- Ba vị, Thần kiếm Đạo Nhất đổi lấy ba trăm Vị diện Chủ Thần, vật đặt cược như vậy bất luận thế nào cũng là các vị chiếm tiện nghi. Đánh hoặc không đánh xin quyết một câu!
Tần Vô Song đương nhiên không muốn lôi thôi với bọn họ quá lâu.
Ba đại Thiên Tôn kia đưa mắt nhìn nhau, thầm gật đầu, ba trăm Vị diện Chủ Thần đối với bọn họ mà nói, tuy tổn thất không nhỏ, nhưng không thể coi là thương căn động cốt.
Nhưng một khi đoạt được Thần kiếm Đạo Nhất, ý nghĩa sẽ không giống nữa.
Thử hỏi trong Vũ trụ Đại La có Thiên Tôn nào không muốn có được một kiện Thánh Hoàng Thần Khí, tiếp nhận kinh nghiệm của Thánh Hoàng trong Thánh Hoàng Thần Khí, đột phá lên cảnh giới Thánh Hoàng?
Ba người đưa mắt nhìn nhau, cùng gật đầu, hiển nhiên là dự định chấp thuận.
Bích Lạc Thiên Tôn là người thông minh, mở miệng nói:
- Các hạ, ván cược này chúng ta chấp nhận. Tuy nhiên có một điểm phải nói rõ. Bất kể các ngươi ai ứng chiến, Thần kiếm Đạo Nhất này đã làm vật đặt cược, vậy tuyệt đối không được dùng để ứng chiến.
Đúng là một phép tính khôn ngoan, nếu Thánh Hoàng Thần Khí mà không được dùng thì đã phế bỏ một vũ khí lợi hại của đối phương. Đề nghị này của Bích Lạc Thiên Tôn nhận được sự ủng hộ của hai Thiên Tôn kia, đều phụ họa lên tiếng:
- Đúng, không thể sử dụng Thần kiếm Đạo Nhất. Nếu không ván cược này không công bằng!
Tần Vô Song sao không biết ý đồ của bọn họ. Tuy nhiên Thánh Hoàng Thần Khí trong tay hắn đâu chỉ có một kiện Thần kiếm Đạo Nhất này.
Nếu nói về Thần kiếm Đạo Nhất, hắn thực ra còn chưa tế luyện.
Ngược lại Xích Dương Kim Thân Tháp kia hắn đã dùng vô cùng thuần thục. Một khi thi triển ra, đừng nói một chọi một với Thiên Tôn cường giả, cho dù một chọi ba cũng có thể trấn áp được, lập tức cười ha ha nói:
- Nếu đã vậy thì làm theo lời các ngươi đi. Thần kiếm Đạo Nhất này không dùng cũng được. Được rồi, Âm Ma Thiên Tôn, ngươi đi thử sức với ba vị Thiên Tôn.
Âm Ma Thiên Tôn sớm đã muốn ra tay rồi, nghe Tần Vô Song phân phó liền lập tức định nhảy ra.
Tần Vô Song cười nói:
- Khoan đã, mang theo Thần Tú Cung!
Thần Tú Cung ẩn chứa Thần hồn của Tu La Vương, lực công kích vô cùng cường đại. Đáng sợ nhất là Âm Ma Thiên Tôn cùng Tu La Vương nhất mạch tương liên nên rất hiểu nhau.
Bởi vậy vấn đề dung hợp căn bản không tồn tại. Thần Tú Cung đối với thủ hạ Tu La Vương mà nói, căn bản là cầm trong tay liền có thể dùng.
Ưu thế đắc địa này khiến Âm Ma Thiên Tôn càng thêm tự tin.
Vốn hắn chỉ có một nửa chắc chắn, hiện tại Thần Tú Cung đã ở trong tay, liền cảm thấy ma khí cường đại của Tu La Vương, Âm Ma Thiên Tôn đột nhiên tự tin gấp trăm lần, ha ha cười lớn, nhảy ra tham chiến.
Đối đầu giữa Thiên Tôn cường giả, phạm vi rộng lớn tuyệt đối không bình thường.
