Bích Lạc Thiên Tôn và Long Du Thiên Tôn thấy Tần Vô Song không ngờ coi ba trăm Vị diện Chủ Thần kia như đã là của mình, trong lòng đều vô cùng tức giận.
Hiển nhiên, bọn họ cũng bị thái độ này của Tần Vô Song làm cho tức giận, đây là người nào chứ? Còn chưa đánh đã cảm thấy chắc thắng. Còn chưa đánh đã tính chia chiến lợi phẩm sao?
Thái độ này của Tần Vô Song khiến ý chí chiến đấu vốn có chút bị tổn thương của bọn họ đột nhiên tăng vọt lên. Tốt xấu cũng là Thiên Tôn cường giả trấn giữ một phương, trong Tiểu Vũ trụ này cũng có chút tiếng tăm, không ngờ lại bị kẻ khác miệt thị như vậy.
Nếu đối phương là Thánh Hoàng danh trấn thiên hạ đương nhiên có tư cách miệt thị bọn họ, nhưng đối phương rõ ràng chỉ là một tên trẻ tuổi không chút tiếng tăm, khẩu khí này sao có thể chịu đựng nổi?
Cũng may Bích Lạc Thiên Tôn và Long Du Thiên Tôn không phải hạng một chút đã bị kích động, tuy có chút tức giận nhưng vẫn cẩn thận thương nghị.
Trận chiến này bọn họ quả thực không thể thua. Một khi ba ván thua hai, kết quả đã xuất hiện.
Đánh cược cấp bậc Thiên Tôn, quỵt nợ hiển nhiên là không thể được. Do vậy bọn họ không thể không cẩn thận. Hai người thương nghị hồi lâu, cuối cùng Bích Lạc Thiên Tôn quyết định đích thân ra tay. Hắn cảm thấy luận về cơ hội chiến thắng, về kinh nghiệm, mình vẫn mạnh hơn Long Du Thiên Tôn một chút.
Dù sao, Long Du Thiên Tôn đột phá Thiên Tôn so với hắn cũng muộn hơn ba ngàn năm. Ba ngàn năm đối với cường giả như bọn họ đương nhiên không đáng gì, nhưng chung quy cũng là chênh lệch.
Tần Vô Song lại vô cùng bình tĩnh, bất luận bọn họ thương nghị thế nào kết quả cũng đều giống nhau. Trừ phi đối phương cũng có Thánh Hoàng Thần Khí vô cùng nghịch thiên đem ra.
Điều này hiển nhiên không thể nào, đối phương nếu có Thánh Hoàng Thần Khí sao lại có thể cẩn thận như vậy. E rằng sớm đã đợi không kịp rồi!
Ngoài đám người Âm Ma Thiên Tôn biết năng lực của Tần Vô Song ra, chín đại Chủ Thần kia ai ai cũng có chút lo lắng, tự giác lui lại một bên.
Âm Ma Thiên Tôn cười âm lãnh nói:
- Thiếu chủ, tốc chiến tốc thắng!
Tần Vô Song cười cười:
- Được!
Bích Lạc Thiên Tôn sắc mặt xanh xám, lạnh lùng nói:
- Các hạ thật tự tin, hy vọng thực lực cũng được như vậy.
Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Bắt đầu đi!
Bích Lạc Thiên Tôn thấy hắn bình tĩnh cũng không dám coi thường. Âm thầm thôi động thần thông, chuẩn bị đánh lâu dài cùng Tần Vô Song. Bất luận thế nào, trận chiến này, ít nhất phải hòa.
Chỉ cần hòa, phía sau đối phó với chín đại cao thủ liên thủ, Long Du Thiên Tôn nhất định chiến thắng. Ba ván một hòa một thắng một thua, coi như hòa.
Sau đó sẽ tới ba đại Chủ Thần ra tay, bọn họ liền có ưu thế. Cho nên, một trận này hắn cũng không nhất định phải thắng. Hòa cũng là một lựa chọn có lợi.
Bích Lạc Thiên Tôn công thủ rất cân bằng, trong lòng đã có chủ ý, vậy chỉ cần không phạm sai lầm là được.
Dù sao chiến đấu trong hai canh giờ, đối với Thiên Tôn cường giả mà nói quả thực chỉ trong nháy mắt.
Toàn thân Bích Lạc Thiên Tôn đã xuất hiện một tầng hào quang màu xanh, hào quang phòng ngự này quả không tầm thường.
Long Du Thiên Tôn thấy hắn thôi động Bích Lạc Thiên Hồng Khí này liền biết hắn đã quyết định lựa chọn phòng ngự, trong lòng cũng đồng tình với sách lược này của Bích Lạc Thiên Tôn.
Tần Vô Song cũng không vội tấn công, chỉ mỉm cười nhìn Bích Lạc Thiên Tôn không ngừng tạo thế, không ngừng bố trí trận pháp phòng ngự. Hắn không phải không muốn tấn công ào ạt tiêu diệt đối phương. Chỉ là, nếu không dùng Thần kiếm Đạo Nhất, ưu thế tấn công nhanh sẽ không phát huy được. Thiên Chi Khuê Lang song kiếm chỉ là Thiên Tôn Thần kiếm, trong cuộc chiến này đủ dùng, nhưng không phát huy được ưu thế quyết định. Tần Vô Song tự nhiên không lựa chọn.
