Không Thể Dấu Hiệu

Chương 51: Chương 51




Lúc tỉnh dậy Tống Minh cảm thấy toàn thân bủn rủn, sau gáy có chút đau nhức... đầu có chút váng, một hồi lâu vẫn chưa kịp phản ứng.

Hắn hơi cử động, cảm thấy có gì đó không đúng... Từ từ mở mắt ra, nhìn cơ thể mình với khăn trải giường, nháy mắt ngây người...

Cùng lúc đó hắn nhớ đến giấc mơ tối qua...

WTF? Hắn mộng tinh? hắn khoong biết bản thân đã bao lâu rồi không mộng tinh rồi...

Nhưng trước mắt là khăn trải giường bị bắn ra lộn xộn,bao gồm cả cảm giác ẩm ướt tê dại chuyền lại từ hậu huyệt, ngay cả hai điểm trước ngực, cũng trở nên đỏ hồng sưng tấy, như thể bị người hung hăng xoa nắn, nhào nặn...

Sắc mặt Tống Minh lúc xanh lúc trắng, nhìn thứ trắng đục trong lòng bàn tay, hắn có thể nhớ lại giấc mơ tối qua, hắn làm thể nào có thể làm cho súng trong tay của bản thân bắn ra, còn tự véo đầu ngực mình... Thậm chí có khả năng... tự lấy ngón tay cắm vào, trong hậu huyệt bây giờ vẫn còn ướt át co rút...

Nhìn sự việc khó nói trước mắt, khiến hắn mê man trong nháy mắt giống như hiểu ra... vốn dĩ, trong bụng hắn hôm qua chua xót khó nhịn, toàn thân nóng lên, đều là điềm báo trước khi Omega đến kì phát tình....

Mà tối qua sau khi ngủ, mơ giấc mộng xuân kia, bao gồm hắn tự mình vuốt ve xoa nắn ngực mình thậm chí cả hậu huyệt, đều là do hắn sắp đến kì phát tình... thân thể tự an ủi không đủ thỏa mãn....

Có điều Tống Minh vẫn có chút không dám tin, hắn nhìn tinh dịch trên sàng đan với trên ngực mình.... Không dám tin bản thân bắn nhiều như vậy...

Rõ ràng mấy hôm trước mới làm cùng Qua Thiên Liệt... Hắn hiện tại rốt cuộc trở nên có bao niêu đói khát...

Tống Minh đỡ lấy thắt lưng có chút bủn rủn, từ trên giường đứng lên, quần áo trên người đều lộn xộn cộm lên, giống như bản thân tối qua khi tự sờ bất giác làm ra...

Nhưng giữa hai chân hắn có cảm giác đau rát, hậu huyệt khi hắn đứng lên cũng thuận theo bắp đùi chảy xuống một cỗ d*m thủy, Tống Minh xanh mặt kẹp chặt hậu huyệt, nhưng huyệt khẩu đói khát lại lần nữa tuôn ra một cỗ dịch thể, thậm chí có một loại cảm giác hư không sau khi bị thao...

Tống Minh có chút hoài nghi đi kiểm tra cửa, cửa vẫn khóa chặt... vậy không có khả năng Kiều Ân đi vào... Kiều Ân lại không có chìa khóa trong phòng hắn, lại nói nếu như thật sự có người nửa đêm ôm hắn hắn sao có thể không có cảm giác...

Còn có giấc mơ kia, vừa thật vừa giả... con rắn to kia, nếu như Tống Minh không nhớ nhầm, mơ thấy rắn chính là dục cầu bất mãn...

Tống Minh giạng chân, kẹp lại mông liêu xiêu đi vào phòng tắm, da thịt giữa chân hắn bỏng rát, chỉ có thể giạng chân đi mới tốt hơn chút, mà mông kẹp chặt, chính là không muốn để thứ kia chảy xuống nền nhà...

Đến phòng tắm, Tống Minh cố sức nâng lên một bên chân, một chân đạp lên đá cẩm thạch trên bồn rửa tay, cùng lúc hắn cố gắng giạng ra hai đùi, nhìn vết hồng ngân giữa hai đùi... và chất lỏng trắng đục sền sệt chảy ra sau hậu huyệt...

Thần sắc Tống Minh phức tạp, sắc mặt thay đổi lúc trắng lúc hồng, khi hắn nhìn thấy hai điểm trên ngực mình sưng lên cao cao, ánh mắt càng phức tạp.

Hắn nhẹ đưa tay lên chạm vào một chút, nháy mắt cảm nhận được một cỗ tê dại chuyền đến toàn thân...

Thật con mẹ nó... bản thân buổi tối ngủ có thể tự chơi thành như vậy... Không phải chỉ có một mình hắn như vậy chứ...

Không, Có phải hay không Omega trước kì phát tình đều như vậy... nhất định là như thế...

Tống Minh không ngừng an ủi bản thân. Phải nói, hắn không dễ dàng gì mới tiếp nhận được bị nam nhân thao, hắn mới biến thành bộ dáng như vậy, nhưng hắn không thể tiếp nhận bản thân sẽ tự chơi thân thể mình như vậy...

Tống Minh nhìn chăm chăm giữa hai đùi mình, nhìn dịch thể trắng ngà trượt xuống...

Nếu không phải hắn biết, có thể là tối qua bản thân hắn quá đói khát, đưa tay xuyên qua đùi dùng ngón tay đem bản thân cắm thao biến thành nước sốt màu trắng, ngay cả giữa hai đùi cũng bị ma xát quá độ làm cho đỏ bừng, hắn vẫn đang nghi ngờ, tất cả những điều này có phải Kiều Ân làm hay không...

Có điều hắn khóa cửa rồi, Kiều Ân cũng sẽ không có chìa khóa, càng không có khả năng nhẹ nhàng đi vào...

Rất Nhanh Tống Minh không còn nghi ngờ Kiều Ân nữa, mà đang nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng hơn.

Hắn đến kì phát tình rồi... nhưng làm sao để vượt qua... Chết tiệt...

Trong đầu hắn xoẹt qua khuôn mặt Kiều Ân, nhưng hắn lắc lắc đầu, suy cho cùng hắn tối qua mới nói không muốn cùng Kiều Ân lại phát sinh loại qua hệ này nữa...

Tóm lại hắn sẽ không tìm Kiều Ân,cũng không muốn tìm bất kỳ người nào...

Mà Kiều Ân, đang ở trong một gian phòng khác nhìn hình ảnh theo dõi trong màn hình máy tính.

