Sau một tháng, hai con non đều bình an trải qua kỳ thay lông, mà trong một tháng này, người sống thư thái nhất không ai khác chính là quản gia.
Một tháng này hắn không chỉ quay chụp được rất nhiều video của hai con non, góp một viên gạch cho công trình cất chứa của hắn, còn được hai con non vì muốn có video của Cecil mà thay phiên làm nũng với hắn, quả thực có thể xem như người chiến thắng nhân sinh.
Cuối cùng, quản gia gia gia vô cùng yêu thương con non hiển nhiên liền đáp ứng cho chúng nó một phần.
Mà phía Cecil cũng nhận được một phần video của hai con non từ tay quản gia, cảm thấy thực vừa lòng, không hề hay biết lịch sử đen tối của mình đã bị quản gia tuôn ra ngoài.
Vì thế, tất cả mọi người đều vui vẻ.
Lông vũ mới mọc cùng trước kia không giống nhau, nguyên bản thân thể tròn vo của chúng đều là một lớp lông xù xù màu nâu nhạt, hiện tại lông vũ cùng lông tơ mới mọc đều là màu nâu xám, hơn nữa so với trước kia càng thêm mỏng nhẹ.
“Dù gì mùa hè cũng sắp tới a, nếu lông mà dày như trước thì sống trong mùa hè chẳng khác gì tra tấn. “
Lúc này Tổ Vũ mới chú ý tới, hoá ra mùa hè đã đến rồi.
Thế nhưng trang viên dường như không hề có chút biến hoá, thời điểm đến chơi tại rừng cây nhỏ kia, biển hoa kia cũng vĩnh viễn sáng lạn như cũ.
Ngay cả độ ấm so với trước kia cũng không có gì khác nhau.
“Đó là bởi vì toàn bộ trang viên Melved đều được hệ thống trung tâm điều tiết độ ấm, mặc kệ là thời điểm nào trong năm, độ ấm của trang viên đều được điều chỉnh đến thoải mái nhất. “
Nghe quản gia giải thích như vậy, Tổ Vũ mới nhớ tới, hắn tới Liên bang chủ tinh đã vài tháng, lại chưa từng rời khỏi trang viên Melved dù chỉ một lần.
Vốn dĩ không nhớ tới thì không cảm thấy gì, hiện tại vừa nghĩ đến, Tổ Vũ liền không có cách nào kiềm chế trái tim đang ngo ngoe rụch rịch của mình.
Dưới sự lén lút xúi giục của hắn, tiểu Griffin đột nhiên nháo loạn đòi ra ngoài đi chơi.
Nó nháo muốn đi chính là một nhạc viên sắp khai trương, nhạc viên này có chỗ dựa tiền tài vô cùng lớn, các loại tuyên truyền quảng cáo có thể nói là che trời lấp đất, ngay cả quản gia cũng từng nghe tiếng.
Bất quá, chỉ cần xem thông tin về nhạc viên trên quang não của tiểu Griffin là từ trang web nào đó tìm tới, cùng với Tổ Vũ vẻ mặt vô tội ngồi cạnh, quản gia đang bị tiểu Griffin lay ống quần đòi ông đưa chúng nó đi chơi liền biết đây là chủ ý của ai.
Quản gia nhìn kỹ thông tin ở mặt trên, thoạt nhìn đúng là một địa phương thú vị lại thích hợp cho con non chơi đùa.
“Vừa lúc ngày hôm đó là ngày nghỉ của tiên sinh, vậy liền để hắn đưa các ngươi đi chơi đi.”
Tiểu Grifin:“Pi pi?” Al gia gia không đi cùng bọn ta sao?
Đã tạo nên sự ăn ý cùng tiểu Griffn quản gia mỉm cười lắc đầu:“Địa phương kia quá loạn, bộ xương già của ta không chịu nổi.”
Hắn vẫn nên ngốc trong nhà tận hưởng một ngày nhàn nhã không có con non đi. Tuy rằng các vị thiếu gia quả thực rất đáng yêu, thế nhưng cũng có khi rất náo loạn, đặc biệt là sau khi chúng nó càng ngày càng lớn dần.
Quản gia tự nhận là lớn tuổi đương nhiên cũng muốn trộm nhàn hạ một hai ngày a.
Từ trước đến nay luôn là người cuối cùng nhận được tin tức Cecil:......Chẳng lẽ ta thì lại thích loại địa phương này sao?
Từ sau mười tuổi liền không còn đi chơi công viên, Cecil quả thực chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày bản thân lại một lần nữa đến địa phương đó, hơn nữa lần này ra ngoài còn phải mang theo hai cái con non.
Nhưng nhìn vào đôi mắt to mang theo mong đợi của chúng, Cecil cũng không tài nào nhẫn tâm cự tuyệt chúng nó.
Vì thế lúc này hoạt động bồi dưỡng cảm tình chính thức được định ra, địa điểm không còn là một chỗ nào đó trong trang viên, mà là thế giới bên ngoài mà chúng chưa từng được tiếp xúc trước đó.