Bên phe đối phương, sau khi thương nghị, cuối cùng để Bách Chiến Thiên Tôn xuất chiến.
Bách Chiến Thiên Tôn lực chiến đấu cuồng dã nhất, nghênh chiến thế này khiến hai đại Thiên Tôn kia hài lòng, mà Bách Chiến Thiên Tôn cũng sớm muốn ra tay rồi.
Âm Ma Thiên Tôn cười âm trầm nhìn Bách Chiến Thiên Tôn:
- Các hạ, hai vị kia thật thông minh tránh không ra mặt, ta nghĩ ngươi đúng là loại đầu óc bã đầu rồi.
Bách Chiến Thiên Tôn giận dữ:
- Mồm miệng lanh lợi, không có chút phong thái của Thiên Tôn. Đối phó với loại hạng bét như ngươi, ai cũng vậy thôi. Ta đánh trận đầu vì ta đã ghét ngươi từ lâu rồi.
- Vậy sao? Vậy ta giúp giải thoát cho ngươi!
Âm Ma Thiên Tôn cười nanh độc, đột nhiên há miệng cười lớn. Tiếng cười vừa phát ra thì đã bắn ra hàng vạn đạo thanh ba, giống như ma âm cuồn buộc, biến hóa ra các loại tiết tấu thê lương tủy dị, hình thành nên âm ba công kích, như hàng trăm ma quỷ đang kêu khóc bên tai Bách Chiến Thiên Tôn.
Bách Chiến Thiên Tôn cũng không phải hạng tầm thường, biết âm ba này công kích ghê gớm, rìu lớn trong tay vung lên, vũ động khắp không gian, tiếng rìu va chạm không ngừng triệt tiêu đi những ma âm kia.
Tuy không thể hoàn toàn triệt tiêu hết, nhưng sau khi triệt tiêu đi, ma âm không còn ảnh hưởng nhiều tới Bách Chiến Thiên Tôn được nữa.
Bách Chiến Thiên Tôn nhìn thấy khe hở, rống to một tiếng, rìu lớn múa lên, vũ động ra hai bánh răng cực lớn màu kim cuồn cuồn lao đi. Bánh răng này khí thế xé rách đất trời, rất không tầm thường.
Âm Ma Thiên Tôn biết Bách Chiến Thiên Tôn này năng lực đối đầu trực tiếp rất cường đại, nếu mình đối đầu vũ khí với hắn thì cũng không có ưu thế gì, nhiều nhất chỉ là đánh hòa.
Ưu thế của Âm Ma Thiên Tôn chính là huyễn ma thân pháp của hắn, cùng với âm ba công kích không chỗ nào là không tới được. Còn về phương diện tài nghệ trong sử dụng vũ khí thì lại không mạnh lắm.
Chỉ là, hôm nay hắn có Thần Tú Cung thì lại hoàn toàn khác.
Thần Tú Cung bất kể là đánh lén hay đối đầu trực diện đều vô cùng bá đạo.
Âm Ma Thiên Tôn vốn còn chưa có dự định dễ dàng sử dụng Thần Tú Cung, nhưng thần thức đột nhiên truyền đến thanh âm khiến lòng người chấn động, quát rằng:
- Âm Ma, ngươi còn do sự gì nữa? Lấy Thần Tú Cung giải quyết cuộc chiến. Với Thần hồn công kích của Tu La Vương ta còn sợ một thanh rìu nát đó sao?
Được sự giật dây của Tu La Vương, Âm Ma Thiên Tôn vô cùng mừng rỡ, cười lớn một tiếng, huyễn ma thân pháp thôi động, vô số ảo ảnh biến hóa ra, khắp trong không trung đều là ảo ảnh của Âm Ma Thiên Tôn đang bay lượn.
Bách Chiến Thiên Tôn ghét nhất chính là loại đối thủ thân pháp quỷ dị như thế này. Rìu lớn trong tay vũ động điên cuồng, phạm vi trăm dặm đều là công kích màu vàng kia, giống như một quả cầu màu vàng đang quay cuồng trong không trung, cảnh tượng vô cùng tráng lệ.