Nhìn Tống Minh trong màn hình, sau khi buổi sáng thức dậy nhìn thấy tất cả những gì cạnh hắn, lộ ra thần sắc phức tạp không dám tin, hoài nghi đi ra kiểm tra khóa cửa... cho đến hiện tại đang trong phòng tắm giạng ra hai chân lộ ra mặt trong dùi...

Kiều Ân không bỏ qua chút nào, nhìn rõ ràng rành mạch.

Trong máy tính trước mặt Kiều Ân có vài hình ảnh, đều là trong phòng tắm, hầu như mỗi góc độ đều có, đỉnh đầu, trước gương, sau lưng, cả trên nền nhà, đều có cameras mini mà Tống Minh không thể phát hiện.

Mắt Kiều Ân vẫn luôn hướng về màn hình camera ghi lại ở góc độ trên mặt đất với độ nét cao, cậu có thể thấy rõ ràng nơi bí mật quyến rũ giữa hai bờ mông nhỏ hẹp, từ từ chảy ra tinh dịch màu trắng tối qua cậu bắn vào...

" Minh, đừng cố thoát khỏi lòng bàn tay em, em muốn anh từ từ chấp nhận em... yêu em" Giọng nói khàn khàn từ tính, có chút hoang tưởng bệnh hoạn, chậm rãi vang lên trong phòng...

Lăng gia

Một người đàn ông cao ráo đẹp trai dẫn theo một người mềm mại đáng yêu, thông qua kiểm tra nghiêm mật ở cửa lớn cùng nhau đi vào.

Trước mặt là một hoa viên dài rộng.

Chú Toàn quản gia của Lăng gia dẫn theo hai người đi vào nhà chính của biệt thư cách đó không xa.

"Tạ thiếu gia, cuối cùng cậu cũng đưa Tạ tiểu thiếu gia đến gặp thiếu gia nhà tôi, thiếu gia nhà tôi đã đợi cậu rất lâu rồi...

Người đàn ông anh tuấn được gọi là Tạ thiếu gia có gì đó lóe lên trong mắt, gã lập tức tươi cười đáp lại: "ồ vậy sao, Tiểu Triết rất nhớ Lăng Thiếu... Hôm nay tôi không có việc gì nên đưa Tiểu Triết đến gặp Lăng thiếu... nhưng... họ sắp đính hôn rồi, Tiểu Triết lâu như vậy mới đến, cũng là không tốt... "Nói xong, thanh niên anh tuấn thở dài, dùng ánh mắt sủng nịnh liếc nhìn em trai Omega mềm mại khả ái đằng sau, lộ ra nụ cười bất lực.

Quản gia trung niên nhìn Omega nhỏ nhắn đáng yêu đằng sau Tạ thiếu gia, trong mắt lập tức hiện lên vẻ mặt ân cần, nhẹ giọng đáp: "Không có không có, thiếu gia nhà tôi phạm sai lầm, bị lão gia giam lỏng, một mình rất nhàm chán, mỗi ngày đều đợi tiểu phu nhân đến, người trẻ tuổi vẫn là gặp nhau nhiều cũng khá tốt, bồi dưỡng tình cảm nhiều hơn."

Nghe thấy ba từ Thiếu phu nhân trong miệng quản gia, biểu tình của Omega phía sau vẻ mặt có chút không yên đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, trong nháy mắt nở nụ cười ngượng ngùng, cúi đầu trốn sau anh trai của mình.

"Chú Toàn... Tiệc đính hôn giữa Tiểu Triết và Lăng Tiêu vẫn chưa tiến hành. Chú gọi Tiểu Triết như vậy, thực sự sẽ làm cho em ấy vui đên hỏng mất." Thanh niên cao lớn cũng nghe thấy lời quản gia nói, trong lòng vui vẻ, nhưng trên mặt lại không lộ ra.

"Không sao, không sao, gần đây lão gia và phu nhân đã đặt trước thời gian rồi, hơn nữa thiếu gia nhà tôi rất thích tiểu thiếu gia Tạ Triết, thiếu phu nhân danh cũng như tên a."

Nghe quản gia nói như vậy, nam nhân cao lớn cười cười, trong lòng cũng có tính toán.

Đi mất khoảng 5, 6 phút, mới đi đến biệt thự theo kiểu châu âu phi thường xa hoa trang hoàng.

Không dừng lại, quản gia đã dẫn hai người lên tầng hai của biệt thự, đi vào nơi trong cùng bên phải.

Trong quá trình này, không ít người hầu đi qua đều dừng lại chào hỏi ba người, đặc biệt là hai người Tạ gia.

Nhưng người đàn ông cao lớn sẽ ôn nhu mỉm cười, khẽ gật đầu. Mà Omega đằng sau gã, lộ ra biểu tình hơi ngại ngùng, thật ra trong mắt cậu ta đều là thần sắc kiêu ngạo tinh thần phơi phới, rất tự nhiên gật gật đầu. bởi vì sẽ không lâu nữa,cậu ta sẽ chân chính trở thành thiếu phu nhân ở đây....

Có thể thấy rằng hai người họ thường xuyên đến đây, khiến người hầu rất quen thuộc rồi.

Cho đến khi họ đến điểm cuối,chỗ có một cánh cửa lớn có khắc phù điêu, ba người mới dừng lại.

Ngoài cửa có hai người áo đen cường tráng trên mặt vô biểu tình đứng đó, giống như đang bảo vệ người trong phòng...

Nhìn thấy ba người đi đến, hai người áo đen đồng loạt hướng ba người gật đầu, đồng thời nói.

" Chào Tạ đại thiếu gia, Tạ tiểu thiếu gia." nói xong lặng lẽ đứng sang một bên, tầm mắt nhìn thẳng phía trước, Không nói một lời.

Chú Toàn quả gia bước về phía trước gõ nhẹ vào cửa, nói với giọng cung kính.

"Thiếu gia, Tạ đại thiếu gia và Tạ tiểu thiếu gia đến thăm cậu."

Trong phòng im lặng như tờ, như thể không có ai.

Khoảng 2 phút sau, một giọng nói lạnh lùng chuyền ra từ trong phòng.

"Để họ vào."

Chú Toàn quả gia lau lau mồ hôi trên trán. trong lòng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhẹ nhàng mở cửa phòng ra, cung kính để hai người đi vào.

