Đánh giá: 8.1/10 từ 7 lượt
Tôi vẫn cảm thấy việc Vệ Dực ra đi không liên quan gì tới tôi cả, cái
loại yêu đương sống dở chết dở trong tiểu thuyết còn chưa xuất hiện đâu, cậu ta chắc là vì tiền đồ bản thân mà chọn làm sinh viên trao đổi.
Nhưng bọn con gái đều đem trách nhiệm khiến Vệ Dực bỏ đi đổ hết lên mình tôi, đối với tôi mà nói thật không công bằng.
Nhìn xem, người ta bây giờ áo gấm vinh quy, còn dẫn theo bạn gái trở về, danh tiếng lẫy
lừng đó thôi – việc này chứng minh việc của cậu ta chả liên quan gì đến
tôi!
Tôi nói thế cho Thẩm Phong nghe, nó liền cấu tôi một cái “Mày cứ tiếp tục phủi sạch quan hệ đi!”.Tôi là một cô gái vô cùng chăm chỉ, tiết kiệm: quần áo, tôi mặc đồ PUMIAO (1); di động, tôi xài hàng nhái; mỳ gói, tôi ăn Khang soái bác
(2); từ đầu đến chân tôi tận tâm tận lực cho sự phát triển ngành công
nghiệp sản xuất hàng nhái non trẻ
của nước nhà, tận đến khi bạn trai tôi không thể nhịn nổi nữa, giận dữ
gầm lên: "Chu Tiểu Kỳ, em nghịch đủ chưa! Ngay cả áo mưa em cũng dám
dùng hàng nhái!”
Ách....
Tôi đen mặt ... tằn tiện thành thói, mua phải Durex nhái – Đỗ Lôi Tư
Không cẩn thận, trúng thưởng rồi
Bình luận truyện