, Yến Truy Dương nhất thời lạc quan lên.
Điều chỉnh một lát, rốt cục cũng điều chỉnh tới một trạng thái tốt nhất. Trường đao Thần đạo vung lên, không hề xâm nhập lặn xuống mà ở song song trong khu thủy vực, bắt đầu lần mò ngang qua.
Hắn biết, lặn xuống khu thủy vực sâu vẫn là không có đường ra. Chỉ có thể chạy ngang, tranh thủ tìm một nơi phá vỡ xông lên mặt nước.
Chỉ cần xông lên mặt nước Yến Truy Dương hắn nắm chắc sẽ tránh được sự đuổi giết của Tần Vô Song.
- Tên Tần Vô Song này thực là không biết xấu hổ, hắn dẫn theo nhiều sự giúp đỡ như vậy rõ ràng là vi phạm quy tắc của trận đấu.
Yến Truy Dương trong lòng thầm chửi rủa, nhưng thực ra hắn cũng biết sự giúp đỡ của Tần Vô Song khẳng định là Linh thú Phong ấn. Linh thú Phong ấn này Thiên Phạt Sơn Trang không phải là không có, nhưng mà Linh thú Phong ấn có thực lực rất cao thì lại vô cùng ít. Dù sao thì chủ lưu của Hiên Viên Khâu vẫn là tu luyện giả nhân loại, không phải là Cấm địa của Thần mà thế lực Thú Tộc chiếm vị trí chủ đạo.
Giống như một đầu Người cá vô cùng cẩn cẩn thận thận, ở trong khoảng phiến thủy vực sâu năm trăm trượng dè dặt chậm rãi mò mẫm. Mỗi một đoạn đường, Yến Truy Dương đều tiến hành dò xét một chút, nhìn xem có cơ hội đột phá hay không.
Có mấy lần hắn cũng có ý đồ lao ra khỏi thủy vực này, nhưng mà mỗi khi hắn vọt tới khoảng bốn trăm năm mươi trượng, thì liền bị kẻ khác tập kích, các loại công kích sẽ không hề lưu tình mà qua hỏi thăm hắn.
Yến Truy Dương quả thật là hổn hển nhớn nhác, vài ba lần nếm thử thất bại khiến hắn lại không dám bại lộ hành tung nữa, chỉ mãi luôn trốn trong khu thủy vực năm trăm trượng này, trong lòng buồn bực vô cùng nghĩ:
- Tên Tần Vô Song này nhất định là có thủ đoạn gì tập trung vị trí của ta ở trên kia, nếu không thì ta luôn chuyển động ngang trong khu vực này, thủy áp bị phân tán ra tứ phía, hắn làm sao có thể biết được phương hướng di động của ta?
Dù sao với một điểm làm trung tâm, bốn phương tám hướng đều có thể làm điểm đột phá. Theo đạo lý thì nếu như di chuyển ngang, nếu không phải có biện pháp tập trung vị trí của hắn thì căn bản không thể nào có thể tìm được.
- Nhất định là như vậy!
Yến Truy Dương cũng không có ngu ngốc, nghĩ đến ba đồng bạn khác của mình cũng đã thần bí mất tích, ở trong mảnh thủy vực mờ mịt này thì bọn chúng bốn người tìm một người, tìm hơn một tháng rồi cũng hoàn toàn không có thu hoạch, vậy mà Tần Vô Song này lại có thể thoải mái xử lý ba đồng bọn của hắn.
Tuyệt đối không phải là thủ đoạn của Tần Vô Song cao minh hơn bọn hắn, cũng không phải là năng lực thần thức điều tra mạnh mẽ hơn bọn chúng. Cho dù cảnh giới thần thức của Tần Vô Song có cao cường đến đâu thì cũng không đến mức mạnh đến như thế này.
Cho dù là cảnh giới Thần đạo thì trong khu vực nước đen ngòm này, phạm vi của thần thức điều tra cũng tuyệt đối không thể nào là vô hạn được.
Mà Tần Vô Song có thể ở trong hơn một tháng, có thể dễ dàng tìm được ba tên đồng bọn của hắn, xử lý bọn chúng thì chứng minh Tần Vô Song tuyệt đối là có đạo cụ trợ giúp.