Người đàn ông cao lớn anh tuấn trên mặt không hề bất mãn, như thể gã đã quen rồi, nhưng đôi mắt thiếu kiên nhẫn của gã đã nói lên nội tâm của gã,gã lộ ra nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi đi vào, Omega phía sau gã, thần sắc trên mặt phấn khích cùng khẩn trương, theo sau bước vào.

Phòng họ bước vào rất lớn, đập vào mắt đó là một phòng khách gần 100 mét vuông trang trí theo phong cách châu Âu sang trọng, cực kì sa hoa, trên trần nhà là chiếc đèn chùm hoa mỹ, vách tường xung quanh có nhiều loại đồ trang trí với nhiều kiểu dáng, chỉ có thể nhìn thấy trong các hội trường đấu giá, sàn nhà được bao phủ bởi tấm thảm cao cấp mềm mại, sô pha màu đỏ sẫm và bàn cà phê được đặt ở giữa phòng, vách tường phía sau sô pha còn có một cái lò sưởi âm tường, phía chính diện là của sổ sát đất có thể nhìn thấy toàn cảnh bên ngoài hoa viên.

Bên trong gian phòng, trên cầu thang xoắn ốc, một mỹ nhân tóc xoăn dài buông xõa mặc áo ngủ màu đỏ từ từ đi xuống.

Mỹ nhân giống như mới ngủ dậy, hai má trắng nõn hơi hơi phiến hồng, hắn nâng lên bàn tay thon dài khớp xương rõ ràng, che miệng lười biếng ngáp một cái, ánh mắt luôn lạnh băng dâng lên một chút hơi nước, khiến hắn có nhiều hơn cảm giác bình dị dễ gần.

Anh em Tạ gia đứng ngoài cửa nhìn người trên cầu thang đang đi đến, vẫn giống như lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Tiêu, tràn ngập cảm giác kinh diễm.

Có điều con cả Tạ gia Tạ Duệ Thành đã có thể khống chế tốt ánh mắt của mình, đem sự kinh diễm kia để vào đáy lòng, mà Tạ gia tiểu thiếu gia Tạ Triết, lại là một vẻ mặt mê luyến.

Hai người lẳng lặng nhìn mỹ nhân cao gầy mặc áo ngủ tơ lụa màu đỏ, lười biếng từ cầu thang chậm rãi đi tới.

Tại sao lại nói người đến là mỹ nhân, bởi vì người này diện mạo phi thường xuất sắc, khiến người lần đầu tên gặp sẽ cảm thấy vô cùng kinh diễm.

Nhưng hắn lại là một Alpha nam tính tiêu chuẩn.

Ngũ quan của nam nhân có thể nói là vô cùng hoàn mỹ, nhiều hơn sẽ thừa, ít đi sẽ thiếu, giống như thượng đế dày công đắp nặn... Phần da loãn lồ đặc biệt trắng nõn, giống như một viên ngọc thượng hạng, tỏa ra ánh sáng lóng lánh. Nhưng diện mạo hắn, lại không hề nữ tính hóa, mà là loại tuấn mỹ xuất chúng, thêm khí chất lạnh băng, càng giống như không ăn thức ăn khói lửa nhân gian...

Hơi nước trong mắt hắn dần dần tan đi, lại lần nữa lộ ra một bộ thần sắc lạnh băng, ánh mắt hắn lạnh nhạt nhìn hai anh em Tạ gia vẫn như cũ đứng ngoài cửa, giọng nói lạnh lẽo lại dễ nghe: " Ngồi đi"

Nói xong, hắn lười biếng nâng tay vuốt vài sợi tóc trước trán lại sau đầu, đồng thời, áo ngủ kia rõ mồn một lộ ra một mảng lồng ngực trắng non lần nữa lỏng lẻo buông ra một bên, lộ ra một mảng lớn cơ ngực với hình dạng duyên dáng, rắn chắc phập phồng trắng nõn.

Tạ Duệ Thành nghe thấy Lăng Tiêu nói, trên mặt tươi cười gật đầu, hướng sô pha trong phòng đi tới.

Mà em trai Omega Tạ Triết của Tạ Duệ Thành lại một mặt hồng thấu nhìn chằm chằm Lăng Tiêu sắp từ cầu thang đi đến, thấp giọng nói: " Lăng Tiêu Ca ca, em rất nhớ anh..." đồng thời mềm mại hướng Lăng Tiêu bước lên hai bước, xem dáng vẻ muốn ôm Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu đã đi đến bậc thang cuối cùng, nhưng lúc này hắn dừng lại. dáng người cao ráo thon dài, hắn lúc này còn đứng trên bậc thang, so với Tạ Triết nhỏ nhắn càng cao hơn không ít.

Hắn từ trên cao nhìn xuống Tạ Triết lộ ra ánh mắt mê luyến hướng hắn đi tới, thần sắc không hề biến hóa, vẫn lạnh lẽo như trước.

Nhưng dáng vẻ băng lãnh, cũng không giảm đi vẻ đẹp của Lăng Tiêu, ngược lại khiến Tạ Triết càng thêm si mê.

Khi Tạ Triết muốn đụng chạm vào Lăng Tiêu, cậu ta đột nhiên bị mạnh mẽ kéo một cái, thẳng tắp ngã vào lòng người phía sau.

Biểu cảm của Tạ Duệ Thành chưa từng thay đổi, trên mặt là nụ cười ôm em trai Omega trong ngực, nói với Lăng Tiêu: " Lăng thiếu gia, Tiểu Triết chỉ là quá nhớ anh, em ấy không cố ý." nói xong thanh sắc không đổi dùng sức nhéo cánh tay em trai.

Tạ Triết quay đầu nhìn thoáng qua Tạ Duệ Thành muốn phẫn nộ, nhưng bị đại ca nhéo một cái, cậu ta giống như nhớ đến cái gì, vốn dĩ đang lộ ra ánh mắt si mê trong nháy mắt thanh tỉnh, đôi mắt không ngừng chớp động thậm chí có chút sợ hãi, liền cái gì cũng không dám nói ngoan ngoãn cúi đầu.

Lăng Tiêu không nói gì, hừ lạnh một tiếng, liếc mắt một cái cũng không cho hai người, liền hướng vị trí phía bên trái đi đến.

Tạ Duệ Thành thở ra một hơi nhẹ nhõm, kéo Tạ Triết ngồi xuống một bên sô pha.

May mắn, may mà kịp thời kéo lại Tiểu Triết, nếu không thì, chứng ngái ngủ của Lăng Tiêu, đủ cho Tiểu Triết ăn mệt...

