thành M bị bao trùm bởi cơn mưa lớn, ngoài đường cũng ít xe cộ hơn, ai nấy đều ở nơi mà không bị nước mưa xối lên người. trong một căn nhà lớn, theo phong cách Nhật Bản, trong một căn phòng nhỏ, cô gái cuộn mình trong chăn, ngủ ngon giấc.
- Nguyên lệ, con mau dậy đi, anh con đang chờ con dưới nhà đó!- giọng nói của một người phụ nữ vang lên, bà đi đến kéo tấm chăn trên người cô ra- nếu không dậy, anh con sẽ giận đấy- bà cảnh báo. nguyên lệ lười biếng ngồi dậy, khuôn mặt ngái ngủ, nhìn người phụ nữ mỉm cười:
- dì Phương, chào buổi sáng.
- con đó, mẹ và minh kì chờ con dưới nhà.
- tuân lệnh, nguyên phu nhân- nguyên lệ mỉm cười, đưa tay kiểu quân đội. bà nguyên xoa đầu cô rồi cũng xuống dưới nhà.
sau 20 phút để mọi người chờ, nguyên lệ cuối cùng cùng bước xuống phòng khách, cô mặc một váy hơi xòe, ngang đùi, chân đi đôi giày búp bê cùng tông váy. Minh kì gật đầu hài lòng rồi hai người cùng chào bà nguyên mới ra khỏi nhà.
- Anh trai, em rất muốn đi làm- nguyên lệ mặt mày cau có, cứ quay sang nghịch nghịch minh kì.
- đừng quậy, anh đang lái xe!- minh kì nhắc- em biết mà, mẹ không muốn em vất vả!
- ở nhà thì chán lắm!- cô nàng phụng phịu.
- anh có thể nuôi em, cổ phần của em trong công ty cũng đủ nuôi sống em! còn có thể nuôi con em sau này!- minh kì cho xe đỗ xe trước một nhà hàng lớn, vừa tháo dây an toàn vừa nói- nếu em muốn, anh có thể tìm việc cho em!
- thiết kế!- vừa nghe vậy nguyên lệ đã nói luôn nghành mình thích.
- anh biết!
- học xong rồi chả nhẽ lại ở nhà, em cũng không muốn an nhàn quá!- nguyên lệ khoác tay minh minh kì, để khuôn mặt tươi nhất, nhưng không lố, bước vào nhà hàng. Hôm nay là bữa tiệc của một người bạn của Minh Kì, ngyên lệ không muốn đi, nhưng bà nguyên muốn cô đi để học hỏi, làm quen, đặc biệt là muốn cô mau chóng có bạn trai.
Không khí của bữa tiệc rất nhộn nhịp, cũng không quá ồn ào, nguyên lệ vừa cùng minh kì vừa bước vào đã thu hút nhiều sự chú ý.
- Mã tổng, chào chú!- minh kì chào hỏi- giám đốc chu.....
Hân cũng vui vẻ chào, một vài người bạn của minh kì đến cạnh anh, mục đích là đến xem cô gái cạnh bạn mình.
- Minh Kì, cô gái này là bạn gái mới của cậu sao? tôi nói mà, cậu và cô Nhã Nhã gì đó sẽ không thành.- một người mặc bộ vest đen nói.
- Hiển chu, đừng nói bậy, đây là em gái tôi!- minh kì giải thích. mn ồ lên. đây là lần đầu tiên nghe minh kì có em gái.
- xin chào- nguyên lệ lịch sự chào hỏi. tất nhiên là mấy cậu ấm sẽ không bỏ qua cơ hội làm quen người đẹp.
- xin lỗi, chúng tôi qua kia một chút!- minh kì thấy em gái mình nhăn nhí thì liền lấy cớ đi. tất nhiên mọi người níu cũng không được, cũng không thể theo cạnh anh em hai người.
Minh Kì kéo tay nguyên lệ đến chỗ ngồi gần cửa sổ, chỉ có hai ba người ngồi, Minh kì ngồi xuống một chiếc bàn, đã có một người con trai ngồi trước họ, thấy minh kì anh ta liền đẩy về phía anh cốc rượu rồi hỏi:
- muộn vậy?
- là tại nhóc con này!- minh kì nói nguyên lệ, lúc này người kia mới chú ý đến cô.- Tiểu lệ, đây là Lâm gia khánh, cậu ta chính là Tân chủ tịch Tập đoàn Lâm Thượng, là bạn tốt của anh.- minh kì giới thiệu.
- chào anh, em là nguyên lệ!
- đây chính là em gái cậu sao?- gia khánh nhìn nguyên lệ, điều đầu tiên anh nhận xét là cô rất xinh, ăn mặc đơn giản nhưng vẫn rất sang trọng.- xin chào, Gọi tôi là gia Khánh.
Cuộc nói chuyện của ba người đang vui vẻ thì có một nam thanh niên , trẻ tuổi hơn Khánh Và minh kì. cậu ta vô tư ngồi xuống bàn mà không nói gì, chỉ nhìn Hân, rồi mới nói với cô:
- người đẹp, có thể cạn với tôi một ly không?- cậu ta đưa ly rượu đêan trước mặt.
- Cao diệm, xin lỗi cậu,em gái tôi không biết uống rượu.- minh kì cầm ly rượu trên tay cao diệm- tôi sẽ uống giúp!- minh kì cầm ly rượu từ tay cao diệm, uống cạn. Gia Khánh ngồi một bên vỗ tay
- cao diệm, hiếm khi nguyên Minh kì, cậu ta uống cạn ly rượu đó với người mà cậu ta vốn đã không thích- gia khánh nói không kiêng nể, câu nói này làm tên kia sắc mặt thay đổi, minh kì không nói gì chỉ hơi nhếch mép, nguyên lệ nhìn gia khánh, anh ta thật không nể tên cao diệm này, lại nói thẳng như vậy, không phải sau này anh trai cô và cao diệm có mối quan hệ không tốt sao?
- gia Khánh anh nói vậy tôi buồn lắm đó!- cao diệm cố cười, không thể tức giận bỏ đi nên đành nố vậy, dù sao công ty nhà hắn còn đang nhờ vả hai tập đoàn lớn này.
- tôi chỉ đùa thôi!- Gia khánh cũng hơi nhếch một bên môi cười, anh không thích cái tên cao diệm này, chỉ biết nịnh nọt.
- hôm nay không phải tiệc do Lý gia tổ chức sao, chúng ta chưa chúc mừng ông ấy!- minh kì nói rồi đứng dậy, nhìn gia khánh- cậu đi cùng không?- Minh kì hỏi vậy nhưng vẫn kéo tay nguyên lệ đi, Gia Khánh hơi nhún vai rồi cũng đi ra ngoài, anh đã chào hỏi ông ta rồi, nếu không phải minh kì đến đã về từ lâu.