Ngày này, Tổ Vũ biểu hiện sự hưng phấn hơn bao giờ hết, hệt như cái lúc hắn lần đầu tiên có được quang não cá nhân vậy.
.....Có thể làm một tên mang thuộc tính trạch chờ mong được đi ra ngoài, quả thực là không dễ dàng.
Chào tạm biệt quản gia, Cecil ôm hai con non ăn mặc chỉnh tề bước lên phi hành khí.
Ngoài bọn họ ra, trên phi hành khí còn có một bảo tiêu kiêm tài xế, giống như thời điểm lần đầu đến chủ tinh, Tổ Vũ cùng tiểu Griffin ngồi bên cạnh Cecil.
Bất quá khi đó tiểu Griffin vì lần đầu tiếp xúc hoàn cảnh phong bế xa lạ mà sợ hãi trốn bên người Tổ Vũ, hiện tại bởi vì hai người quen thuộc nhất đang ngồi cạnh, cùng với hơi thở quen thuộc lưu động trong không khí mà lớn mật chui tới chui lui trong phi hành khí, thậm chí còn to gan muốn chạy tới bên cạnh tài xế sờ sờ bàn điều khiển.
Cuối cùng đương nhiên là bị Cecil trực tiếp ôm trở về không cho nó nơi nơi chạy loạn.
Mà không như tiểu Griffin, lực chú ý của Tổ Vũ toàn bộ đặt ở cảnh vật bên ngoài.
Tuy trong khoảng thời gian này hắn đã nhìn thấy không ít hình ảnh cùng video liên quan từ trên mạng, nhưng đến khi nhìn thấy đô thị tương lai vốn chỉ có thể thấy trong phim ảnh vẫn khiến hắn mở rộng tầm mắt.
Đây là một đô thị thần kỳ, đem công nghệ cao kết hợp với thiên nhiên một cách hoàn mĩ, diện tích lớn màu xanh lục điểm xuyết mỗi một góc thành thị, mọi người tấp nập qua lại giữa những tòa cao ốc che kín các loại khẩu hiệu cùng biển quảng cáo, xe thay đi bộ với đủ loại hình thức cùng màu sắc khác nhau cơ hồ khiến người xem hoa mắt.
Bên trong tuyến đường phi hành giữa không trung, phi hành khí qua lại như nước chảy, thế nhưng lại không hề xuất hiện vấn đề kẹt xe, không có vấn đề ô nhiễm do khói xe ô tô, không khí nơi đây sạch sẽ tựa như bầu trời sau cơn mưa.
Đô thị này, thoạt nhìn như khoa học viễn tưởng, rồi cũng sạch sẽ đến không ngờ.
Phi hành khí đi rất nhanh, trong tầm mắt Tổ Vũ đột nhiên xuất hiện một tòa nhạc viên.
Một tòa nhạc viên lơ lửng giữa bầu trời, tựa như thành bay Lapuda trong phim điện ảnh của Cung Kỳ Tuấn.
Đây là nơi bọn họ muốn đến lần này.
Hôm nay là ngày khai trương của nhạc viên này, trải qua hơn một tháng tuyên truyền che trời lấp đất, hôm nay rất nhiều du khách tới nhạc viên vui chơi, ngoài cổng lớn phi hành khí nhiều đến mức suýt chút nữa đem cổng lớn nhạc viên làm đổ.
Cũng may nhạc viên đã sớm có chuẩn bị cho trường hợp này, cố ý thuê một bãi đỗ xe phù không, lơ lửng bên cạnh nhạc viên, thuận lợi cho du khách đỗ phi hành khí.
Bảo tiêu thả ba người Cecil lại trước cổng nhạc viên, một lần nữa khởi động phi hành khí liền rời đi.
Cecil cũng không có ý định để bảo tiêu đi theo bọn họ, chờ khi nào bọn họ chơi xong rồi bảo tiêu mới có thể quay lại đón bọn hắn.
Cho dù Cecil mang theo hai con non xuất hiện ở nhạc viên cũng không tạo nên oanh động. Hắn tuy là đại nhân vật, thế nhưng ngày thường liền vô cùng điệu thấp, không có trình độ nhất định liền ngay cả sự tồn tại của một vị hoàng tộc Griffin như hắn cũng không biết, mà du khách đến nơi này chơi cơ hồ đều mang theo con cái, bọn họ cũng không tính là quá mức gây sự chú ý.
Bất quá diện mạo xuất sắc của Cecil cùng với thân phận Griffin của hai con non vẫn đưa tới ánh nhìn tò mò của một số người của một số người, vốn dĩ tộc Griffin nhân số ngày càng ít, tộc nhân Griffin trưởng thành con hiếm thấy huống chi là con non.
Thậm chí có chút người trẻ tuổi sau khi thấy bộ dáng của Cecil liền ngo ngoe rục rịch muốn đến gần. Cho dù hắn ôm con non thì sao, nói không chừng cũng không phải con của hắn, cho dù phải, hắn một mình mang con tới đây chơi, rất có thể vẫn còn độc thân nha.