Tạ Duệ Thành có phản ứng lớn như vậy, một mặt vì quản gia đã từng nói, một mặt là vì Tạ Triết đã từng một lần ăn thiệt.

Nhưng Tạ Triết vẫn là bị Lăng Tiêu mê hoặc đến không xong... hễ gặp Lăng Tiêu là quên mất lúc trước bị Lăng Tiêu mới rời giường mắng cho khóc sướt mướt chạy đi.

Bất quá cũng không thể trách Tiểu Triết, bộ dạng Lăng tiêu quá câu nhân, nếu không phải gã biết Lăng Tiêu so với gã đẳng cấp Alpha còn cao hơn, không thể khinh thường, gã có khả năng phản ứng so với tiểu Triết còn lớn hơn...

Alpha trưởng thành như Lăng Tiêu, cũng thật sự là gen tốt của tổ tiên, không riêng gì Lăng Tiêu, nhắc đến người Lăng gia, ai ai cũng đều biết Lăng gia diện mạo yêu nghiệt, nhưng họ không giám vì diện mạo Lăng gia mà xem thường, mà là đều muốn vội vàng đến nịnh nọt Lăng gia.

Lăng gia ở A thị, cũng có thể tính là một đại gia tộc che nửa bầu trời. nếu dùng thế lực gia tộc để phân chia, A thị có 4 thế lực đại gia tộc đối địch nhau, phân ra là Nhâm gia, Lăng Gia, Quách gia, Triệu gia.

Bốn gia tộc này, đều là gia tộc Alpha thế gia, sau khi thế giới biến thành ABO sáu lại giới tính, chỉ có gia tộc Alpha cường đại, mới có thể đứng trên đỉnh cao của quần chúng, tỉ lệ sinh sản của Omega là cao nhất, Beta chỉ là đám người đại chúng phổ thông nhất.

Tổ tiên Lăng gia là y học thế gia, trải qua vô số năm sinh con nối dõi, vẫn luôn luôn không thay đổi liên hôn AxO, thậm chí họ đối với nghiên cứu y học, con của gia tộc họ, gần như đều là Alpha, hơn nữa còn là đỉnh cấp Alpha, Omega cũng có, nhưng đặc biệt ít, chưa bao giờ có Beta.

Cha Lăng Dật Phong của Lăng Tiêu hiện tại là gia chủ Lăng gia, đã 112 tuổi, năm 89 tuổi mới có Lăng Tiêu. Ông tính tình lạnh lùng, giết người dứt khoát, chủ yếu quản lí vô số thương nghiệp dần dần lớn mạnh lên. Mà Lăng Dật Phong còn có một em trai, chính là viện trưởng Lăng Dật Lang, quản lí bệnh viện số một A thị.

Mà Lăng gia, ở thời của Lăng Dật Phong, chỉ có một đứa con là Lăng Tiêu.

Viện trưởng Lăng Đật Lang chú của Lăng Tiêu, vì cưới một Beta mức độ sinh phổ thông thậm chí còn thấp, đến nỗi đến hiện tại vẫn luôn chưa có con.

Vì vậy Lăng Tiêu được sủng ái đến mức độ nào không cần nói, không nói đến cha của Lăng Tiêu, chính là viện trưởng Lăng Dật Lang cùng các trưởng bối, đều cực kì yêu thương.

Cũng là vì Lăng Dật Phong chỉ có một đứa con Lăng Tiêu, chỗ không giống nhau giữa ông cùng người khác là, trong lúc thương yêu, ông đối với Lăng Tiêu cũng là cực kỳ nghiêm khắc.

Nhưng gần đây, Lăng tiêu vì một Omega không biết tên đã náo loạn một hồi, nhưng khiến Lăng Dật Phong cực kỳ đau đầu.

Nghịch tử Lăng Tiêu đầu tiên là từ hôn, đồng thời còn muốn dùng thế lực gia tộc đi cướp Omega không biết tên kia về, Bị Lăng Dật Phong biết tin kịp thời ngăn cản.

Đối với con của mình, ông càng thêm nghiêm khắc, cũng không quá quan tâm sinh hoạt cá nhân của Lăng Tiêu, chỉ cần Lăng Tiêu Kết hôn cùng Đỉnh cấp Omega có lợi cho gia tộc mà ông chọn, cái khác ông mặc kệ.

Lúc ông ngăn cấm Lăng Tiêu, đồng thời đối với hành vi vô cùng kích động, không thành thục của Lăng Tiêu hạ xuống lệnh cấm.

Nhưng sau khi ông hiểu rõ tình hình cụ thể, chỉ là cảm thấy cực kỳ vớ vẩn, không nói Lăng Tiêu đánh dấu chỉ là một người bình thường từ Beta biến thành Omega, nhưng quan trọng nhất là Alpha cùng tranh đoạt với Lăng Tiêu lại là gia chủ kế nhiệm đời sau của Nhâm gia, một trong ba đại gia tộc Bố Luân Đặc ở Y quốc.

Gia tộc Bố Luân Đặc là Alpha thế gia có tiếng là cực kì lớn mạnh, đặc biệt là ở Y quốc. Mặc dù nói thế lực nước ngoài không ảnh hưởng trong nước, Nhưng, kế nhiệm đời sau của Bố Luân Đặc, vô thanh vô tức đã cùng một trong số bốn đại thế lực trong nước liên minh.

Lăng Dật Phong bản thân tranh đấu kịch liệt trên đỉnh cao quyền lực, tự nhiên có thể lập tức nhìn ra quan hệ lợi hại trong đó.

Ông có thể biết con trai bị Omega kia chọc tức điên, nhưng mà Omega được Nhâm gia cùng bố Luân đặc gia tộc bảo vệ, không phải là một Omega bình thường mà ông có thể tùy tiện báo thù.

Vì vậy Lăng Dật Phong thả Lăng Tiêu ra sau khi cấm túc một tuần, lại để Lăng Giải chông coi con trai, đồng thời để hắn cùng người sắp lên hôn Tạ gia tiểu thiếu gia hảo hảo ở chung tạo quan hệ, một mặt là Tạ Triết là Omega cấp S, có thể đảm bảo thế hệ sau, mặt khác là có thể lợi dụng liên hôn đem Tạ gia một ngụm nuốt xuống, củng cố thực lực gia tộc.