Âm Ma Thiên Tôn không cần biết Bách Chiến Thiên Tôn giở thủ đoạn gì, một khi Tu La Vương đã muốn ra tay, vậy thì chẳng khác nào hắn cùng Tu La Vương liên thủ, chỉ có một tên Bách Chiến Thiên Tôn còn không dễ đối phó sao?
Chín mũi Xạ Nhật Tiễn do âm ba của Âm Ma Thiên Tôn khống chế lăng không lao đi, cũng phát tán ra quang mang kim sắc.
Quang mang này không ngờ lập tức đem khí thế của Bách Chiến Thiên Tôn trấn áp xuống.
Vòng tròn kim quang cuồng dã của Bách Chiến Thiên Tôn đột nhiên bị phá vỡ chín lỗ lớn, giống như một chiếc thuyền lớn đi trên biển khơi, đột nhiên bị nước biển đánh thủng ra chín lỗ thủng lớn vậy.
Chín mũi tên ban đầu chỉ như linh xà, nhưng khi kim quang bị phá vỡ thì như cự long kim sắc đột nhiên đem thế tấn công của Bách Chiến Thiên Tôn cũng hấp thu vào hết, chuyển hóa thành công thế của mình.
Biến hóa này khiến Bách Chiến Thiên Tôn toàn thân cứng đờ.
Còn Bích Lạc Thiên Tôn và Long Du Thiên Tôn đứng bên cạnh cũng tròn mắt ngây ngốc.
- Không hay!
Một ý niệm không lành hiện lên trong đầu ba đại Thiên Tôn.
Chỉ là, đã chậm mất rồi! Đặc biệt là Bách Chiến Thiên Tôn, bị chín đạo công kích trấn áp, cả người như bị người khác thi triển ra định thân pháp, không thể nhúc nhích được.
- Dừng tay, nhận thua!
Bích Lạc Thiên Tôn và Long Du Thiên Tôn phản ứng lại trước, đều thôi động vũ khí trong tay, trước sau nghênh đón chín đạo công kích.
Ầm ầm!
Va chạm kịch liệt khiến hư không bốn phía rung động kịch liệt. Vô số đạo khí lưu phát tán ra không ngừng, khiến những người đứng xem ở bốn phía tâm thần đều chấn động kịch liệt.
Nhờ đồng bạn kịp thời ứng cứu, Bách Chiến Thiên Tôn đã thoát khỏi kết cục người chia thành chín khúc. Nhưng cho dù như vậy, miệng cũng đã phun đầy máu tươi.
Biến cố này trừ bọn người Tần Vô Song ra, ai cũng không thể ngờ tới. Bách Chiến Thiên Tôn sắc mặt trắng bệch, trong lòng vẫn khiếp sợ.
Lợi hại thật. Vũ khí đó rốt cuộc là thứ gì mà lợi hại tới vậy? Lẽ nào lại là Thánh Hoàng Thần Khí? E rằng Thánh Hoàng Thần Khí thông thường cũng không bá đạo đến vậy.
Hắn đâu có biết, hắn phải đối đầu không phải là vũ khí thông thường, mà là công kích Thần hồn của Tu La Vương. Với Thần hồn của Thánh Hoàng cường giả, thôi động Xạ Nhật Tiễn tiến hành công kích, thế tấn công này hắn sao có thể chống đỡ được?
Âm Ma Thiên Tôn cười một tiếng:
- Hình như quy tắc là một chọi một thì phải? Các ngươi định ba đánh một sao?
Chín đại Chủ Thần của Tinh vực Cửu Diệu cũng đồng thời kêu lên:
- Đúng thế, đã nói rõ một chọi một, các người thật không biết xấu hổ!
- Phá hoại quy tắc, không sợ Thiên đạo xử phạt hay sao?
- Ván này tính thế nào đây?
Chín đại Chủ Thần thấy thủ đoạn của Âm Ma Thiên Tôn cũng vô cùng bội phục, lên tiếng phụ họa theo. Hiển nhiên, bọn họ thấy sĩ khí ba đại Thiên Tôn có vẻ đang giảm xuống, tự nhiên không bỏ qua cơ hội đả kích một phen.