Huống chi, Yến Truy Dương cũng đã tự mình nghiệm chứng giả thuyết, cũng là tràn đầy sự lĩnh hội. Lúc ấy Tần Vô Song đã truy đuổi ngay sau lưng hắn, bất luận hắn trốn như thế nào thì Tần Vô Song tựa hồ vẫn thoải mái để tìm ra được vị trí của hắn.
Hôm nay, hắn càng thêm quả quyết rằng Tần Vô Song nhất định là có dụng cụ dị thường gì đấy.
Nghĩ tới đây, trong lòng Yến Truy Dương nhất thời cảm thấy vô cùng uể oải. Tình hình cứ như vậy mà phát triển thì hắn căn bản sẽ không có hy vọng gì để thoát hỏi Hắc Tử Hải này.
Xông lên liều mạng đánh với Tần Vô Song? Yến Truy Dương nhất thời nghĩ tới đây liền tưởng tượng tới kết cục của Lôi Tiêu, hắn liền cố gắng kềm chế lại.
Nếu như Lôi Tiêu cũng đánh không lại Tần Vô Song thì hắn có đi cũng chỉ là một con đường chết. Hắn quả thật không yếu hơn Lôi Tiêu, nhưng cũng tuyệt đối không mạnh hơn Lôi Tiêu.
- Hiện tại chỉ có thể chịu khổ!
Yến Truy Dương trong lòng nghĩ:
- Chịu đựng, cứ tiếp tục chịu đựng. Ba tháng sau, nếu bọn ta chưa lên thì đám Tông chủ bọn họ nhất định sẽ xuống dưới này tìm kiếm. Chỉ cần Tông chủ vừa tới thì Tần Vô Song này muốn giết ta, có nằm mơ!
Hiện tại kỳ hạn ba tháng cũng cùng lắm là qua một nửa thời gian. Nói cũng đúng, hắn chỉ cần chống đỡ qua nửa tháng này thì sẽ có một cơ hội sống sót.
Yến Truy Dương nghĩ tới đây, dũng khí đã không ngừng bị xói mòn, nhất thời được gia tăng trở lại.
- Tần Vô Song, lần này nếu ta thành công đào thoát ra ngoài, nhất định ta sẽ không tha cho ngươi.
Yến Truy Dương trong lòng phẫn hận hạ quyết tâm.
Liền trong lúc này, thanh âm của Tần Vô Song như ẩn như hiện, lại một lần nữa xuất hiện. Do sự cản của thủy áp nên thanh âm này cũng không lớn, cùng thế với dòng nước cuốn vào, có vẻ ‘ong ong’, chẳng qua là nghe vẫn rất rõ ràng.
- Yến Truy Dương, trong thủy vực năm trăm trượng, cảm thấy thế nào?
Tần Vô Song vẫn là loại khẩu khí đạm nhạt như trước, mang theo vài phần ý tứ trêu chọc, trêu tức hỏi han.
Yến Truy Dương tức giận bừng bừng, phẫn nộ quát:
- Tần Vô Song, ngươi đừng có đắc ý. Ngươi cũng chỉ là dựa vào một chút đạo cụ mà lên mặt thôi sao? Đừng tưởng rằng thiếu gia ta không biết, ngươi giết được bọn Lôi Tiêu, có bản lĩnh thì tới giết ta.
Tần Vô Song ung dung nói:
- Giết ngươi? Vậy chẳng phải là dễ dàng như giết một con chó sao chứ? Ngươi cho rằng ta không giết nổi ngươi được sao?
- Ngươi giết được?
Yến Truy Dương cười lạnh nói.
- Ngươi giết được, vậy ngươi xuống đây, chúng ta sẽ đấu một trận, xem kẻ nào có thể chống đỡ dưới thủy vực sâu này lâu hơn.
Yến Truy Dương trước sau đều tin tưởng vững chắc, Tần Vô Song tuyệt đối không dám xuống dưới. Muốn nói dưới sự áp chế của thủy áp này thì hắn tự tin khẳng định có thể chống đỡ được hơn Tần Vô Song.