Lăng Dật Phong nghĩ rằng sau chuyện này, Lăng Tiêu sẽ nghĩ thông, vì Lăng Tiêu dưới sự giám sát của Lăng Giải, vẫn luôn không tìm Omega kia nữa, mà là rất nghe lời, ngược lại quan hệ tới lui giữa Tạ tiểu thiếu gia ngày càng thường xuyên.

Lăng Dật Phong không lâu sau liền thu hồi Lăng Giải, không ngờ, sau đó Lăng Tiêu cư nhiên ở sau lưng ông dùng thế lực gia tộc, tìm người trong khu vực thuộc quyền quản lí của Lăng gia, tìm kiếm Omega phổ thông kia.

Vì Lăng Tiêu dùng mệnh lệnh của Lăng gia chủ thế hệ tiếp theo vận dụng thế lực gia tộc, đợi Lăng Dật Phong biết chuyện này, đã qua hai ngày, nhưng hai ngày này, kém chút nữa Lăng Tiêu gây ra đại họa.

Lăng Dật Phong đùng đùng nổi giận, đồng thời lần nữa cấm túc Lăng Tiêu.

Mà hôm nay, chính là ngày thứ ba Lăng Tiêu bị cấm túc.

Anh em Tạ gia đang ngồi trên ghế sô pha ở trung tâm phòng khách, Tạ Duệ Thành đang nhìn Tạ Triết với ánh mắt nghiêm khắc trách móc, Tạ Triết cũng biết mình vừ nãy suýt nữa phạm sai lầm, cắn chặt môi dưới cúi gằm đầu xuống.

Một lúc sau, Mỹ nhân Lăng Tiêu mặc áo ngủ màu đỏ cầm một chai rượu nho và hai chiếc ly lười biếng đi tới, ngồi lên chiếc ghế sô pha đối diện với hai người, thần thái bình thản mở nắp chai, từ từ rót chất lỏng màu đỏ rượu vào hai chiếc ly thủy tinh cổ cao.

Tạ Triết trộm ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn, liền biết mình làm cho Lăng Tiêu tức giận... Bởi vì Không có ly của cậu ta, thường là ba ly rượu... Nhưng bây giờ, chỉ có hai. Tạ Triết cắn môi, đôi mắt rũ xuống tràn đầy không can tâm cùng mất mát.

Sau khi rót rượu, Lăng Tiêu nhấc lên cái ly bằng những ngón tay trắng nõn thon dài, nâng lên chiếc cằm hoàn mỹ, lạnh lùng nói với hai người trước mặt: "Uống đi."

Tạ Duệ Thành nhìn ly rượu còn lại trên bàn, không khỏi cười khổ.

" Lăng thiếu, Tiểu Triết chỉ là quá nhớ anh, em ấy không cố ý..."

Tạ Triết ở một bên cũng giương đôi mắt ngấn nước nhìn Lăng Tiêu một cách đáng thương.

Lăng Tiêu không nhìn hai người họ, mà nâng ly rượu lên nhấp một ngụm, sau đó đột nhiên nở nụ cười.

Nụ cười đó, khiến mọi thứ đều trở nên nhợt nhạt, đặc biệt là đôi môi hoàn hảo của Lăng Tiêu vương chút rượu vang đỏ nhạt, càng khiến nó trở nên quyến rũ.

Nụ cười này khiến cả hai người đôi diện đều sững sờ.

Tạ Duệ Thành, ly rượu đó là của cậu, Tiểu Triết..." Lăng Tiêu nhếch khóe miệng mỉm cười. nâng lên đôi mắt dưới bờ mi dài, ẩn ý nhìn Tạ Triết.

"Tiểu Triết, chúng ta sắp đính hôn, em sắp trở thành vợ tôi... Nhưng bây giờ, em cách xa lão công như vậy làm gì?"

Tạ Triết nghĩ Lăng Tiêu sẽ mắng mình, nhưng không ngờ Lăng Tiêu lại thừa nhận mình là vợ, cậu ta vui mừng khôn xiết, cơ hồ không suy nghĩ liền chạy về phía Lăng Tiêu.

Tạ Duệ Thành không có thời gian kéo Tạ Triết đang kích động, Đồng thời gã không tán thành sự nhung nhớ của em trai Omega đối với Lăng Tiêu, có điều gã nghĩ đến Lăng Tiêu cũng thừa nhận hai người sắp đính hôn, trong lòng như có một viên đá lặng lẽ rơi xuống.

Gã cười nhìn Tạ Triết nhỏ nhắn đáng yêu ôm lấy cánh tay của Lăng Tiêu như một đứa trẻ đang làm nũng, ngẩng đầu lên và nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt vô cùng say đắm.

Mà ánh mắt Lăng Tiêu cũng tràn đầy yêu thương, nhìn Omega trong lòng, hắn lại uống một ngụm rượu, ngậm trong miệng, cúi đầu hôn lên môi Omega, làm cho Omega đỏ mặt nuốt vào...

Tạ Duệ Thành thật sự đã nhìn thấy hành động này của hai người rất nhiều lần, bởi vì Tạ Triết là một Omega đỉnh cấp, để bảo vệ Tạ Triết không bị tổn thương, không bị Alpha khác đánh dấu, cho nên mỗi khi em trai gã ra ngoài gặp Lăng Tiêu,đều do hắn đưa đi, Đồng thời, gã lợi dụng thân phận anh trai vợ, để tiếp xúc với Lăng Tiêu, nhằm mang lại nhiều lợi ích hơn cho Tạ gia.

Lúc này, Tin tức tố Omega trên người Tạ Triết như có như không dần trở nên càng nồng đậm...

Đôi mắt Tạ Duệ Thành tối sầm lại, nhưng lúc này, không hiểu vì sao, gã lại nhớ đến hương vị Omega cao lớn mà Lăng Tiêu để gã ngửi ở Cảnh Vân Đường, mùi vị ngọt ngào như độc dược đó... Thậm chí đến bây giờ nó vẫn khiến gã không thể nào quên được...

Mà người chủ sở hữu mùi vị này, càng khiến gã ấn tượng sâu đậm.

Người đó là Tống Minh, anh trai cùng cha khác mẹ của gã...

Gã thế nào cũng không tưởng tượng được, đứa con trai Beta bị cha mình bỏ rơi lại biến thành Omega, còn có tin tức tố ngọt ngào như vậy, ngay cả lúc đó gã ngửi thấy mùi vị đó, đều không không chế được muốn đánh dấu...

