Ở lại cũng không có bao lâu, nhưng là đã quá 12 giờ đêm.
Hai người ngồi dựa gần nhau, trong một lúc không có nói gì, không quẫy nhiễu việc của nhau, chỉ có lâu lâu nâng cánh tay, động chân một cái lại vô ý đụng chạm vào.
Ninh Tri dáng ngồi tùy ý, người thon gầy dựa lưng vào sô pha, một đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp, gót chân hương xuống đất, ngẫu nhiên chồng lên nhau, lại tản ra nhếch một chân lên. Nàng thường xuyên mặc quần đùi tối màu, hai chân lúc thẳng lúc co ngắn lại, trên người lại mặc áo sáng màu dơ tay ngược lên, vô thức áo dịch lên trên, nhìn nhàn nhã như ở nhà mình, làm theo ý thích, nhìn không ra ở nhà người khác.
Chén mì kia cuối cùng là Minh Thư ăn hết, vốn dĩ chính là làm cho nàng ăn khuya, dì Lâm nấu, Ninh Tri chỉ hỗ trợ một ít mang lên đây.
Mình Thư ăn mì sợi cũng thấy ngon, nước canh lỏng, thanh đạm lại không nhạt nhẽo, bên trong còn có vài lát thịt mỏng, cùng trứng chiên, thêm một ít hành lá, còn có thêm ít rau xanh, Minh Thư lúc nãy chỉ ăn tạm một ít, giờ ăn thêm lót bụng, cả người mới miễn cưỡng thoải mái một chút.
Buông mì xuống, dì Lâm lại tới đây dọn đi.
Ninh Tri yên lặng đứng dậy, không phải là thu chén đi, mà là không chút xa lạ nghiêng người đến cầm lấy ly cà phê.
- -------- ly cà phê mới vừa rồi là chính tay nàng ta làm, con chưa uống được một ngụm đã bị Minh Thư uống hết rồi.
Minh Thư nhìn lại ngay sau đó, nhất thời hiểu rõ, bảo sao mùi vị hôm nay khác với mọi ngày, hương vị thay đổi chính là do người khác làm.
Lại lần nữa nàng lấy ly nước trước mặt, cúi đầu uống một ngụm lên miệng nhỏ, đối phương đã mang đến một cái ly mới trở lại, nàng phút chốc ôn nhu nói: '' Cách pha không tồi.''
Ninh Tri thấp mắt, thoáng nhìn cái ly đã tới đáy, '' Muốn uống một ly nữa không?''
''Không cần, uống nhiều trễ thế này không ngủ được.'' Minh Thư nhẹ nhàng trả lời, thái độ mềm mại không ít. Nàng tập trung lại làm việc, tĩnh tâm phác thảo, đêm khuya linh cảm không tồi, đem ý tưởng đại khái vẽ ra.
Nhìn thấy bản nháp thiết kế đang phác họa, Ninh Tri không khỏi nhìn xuống thêm vài lần.
Trên giấy nét vẽ thực hỗn độn, đông một bút tây một bút, không có kết cấu cơ sở, nhưng lại không mất cảm mỹ, vẫn còn thấy được ẩn ẩn hình dáng.
Minh Thư ngón tay cân xứng thả bút xuống xinh đẹp, trắng mà gầy, móng tay cắt hết, mượt mà sạch sẽ, màu hồng phiến nhạt. Nàng phác thảo hình vẽ động tác nhanh, dứt khoát lưu loát, không lâu liền phác họa ra hình vẽ ban đầu, có thể thấy được đại khái là một chiếc váy dài.
Đem cà phê để qua một bên, Ninh Tri lẳng lặng quan sát.
Cũng không sợ bị phát hiện manh mối, Minh Thư hào phóng làm cho xem, sẽ không che giấu.
Chỉ là một bộ bản nháp, vẽ lên cái hình, chi tiết cụ thể còn chưa làm ra, nhưng cũng đủ để xem ra một tác phẩm sơ lược.
Phức tạp, cao cấp.
Ninh Tri không tự chủ được liền gõ gõ đầu ngón tay, qua một hồi lâu mới hỏi: '' Vẽ cái này thì mất bao nhiêu lâu?''
Minh Thư dưới ngòi bút nói một câu: '' Còn không xác định được, nhanh thì vài tiếng, chậm hơn thì tới mai mới xong.''
Đêm nay còn phải nghỉ ngơi, sẽ không làm quá muộn, làm không xong thì để ngày mai làm tiếp.
''Như thế nào lại không xài máy tính?'' Ninh Tri nhẹ giọng nói.
''Không có thói quen, dùng không thoải mái, không có cảm xúc.'' Minh Thư nói, rất có nhẫn nại, ''Bản thảo giấy vẽ xong cũng có thể lưu lại trên máy tính, hai dạng sao lưu, như vậy mới bảo đảm.''
Ninh Tri không hiểu rõ lắm cái này, ít tiếp xúc đến, đối với cái này cái biết cái không. Nghe vậy, nàng gật đầu, nghe được nhưng thật ra lại nghiêm túc hỏi: ''Vì sao lại chọn ngành này?''
Minh Thư nói đúng sự thật, “ Ban đầu học không thích hợp, tốt nghiệp xong mới quyết định được cái mình thích, sau đó phát hiện chính mình có năng khiếu tốt, liền đến italy học tập, sau đó trở về lại..............''
Đang tính nói đến phòng làm việc, nhưng lời nói đến miệng vẫn là nghẹn trở về, sửa lại cách gọi: ''Cùng với bạn bè gây dựng sự nghiệp, làm ra một nhãn hiệu. Ngươi thì sao, xuất phát từ đâu mà học Quản lý?''
''Không phải.'' Ninh Tri phủ nhận, tiếp đến tạm dừng một lát, ''Trong nhà đang làm tài chính, cùng quản lý bên trong đang cần người, tùy tiện học vậy.''. Google nga