Nếu có ưu thế về trang bị mà không dùng thì mới là sự lựa chọn thiếu khôn ngoan. Muốn đánh thì phải đánh triệt để, như gió thu quét lá rụng vậy.
Chỉ là, hắn có ý lập uy trước mặt đối thủ. Chỉ có cường đại tới mức khiến đối thủ nằm mơ cũng sợ hãi thì mới có thể triệt để giải quyết được hậu họa này.
Nếu không, Tinh vực Cửu Diệu này chung quy sẽ không được yên ổn, ngay sau phiền phưc không ngừng. Muốn giải quyết vấn đề, thì phải giải quyết triệt để.
Bởi vậy, Tần Vô Song cứ để đối phương tạo dựng khí thế. Tay giơ ra, Xích Dương Kim Thân Tháp đã ở trong tay.
Giờ phút này Xích Dương Kim Thân Tháp chỉ nhỏ như nắm tay, nhìn rất tinh xảo nhưng không thể biết được năng lực thế nào. Long Du Thiên Tôn đứng ngoài hiển nhiên cũng không nhận ra, chỉ có chút hồ nghi nhìn Tần Vô Song. Người trẻ tuổi này trấn tĩnh như vậy khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên.
Ngay cả Bích Lạc Thiên Tôn cũng cảm thấy có chút bất an. Đối thủ biểu hiện như vậy, hoặc đầu óc có vấn đề, căn bản không biết cuộc chiến này vô cùng nguy hiểm, hoặc đã nắm chắc phần thắng, mới thản nhiên như vậy.
Nhìn thanh niên này, nhìn không hề có vẻ là người đầu óc có vấn đề. Lẽ nào, người thanh niên này quả thực nắm chắc phần thắng sao?
Lẽ nào lại đưa ra một kiện Thánh Hoàng Thần Khí nữa?
Vừa rồi chiến đấu cùng Bách Chiến Thiên Tôn, bọn họ đã khẳng định Thần Tú Cung kia là Thánh Hoàng Thần Khí. Thêm vào Thần kiếm Đạo Nhất, đối phương đã có hai kiện Thánh Hoàng Thần Khí.
Không thể nào trên một người trẻ tuổi lại có ba kiện Thánh Hoàng Thần Khí. Nếu như vậy thì quả thực biến thái!
Nhưng Bích Lạc Thiên Tôn ý niệm vừa xuất hiện liền không thể ngăn cản được nữa. Đúng giờ phút đó, Tần Vô Song rốt cuộc cũng đã ra tay.
Đón gió ném đi, đột nhiên mọi người đều cảm thấy trước mắt xuất hiện ánh sáng chói mắt, giống như ánh sáng ẩn chứa ngàn vạn mũi châm, khiến không thể mở mắt ra được.
Trong nháy mắt, Xích Dương Kim Thân Tháp trong tay Tần Vô Song đã hiện ra hình dáng kim thân, đột nhiên lớn lên ngàn vạn lần, như trái núi từ trên trời rơi xuống, ầm ầm đè xuống đầu Bích Lạc Thiên Tôn.
Tần Vô Song lật bàn tay lên, Xích Dương Kim Thân Tháp kia liền đè chặt xuống.
Bích Lạc Thiên Tôn đột nhiên cảm thấy mình như một tên ngốc chết đứng ở đó, khi cự tháp như đỉnh núi kia đè xuống, không ngờ chân không di chuyển một bước.
Không phải hắn không muốn di động, mà vạn trượng kim quang kia giống như từng lớp dao sắc bén đã hoàn toàn phong tỏa không gian bốn phía xung quanh.
Hắn chỉ cần rời đi một bước thì kim quang kia sẽ chém thành hai mảnh. Kim quang kia giống như lưỡi dao từ trên trời rơi xuống, không thể chống đỡ.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh người này, Long Du Thiên Tôn hoàn toàn ngây ngốc, Bách Chiến Thiên Tôn cố gắng đứng xem cũng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Lại là Thánh Hoàng Thần Khí, lại là Thánh Hoàng Thần Khí!
Bọn họ ý thức được, lần này xong rồi. Đối phương đều là những người thế nào, tại sao Thánh Hoàng Thần Khí như trò chơi, một kiện rồi lại một kiện, căn bản không dùng hết.
Tức chết đi được!
Tần Vô Song chính là cần hiệu quả này, cánh tay đè xuống, không chế Xích Dương Kim Thân Tháp đè xuống dưới.
Ầm!
Hào quang phòng ngự của Bích Lạc Thiên Tôn dưới kim quang này căn bản vô cùng yếu ớt, trực tiếp bị đè ép, tan rã hoàn toàn.
Bích Lạc Thiên Tôn không thể ngờ rằng, mình không ngờ cũng có lúc hô hấp không thuận lợi.