Ấn tượng của Tạ Duệ Thành về những gì đã xảy ra ở Cảnh Vân Đường ngày hôm đó hiện tại còn cực kỳ sâu sắc, đặc biệt là nghe thấy tên của người cao lớn một chút cũng không giống Omega.

Tống Minh.

Trong trí nhớ của gã, có một người như vậy... người mà ba gã thỉnh thoảng sẽ cười nhạo, đương nhiên còn có tiện nhân Beta câu dẫn cha gã kia.

Từ nhỏ gã đã biết cha mình có một đứa con ngoài giã thú bên ngoài, sinh ra từ một Beta, hơn gã một tuổi.

Có lúc cha gã không về nhà, ba Omega của gã sẽ để cho gã cùng Tiểu Triết còn nhỏ ác độc chửi rủa, tên tiện nhân Beta làm sao lại không biết xấu hổ quyến rũ cha gã... Câu dẫn cha, sinh cho cha một đứa con cũng là tiện chủng.

Khi đứa trẻ Beta chưa thành niên, cha gã thờ ơ với gã và Tiểu Triết, mà thường nhìn vào một bức ảnh phát ngốc, đối đãi với ba Omega của gã vẫn là không lạnh không nhạt xa cách như khách, mà một ngày của mỗi tháng, cha luôn sẽ mất tăm.

Lúc này, ba Omega của họ sẽ ôm cả hai, nói với họ rằng, tên Beta kia là tiện nhân, không chỉ quyến rũ chồng ông ấy, mà ngay cả đứa con trai mà hắn sinh ra cũng là một tiện chủng, câu dẫn cha của họ, mỗi lần đều đi thăm hắn...

Vì vậy, từ khi còn nhỏ Tạ Duệ Thành và Tạ Triết đã có địch ý đối với hai người kia, khi đứa con của tiện nhân kia sắp đến tuổi thành niên, cha gã cực kì vui vẻ, như thể hắn chắc chắn sẽ là Alpha, như vậy thì có thể đón tạp chủng kia về nhà, nhưng không ngờ đến, tiện chủng kia là Beta.

Cha gã nháy mắt giống như đã già đi rất nhiều, cũng không lại đi gặp hai người kia nữa.

Cho đến không lâu sau đó, ba Omega vui vẻ nói với họ, tiện nhân Beta kia chết rồi, mà con của hắn cũng đã rời đi thành phố này.

Tạ Duệ Thành và Tạ Triết vui vẻ thay ba Omega, đồng thời cảm thấy, cuối cùng họ cũng có thể có được tình yêu thương của cha đã mất đi từ ​​lâu.

Nhưng cha của họ vẫn đối với họ không nóng không lạnh, phải đến khi gã và Tiểu Triết lần lượt thành niên, kiểm tra ra giới tính, cha giống như mới nhìn thấy họ, bắt đầu giáo dục họ nghiêm khắc,nhưng đó không phải là yêu.

Chính là một ngày trong năm thành niên đó, sau lớp huấn luyện Alpha mệt nhọc, nhìn thấy cánh cửa thư phòng của cha mình hé mở, gã không nhịn được, trộm đi vào tìm thấy tấm ảnh cha hắn thường ngắm kia.

Trong ảnh có hai người, một người là Beta thanh tú, nở nụ cười ôn hòa, anh ta đang ôm trong lòng một đứa trẻ khoảng 10 tuổi, đứa trẻ kia trông rất giống cha, nhưng lại nghịch ngợm nhe ra chiếc răng hổ nhỏ nhòn nhọn đối diện với máy ảnh, nheo mắt cười lớn...

Lúc đó gã hiểu ra, đây là tiện nhân và tiện chủng của hắn mà ba Omega nói...

Mà gã đồng thời nhìn thấy cái tên cha gã viết vô số lần trong nhật ký.

Tống Thanh, Tống Minh.

Hai cái tên này đã in sâu vào tâm trí gã, cho đến khi ở Cảnh Vân Đường ở A thị, gã đi cùng Tiểu Triết gặp người Lăng gia muốn liên hôn với Tạ gia ăn bữa cơm,khi đó, thiếu gia Lăng gia đi vệ sinh mãi không quay lại, mà Tiểu Triết ái mộ Lăng gia thiếu gia lo lắng thúc giục hắn đi xem xem.

Không ngờ rằng, gã ở hành lang dài kia, gặp người mà gã cho rằng cả đời này sẽ không gặp.

Gã nghe thấy người tóc vàng kim ngoại quốc gọi thanh niên cao lớn có mùi vị tin tức tố Omega cực độ dễ ngửi kia, gọi hắn " Tống Minh..."

Gã nhìn thân hình cùng diện mạo của người kia, cùng chiếc răng hổ đặc biệt của người kia, lại thêm cái tên " Tống Minh", gã cơ hồ lập tức xác định Tống Minh chính là Tiện chủng mà Tiện nhân kia sinh ra.

Sau khi quay về điều tra chi tiết, quả nhiên, hắn chính là sau khi Beta kia chết, rời đi B thị đi A thị, anh trai gã---Tống Minh.

Đồng thời vì Lăng Tiêu Lăng gia thiếu gia, gã điều tra một loạt sự việc của Tống Minh... Bao gồm cả báo cáo kiểm tra hai lần đi bệnh viện kiểm tra của Tống Minh sau khi biến thành Omega, gã đều lấy từ tay Lăng Tiêu.

Tất nhiên gã cũng biết Lăng Tiêu đã đánh dấu Tống Minh... Ha hả, trong nháy mắt khi gã biết, gã cảm thấy có bao nhiêu châm chọc, vị hôn phu của em trai, đánh dấu tên ca ca luôn bị bọn họ mắng là tiện chủng... Mà Lăng Tiêu, dưới sự tức giận vì tìm kiếm Tống Minh, trì hoãn tiệc đính hôn sắp tới với Tiểu Triết.

Điều này khiến gã có một loại cảm giác khủng hoảng, gã cảm thấy, tiện chủng đột nhiên trở thành Omega kia, Tùy lúc sẽ cướp đi tất cả của gã và Tiểu Triết...

May thay, sự kích động của Lăng Tiêu bị Lăng gia gia chủ ngăn lại. Việc đính hôn bị lùi lại, Lăng Tiêu bị cấm túc.

Trong khoảng thời gian này, gã đã điều tra mọi thứ về Tống Minh khi đến A Thị, công việc của hắn, địa chỉ của hắn, chuyện hắn ở một quán Bar Beta nổi tiếng không ngừng theo đuổi, hẹn pháo...