Một là hắn cũng có vũ khí Thần đạo, hai là trên người hắn cũng có áo giáp, đối với sự chống lại thủy áp cũng là vô cùng có lợi.
Tần Vô Song cười lạnh lùng, hắn bức tênYến Truy Dương này lặn xuống là để cho hắn không còn đường chạy trốn. Chính là thủy áp kia, nếu là bình thường thì hắn quả thật không dám chắc có thể chống đỡ lại được với Yến Truy Dương. Nhưng mà Lôi Tiêu lại để lại cho hắn một Thần đạo Hộ Thuẫn, chính là một kiện vũ khí Thần đạo có lực phòng ngự rất mạnh.
- Yến Truy Dương, nếu như ngươi đã muốn ta xuống dưới thì ta sẽ xuống chơi với ngươi một lát.
Đuổi Yến Truy Dương tới khu vực năm trăm trượng này, Tần Vô Song biết Yến Truy Dương muốn thoải mái chạy trốn cũng là không có khả năng nữa. Cho nên, bây giờ đã tới thời điểm đoạt lấy tính mạng của hắn rồi.
Thần đạo Hộ Thuẫn kia thúc giục, nhất thời hóa lớn lên, thật giống như một con thuyền lớn thuận gió lướt đi, thủy lực hai bên trực tiếp bị tách ra, hiện ra một con đường đi xuống.
Tạo hình của tấm chắn này giống như một con thuyền, trong khu vực năm trăm trượng, tuy rằng không nói là có thể hoành hành tự nhiên, nhưng vô cùng vững vàng tự nhiên. Chỉ thấy được sóng trắng hai bên không ngừng tách ra, tốc độ tiến lên này so sánh với tốc độ của Yến Truy Dương trước đây nhanh hơn rất nhiều.
Yến Truy Dương chỉ cảm thấy một trận dao động kịch liệt trong thủy vực, tiếp đó trong khu vực mà mắt hắn có thể nhìn thấy, thân ảnh của Tần Vô Song đã hiện ra vô cùng rõ ràng. Khi hắn nhìn rõ Tần Vô Song đạp trên Thần đạo Hộ Thuẫn của Lôi Tiêu mà tới thì trong lòng mới thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Hồn phi phách tán!
Dưới tốc độ di chuyển như thế, căn bản không phải là Yến Truy Dương hắn có thể so sánh được. Nếu đối phương trong vòng năm trăm trượng có thể hành động tự nhiên như vậy thì Yến Truy Dương hắn căn bản ngay cả tư cách để mà chống lại cũng không có.
Dưới sự kinh hãi tột độ, theo bản năng hắn liền trốn xuống dưới. Cũng vào lúc này, phía dưới thủy vực đột nhiên nổ vang ầm ầm một tiếng. Bốn phía thủy vực, đột nhiên hiện ra một cái giống như là miệng một hắc động khổng lồ. Từ trong hắc động bắn ra một đạo lam quang, chiếu thành một mảnh sáng rọi cả một mảnh thủy vực.
Lam quang này dị thường yêu tà, sản sinh một cỗ thôn phệ cực mạnh, thật giống như một vực sâu hun hút ngay trước mặt của Yến Truy Dương.
Tiến vào, hay là không tiến vào?
Sự do dự chỉ diễn ra nháy mắt trong đầu của Yến Truy Dương, sau đó hắn liền đâm đầu đi vào. Hắn cũng đã không còn một sự lựa chọn khác.
Tần Vô Song liếc mắt thấy cái hắc động này xuất hiện, cũng là sửng sốt không thôi, thấy Yến Truy Dương phóng vào thì hắn cũng không chần chừ, Thần Tú Cung xuất hiện trên tay, trực tiếp theo vào.
Luồng lam quang này mở ra, khép lại thật giống như một đầu ác ma mở miệng ra để cắn nuốt thức ăn, đột nhiên đóng cửa động lại, thủy thế bốn phía lại một lần nữa rơi xuống, một lần nữa khôi phục bình tĩnh như thường.
Yến Truy Dương cùng Tần Vô Song cứ như vậy mà biến mất ở bên trong khu thủy vực này