Xích Dương Kim Thân Tháp kia còn chưa đè xuống đầu hắn, Bích Lạc Thiên Tôn đã cảm thấy mình sắp ngạt thở rồi. Xương cốt toàn thân đều như sắp vỡ ra!
Hắn rất muốn thôi động Thần hồn ra, nhưng bị cỗ lực lượng cường đại này khóa chặt, Thần hồn căn bản không thể thoát ra được, khiến hắn có cảm giác như bị chôn sống.
- Tiền bối, dừng tay, chúng ta nhận thua!
Những Chủ Thần dưới trướng Bích Lạc Thiên Tôn đều cảm thấy không ổn, kêu lớn. Nếu còn đè xuống tiếp, Bích Lạc Tinh vực của bọn họ sẽ trở thành Tinh vực vô chủ.
Tần Vô Song cũng không định giết người, dù sao Tinh vực Cửu Diệu giết đi một Thiên Tôn, thoải mái thì thoải mái thật, nhưng hậu họa khôn lường.
Lập tức ánh mắt nhìn Long Du Thiên Tôn và Bách Chiến Thiên Tôn, hai tên này mặt xám như tro, bọn chúng biết cho dù tu luyện năm trăm, vạn năm nữa cũng không thể vượt qua người này được.
Chuyến đi Tinh vực Cửu Diệu này nhất định là tự chuốc lấy mối nhục, thua thiệt đủ đường.
- Các hạ quả là giàu có, Thánh Hoàng Thần Khí hàng đống. Chúng ta thua không oan!
Đúng là không oan, nhưng khẩu khí lại vô cùng chua xót. Dù sao, thua trong tay Thánh Hoàng Thần Khí, bọn chúng có chút không thoải mái.
Không thể nói không phục, nhưng trong lòng rất không thoải mái. Cảm thấy vận mệnh của người thật quá khác nhau. Người ta một lúc cầm mấy kiện Thánh Hoàng Thần Khí.
Bọn họ tu luyện mấy trăm vạn năm cũng chưa từng nghe thấy.
Ba đại Thiên Tôn cùng nhau nhận thua.
Bên Tinh vực Cửu Diệu vang lên tiếng hoan hô. Chín đại Chủ Thần lần đầu tiên đồng lòng như thế, sự vui sướng từ tận đáy lòng.
Thắng rồi, không chỉ đẩy lui quân địch, mà còn giành được ba trăm Vị diện Chủ Thần.
Nhờ họa được phúc!
o0o
Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp chín Vị diện Chủ Thần.
Tinh vực Cửu Diệu vốn bị kẻ khác đè cho không thở được, cuối cùng đã đợi được đến mùa xuân của họ.
Âm Ma Thiên Tôn được phái đi phụ trách thu nhận chiến lợi phẩm. Việc này hắn đương nhiên thích làm. Ba trăm Vị diện Chủ Thần không phải trò đùa, đó là vàng thật bạc thật.
Ba đại Thiên Tôn tuy trong lòng đau xót, nhưng vẫn phải nén đau cắt bỏ, có gan cược thì có gan nhận thua. Huồng hồ bọn họ thua trong tay Thánh Hoàng Thần Khí, cũng không oan ức. Tinh vực Cửu Diệu có người thần thông như vậy tồn tại, ngày tháng huy hoàng có thể nhìn thấy trước. Lúc này mà còn đối địch với Tinh vực Cửu Diệu là vô cùng ngu ngốc. Bởi vậy, ba đại Thiên Tôn quyết định thỏa hiệp, ký kết Khế ước Thiên đạo không xâm phạm với Tinh vực Cửu Diệu.
Như vậy, bất luận sau này biến hóa thế nào cũng không được xâm phạm. Khế ước Thiên đạo là dùng danh nghĩa Thiên đạo ký kết, ai vi phạm chính là nghịch thiên.
Cho dù là Thánh Hoàng cường giả, cho dù nghịch thiên cũng sẽ bị trừng phạt!
Chín đại Chủ Thần của Tinh vực Cửu Diệu không thể ngờ rằng mọi việc lại thuận lợi đến vậy. Ai cũng có cảm giác như nằm mơ. Nhìn Tần Vô Song, đã không còn có chút nghi hoặc, mà là thành tâm bái phục.
Bởi vậy, Tần Vô Song mệnh lệnh Âm Ma Thiên Tôn tiếp quản Tinh vực Cửu Diệu bọn họ cũng thành tâm bái phục. Âm Ma Thiên Tôn thần thông thế nào, bọn họ cũng đã được nhìn qua.
Có một Thiên Tôn cường đại trấn thủ, Tinh vực Cửu Diệu sau này không còn xẩu hổ như vậy nữa.
Âm Ma Thiên Tôn tự nhiên vô cùng vui mừng, có đám thủ hạ tinh binh trong tay, muốn an thân lập nghiệp ở đây cũng không khó.
Còn ba trăm Chủ Thần kia thấy được thủ đoạn của Tần Vô Song, tự nhiên cũng vui vẻ quy thuận. Chủ nhân có Thánh Hoàng Thần Khí so với Thiên Tôn bình thường đáng tin cậy hơn nhiều, tính toán kiểu này ai cũng biết làm