Nếu có thể liền một hơi thắng hai ván, vậy Tinh vực Cửu Diệu liền phát rồi, một lúc đoạt được ba trăm Vị diện Chủ Thần.
Tới lúc đó, tuy Tinh vực Cửu Diệu vẫn không thể coi là Tinh vực cường đại nhất, nhưng ít nhất cũng là loại trung bình. Nếu Lý Huyền Phong tiền bối vẫn còn sống, thì tiền đồ của Tinh vực Cửu Diệu sẽ vô cùng tốt đẹp.
Ba ván thắng hai, ván thứ nhất hiển nhiên là thắng rồi. Để xem đối phương có thừa nhận hay không mà thôi.
Mọi người đều đưa mắt nhìn Tần Vô Song, đợi hắn lên tiếng.
Tần Vô Song nhẹ nhàng cười:
- Bích Lạc Thiên Tôn, Long Du Thiên Tôn, các người xem ra cũng không phải người thủ tín. Quy tắc quyết đấu lẽ nào các ngươi không để trong mắt. Thiên đạo không thể lừa dối, lẽ nào các người không sợ Thiên đạo trừng phạt.
Bích Lạc Thiên Tôn mặt lạnh lùng:
- Ván thứ nhất coi như các ngươi thắng. Ván cược này đâu cần phải phân sinh tử?
Tần Vô Song ha ha cười lớn, biết rằng ván cược này nhất định đã thắng lợi rồi. Đối phương căn bản không có cơ hội thắng, loại quyết đấu thế này, cho dù không dùng tới Thần Tú Cung, Âm Ma Thiên Tôn cũng đủ thắng bọn họ.
Tần Vô Song tự nhiên phải thay đổi chiến thuật. Hắn phái Âm Ma Thiên Tôn xuất chiến, nếu hòa hoặc thua thì ván thứ hai sẽ do chín đại Chủ Thần xuất chiến.
Nhưng ván thứ nhất Âm Ma Thiên Tôn đã thắng, vậy trận thứ hai này hắn liền đích thân ra tay. Ba ván thắng hai, hắn không muốn đêm dài lắm mộng.
Hắn ra tay, bất luận đối phương là Bích Lạc Thiên Tôn hay Long Du Thiên Tôn đều nắm chắc phần thắng. Nếu vậy, chiến cuộc đã định, lập tức nói với chín đại Chủ Thần:
- Các ngươi lui lại, ván thứ hai ta đích thân ra trận.
Chín đại Chủ Thần tuy vô cùng bội phục Tần Vô Song, nhưng thấy hắn trẻ tuổi, dường như vừa đột phá lên Thiên Tôn, lại còn không được dùng Thần kiếm Đạo Nhất, bọn họ lo lắng Tần Vô Song không thể thắng được trận này.
Nhưng Tần Vô Song đã mở miệng, bọn chúng tự nhiên không dám làm trái. Chỉ là trong lòng có chút lo lắng, nhưng lại không dám nói ra, ngập ngừng lui lại.
Âm Ma Thiên Tôn lại nhếch mép cười, Thiếu chủ đích thân ra tay, vậy lần cược này đã không còn gì bất ngờ nữa. Ba trăm Vị diện Chủ Thần…
Âm Ma Thiên Tôn quả thực có chút động lòng.
Tần Vô Song biết tâm tư của Âm Ma Thiên Tôn, cười nói:
- Âm Ma Thiên Tôn, lãnh địa cũ của ngươi ta e rằng ngươi không quay về được rồi. Cho dù quay về thì cũng đã là lãnh địa của kẻ khác. Tinh vực Cửu Diệu này ngươi có thể suy nghĩ một chút.
Cái này còn suy nghĩ gì nữa? Âm Ma Thiên Tôn sao không biết, rời xa cố thổ mấy trăm vạn năm, tất cả lãnh địa e rằng đã là của người khác rồi. Tới nay có lãnh địa mới đứng chân, sao không khiến hắn như phát điên chứ?