Gã nghĩ rằng sau một tuần bị cấm túc Lăng Tiêu sẽ không còn quan tâm đến Tống Minh nữa, nhưng gã không ngờ rằng, Lăng Tiêu vẫn luôn lên kế hoạch tìm Tống Minh, muốn làm sao trả thù Tống Minh...

khi gã đưa Tiểu Triết đến thăm Lăng Tiêu, Lăng Tiêu bị lăng gia chủ phái Lăng Giải đến giám sát lần đầu tiên tìm gã giúp đỡ, chính là để gã giúp tìm Tống Minh.

Tạ Duệ Thành cảm giác khủng hoảng càng dày đặc, vì tạo mối quan hệ tốt với Lăng Tiêu, gã đáp ứng Lăng Tiêu, đồng thời, khi Lăng Tiêu điều tra thân thế Tống Minh, Gã chủ động nói với Lăng Tiêu, thân Thế Tống Minh. Nói với Lăng Tiêu, Mẹ Tống Minh là Tên thứ ba, mà Tống Minh, là con ngoài dã thú nhà họ không thừa nhận.

Trong khoảng thời gian này, Tạ Duệ Thành lại Không thể không cảm ơn cha mình lần nữa, sớm giao phần lớn quyền lợi cho gã, có thể phái người Tạ gia đi trước tìm Tống Minh, nhìn theo dõi Tống Minh! Tốt nhất là giết Tống Minh!

Gã thậm chí còn đang nghĩ, nếu cha gã cũng biết Tống Minh giờ đã trở thành Omega,có phải sẽ đón Tống Minh về, sau đó đem hôn ước với Lăng Gia thuộc về Tiểu Triết đưa cho Tống Minh không. gả vào Lăng gia, sinh cho Lăng gia một đứa con, thì có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý vô tận, tốt hơn gấp trăm lần so với việc Tống Minh ở bên ngoài làm việc cho người ta.

Sau khi cử người giám sát Tống Minh, gã thắc mắc, tại sao người ngoại quốc Bố Luân Đặc gia tộc kia luôn bảo vệ Tống Minh lại để Tống Minh Một mình đi quán bar hẹn pháo... Có điều gã cũng không dám hành động hấp tấp.

Cho đến khi người của gã theoTống Minh đến quán bar, theo Tống Minh và một tên Beta đến khách sạn... Nhưng sau đó, khi người của gã theo Tống Minh đến cửa phòng khách sạn. người kia liền không liên hệ được nữa.

Không chỉ vậy, ngay cả người mà gã đã cử luôn theo dõi Tống Minh cũng biến mất.

Sau đó, gã đã phái người điều động các loại phương pháp ghi hình giám sát, bao gồm cả việc truy hỏi tên Beta đã vào khách sạn cùng Tống Minh kia, gã biết được Tống Minh sau khi bị một Alpha rất cường đại làm một lần trong khách sạn, cuối cùng bị người kia mang đi...

Sau đó gã đã không dễ dàng gì mới tìm được Tống Minh, nhưng lại phải cùng em trai đi gặp Lăng Tiêu, thực tế là nói về chuyện của Tống Minh, Lăng Tiêu nói cho gã biết, hắn cũng dùng thế lực trong gia tộc, muốn phái người đi bắt sống Tống Minh về.

Tạ Duệ Thành đoán không ra, tình cảm của Lăng Tiêu dành cho Tống Minh, gã chỉ biết, sau khi Lăng Tiêu bị Alpha gia tộc Bố Luân Đặc đánh, Lăng Tiêu tức giận đùng đùng, phát thề sẽ mang Omega kia về hung hăng trả thù. Nhưng sau một thời gian dài lên men, Lăng Tiêu hễ nói về Tống Minh vẻ mặt và biểu cảm, bất kể có lạnh lùng u ám hay không, đều khiến Tạ Duệ Thành có cảm giác khủng hoảng nồng nặc, vậy nên, gã chuẩn bị ra tay trước, giết chết Tống Minh, để tránh những rắc rối sau này.

Nhưng không nghĩ đến, tên Alpha mang theo Tống Minh trốn thoát cũng cực kỳ lợi hại, Alpha này,vậy mà không phải là thanh niên ngoại quốc tóc vàng gặp trong Cảnh Vân Đường ngày hôm đó, mà là một người khác...

Phần lớn thuộc hạ của hắn bị Alpha bảo vệ Tống Minh giết chết, Tạ Duệ Thành càng cảm thấy, Gã thật sự đã xem thường tên anh trai tiện chủng Beta kia... Không, hiện tại phải là anh trai Omega...

Sau đó Lăng Tiêu liền phái người Lăng gia và thuộc hạ của hắn đi tìm người, biết được Tống Minh đang trốn ở khu đèn đỏ thuộc khu quản lý của Lăng gia... Nhưng hai người kia trốn rất kỹ, họ đã tìm cả hai ngày mà không tìm thấy....

Trong khoảng thời gian này, không chỉ có họ điên cuồng tìm Tống Minh, không ngờ nam tử ngoại quốc gia tộc Bố Luân Đặc liên minh với Nhâm gia cũng điên cuồng tìm người, người cậu tìm, cũng là Tống Minh.

Hai ngày sau, sau khi cha của Lăng Tiêu phát hiện ra Lăng Tiêu dùng một lượng lớn người truy tìm Tống Minh, dưới sự tức giận, lần nữa cấm túc Lăng Tiêu, thậm chí người canh giữ Lăng Tiêu nhiều hơn gấp đôi so với trước đây. May mắn là, cha Lăng Tiêu không biết rằng người của hắn vẫn đang tìm người...

Điều mà gã không ngờ đến là, Nhâm gia đã dừng tìm người, nghe nói, Tống Minh về nhà rồi... mà man nhân ngoại quốc Bố Luân Đặc gia tộc kia, cũng đã hai ngày không ra cửa, luôn ở cùng Tống Minh trong nhà, giống như luôn bồi Tống Minh...

Mà hôm nay, Tạ Duệ Thành lại đưa em trai mình đến thăm Lăng Tiêu, nguyên nhân chủ yếu là...

Ánh mắt dao động của Tạ Duệ Thành, lần nữa dừng lại trên hai người vẫn đang hôn nhau.

Mục đích chính của Lăng Tiêu, vẫn là thông qua gã, biết được tình hình cụ thể của Tống Minh, anh trai tiện chủng của gã... Chứ không phải muốn cùng Tiểu Triết yêu yêu đương đương...

Gã quá hiểu Lăng Tiêu, Lăng Tiêu một chút cũng không thích Tiểu Triết, chỉ là liên hôn thương nghiệp có lợi, Mà tiểu Triệt vừa vặn là Omega cấp S, có thể sinh cho hắn một đứa con đẳng cấp tương đối cao mà thôi...Thuận tiện, che mắt người đời.

Lăng Tiêu cuối cùng cũng buông Tạ Triết bị hôn đến đôi mắt ướt át, hổn hển thở dốc ra.

Tạ Triết đỏ mặt thở dốc nằm trong ngực Lăng Tiêu, mà khuân mặt luôn lạnh lùng của Lăng Tiêu, trên mặt trắng nõn cũng lộ ra một tia hồng nhuận nhân khí.

Một tay hắn đang loạn sờ trong quần áo của Tạ Triết, làm cho khí tức omega của Tạ Triết trở nên càng nồng, nằm trong ngực Lăng Tiêu cắn môi thấp giọng rên rỉ, nhỏ giọng gọi Lăng Tiêu lão công xin tha.

Mà Lăng Tiêu biếng nhác dựa vào sô pha nhìn Tạ Duệ Thành đối diện, thanh âm khàn khàn lười biếng hỏi.

" Tên tiện nhân kia có tin tức gì không."

Tạ Duệ Thành dừng một chút, gật đầu, " Hắn, nghe nói đã về nhà rồi..."

Đôi mắt vẫn luôn vô cảm của Lăng Tiêu nhanh chóng lóe lên một tia quang mang, nhưng Tạ Duệ Thành không nhìn rõ.

Lăng Tiêu khẽ cười chế nhạo, nhìn chằm chằm vào hai má ửng hồng và đôi mắt mờ sương của Omega trong vòng tay mình, động tác trên tay thêm nhanh.

"Về nhà? Nhà nào? Tạ gia?"

Khuôn mặt Tạ Duệ Thành lập tức cứng lại, nhưng gã cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc, hơi nở nụ cười khô khốc.

"Trở về, trở về nhà của chính hắn, ngôi nhà thuộc quyền quản lý của Nhâm gia..." Đồng thời, trong lòng gã cũng thầm hận Tống Minh sao mệnh lớn như vậy, chưa bị người của gã giết.!

"Cái gì..." Tạ Triết cũng mơ hồ nghe thấy những gì Lăng Tiêu nói Tống Minh trở về Tạ gia, nhưng cơ thể của cậu ta liên tục bị Lăng Tiêu chơi đùa, hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ chuyện khác.

Lăng Tiêu nhếch lên khóe miệng, nở một nụ cười trêu chọc, sau đó hôn lên trán Tạ Triết đang ngẩn đầu nhìn hắn, thì thầm vào tai Tạ Triết.

"Không có gì, Lăng phu nhân của tôi..."

Tạ Triết nghe xong Lăng phu nhân mà Lăng Tiêu nói, không còn để tâm lời hắn nói lúc trước Tống Minh quay về Tạ gia nữa, càng là bị Lăng Tiêu hôn đến đầu óc quay cuồng, mềm mại ngã vào lòng Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu ngẩng đầu lên nhìn Tạ Duệ Thành đối diện, nhướng mày ra hiệu gã tiếp tục nói.

"Theo như tôi biết, Tên tiện nhân kia, có liên quan đến vụ xả súng ở ngoại ô thành phố ngày hôm trước.

"Hơn nữa nam tử ngoại quốc gia tộc Bố Luân Đặc kia, cũng là rạng sáng hôm trước quay về nhà, lại không có ra ngoài nữa, lúc 3 giờ sáng còn có người mang theo hòm thuốc đi vào, sau đó một đội đông đảo vệ sĩ vây quanh tòa nhà... "

Lăng Tiêu ngẩng đầu nhìn chằm chằm đầu hổ trang trí ở một bên tường, cười lạnh một tiếng, ra lệnh cho Tạ Duệ Thành.

"Hãy tiếp tục theo dõi cho tôi, có tin tức gì lập tức báo lại."

Tạ Duệ Thành gật đầu lui xuống. Hoàn cảnh hiện tại của Tạ gia kém xa Lăng gia, gã vốn định dựa vào em trai mình để giúp Tạ gia đi lên, nhưng bây giờ gã không ngờ sai lại càng sai*, cư nhiên lại dựa vào tên tiện chủng đó để kết bạn với Lăng Tiêu... Cho dù nói thế nào, gã đã bỏ qua cơ hội tốt nhất để giết Tống Minh, bây giờ gã chỉ có thể cầu nguyện nam nhân gia tộc Bố Luân Đặc giữ chặt Tống Minh một chút, đừng để bị bọn họ dễ dàng bắt được, làm loạn việc đính hôn giữa Lăng Tiêu và Tiểu Triết.

* 阴差阳错: ý là 1 tai nạn xảy ra do nhiều nguyên nhân. nhưng tôi không biết tiếng Việt nói sao á, ai biết nói tôi sửa nha.

Lại ôm người trong ngực triền miên thêm chốc lát, Lăng Tiêu lúc này mới tiễn khách.

Toàn thân Tạ Triết mềm đến không xong rồi, vẫn là Tạ Duệ Thành ôm ra.

Ánh mắt Lăng Tiêu lạnh lùng nhìn hai người ra ngoài, sau đó nhìn người mặc đồ đen canh giữ ngoài của hừ lạnh một tiếng.

Sau khi cửa đóng lại, Lăng Tiêu đi đến bên bàn phi tiêu, trên đó cắm rất nhiều phi tiêu.

Ngón Tay thon dài rút ra một chiếc phi tiêu, đôi con ngươi dưới bờ mi dài nhìm chằm chằm phi tiêu trong tay, nam nhân nhếch lên một bên khóe miệng, ngước mắt nhìn bia ngắm ở phía xa, lắc lắc tay cầm chặt phi tiêu tùy ý vung vẩy.

Cùng lúc trên miệng lạnh lùng nói " Tống Minh... nhất định đừng để tôi bắt được. nếu không, tôi nhất định để cậu biết, tôi nhớ cậu đến nhường nào..."

Nói xong, bắn ra phi tiêu.

Mà chiếc phi tiêu tùy ý bị ném đi kia, hoàn hảo trúng tâm.

***́**

Dài hết nước chấm tận gần 8k chữ, ngang với 2 chương bình thường luôn. Ai đọc nhớ để lại bl với sao nha để t có chút động lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.