Cũng may khí lạnh trên người Cecil khá dư dả, người động tâm tư có rất nhiều, thế nhưng lại chẳng có ai thật sự dám lại gần.
Vé sáng sớm đã đặt tốt, cho nên chỉ cần cho người máy kiểm phiếu trước cửa soát một chút, bọn họ liền thuận lợi tiến vào.
Nhạc viên này phi thường rộng lớn, bên trong trừ bỏ khắp nơi đều là phương tiện chơi trò chơi, còn có phố mua sắm, thành mỹ thực, rạp hát rộng lớn cùng với lâu đài mộng ảo linh tinh...cho dù là người lớn cũng có thể ở nơi này chơi đến vui vẻ.
Mà mấy phương tiện trò chơi kia tổng thể vẫn là những trò Tổ Vũ đã biết, đu quay ngựa gỗ, tàu lượn siêu tốc, bánh xe quay, nhà ma linh tinh...chẳng qua là so với những trò trong kí ức của hắn thì càng thêm thú vị.
Nhưng đồng thời, luật lệ cũng càng thêm nghiêm khắc.
Tổ Vũ là vì muốn ra ngoài đổi chút không khí nên mới nghĩ đến nhạc viên này, trong nội tâm cũng không hẳn là rất muốn thử một chút mấy trò chơi mà hắn cho là rất ấu trĩ này. So với chơi, hắn càng có khuynh hướng muốn đi dạo phố ẩm thực.
Nhưng tiểu Griffin lại là bị những trò chơi kia hấp dẫn ngay từ đầu nên mới muốn đến đây chơi.
Vậy nên nó kiên trì muốn đem tất cả những trò nó cho là chơi vui chơi hết một lần.
Lúc này Cecil liền hối hận vì cái gì không để bảo tiêu cùng đi theo, nếu làm vậy hắn có thể đem hai con non giao cho bảo tiêu để hắn bồi con non chơi, mà không phải tự mình ra trận, bồi chúng cùng nhau chơi đu quay ngựa gỗ.
Cũng do con non còn quá nhỏ, nhân viên công tác không thể để chúng tự mình chơi, bằng không nhỡ chúng chẳng may ngã xuống thì phải làm sao bây giờ?
Cuối cùng Cecil chỉ có thể lạnh mặt bồi chúng nó chơi đu quay một lần, cũng may hắn cũng không phải người duy nhất bồi con non chơi loại trò chơi ấu trĩ như thế này.
Mà lúc sau, khi tiểu Griffin còn chưa đã thèm tỏ vẻ muốn chơi tàu lượn siêu tốc lơ lửng trên không trung, Cecil liền không chút do dự cự tuyệt.
Ngay cả Tổ Vũ cũng phải đối với tiểu Griffin đang muốn gào khóc lắc đầu, vươn móng nhỏ có đi chiếc giày con con hướng bên cạnh chỉ:[Nhìn thấy không? Muốn ngồi cái kia thì ít nhất ngươi phải được như bọn họ đã.]
Tổ Vũ chỉ chính là những người lớn cùng trẻ em đang xếp hàng đợi lên tàu lượn, nói là trẻ em kì thật đều đã mười mấy tuổi, chiều cao đều đạt với số đo thấp nhất mà nhạc viên đưa ra( yêu cầu độ cao là căn cứ vào bất đồng chủng tộc mà định ra, bên trong Liên bang cũng không thiếu chủng tộc trời sinh thấp bé), mà tiểu Griffin ít nhất phải chờ mười năm nữa mới có cơ hội chơi tàu lượn siêu tốc.
Ai dám để cho con non mới nửa tuổi đầu đi lên a, khóa an toàn được trang bị còn chưa thể khóa đến trên người bọn nó, lỡ chẳng may xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm?
Nhưng tiểu Griffin không biết những thứ này, lời của Tổ Vũ nghe vào tai nó lại ra một ý nghĩa khác.
Nó nhìn nhóm đại ca ca đại tỷ tỷ đều giống người lớn dùng hai chân đi đường, trong lòng nghĩ nếu ta cũng biến thành như vậy liền có thể ngồi đi?
Giống như Lỗ Lỗ trong phim hoạt hình vậy!
Con non nho nhỏ lần đầu tiên khao khát biến thành bộ dáng của con người đến vậy, trước kia nó đã biết chính mình có thể biến thành hình người, bởi vì quản gia nói nó sẽ giống như Cecil thúc thúc, ngay cả Lỗ Lỗ trong phim hoạt hình cũng thường xuyên biến thành bộ dáng khác, nhưng bởi vì nó cảm thấy bộ dáng hiện tại của chính mình cùng ca ca giống nhau, cho nên từ trước đến nay đều không nghĩ muốn biến thành bộ dáng khác.
Nhưng hiện tại, vì có thể ngồi tàu lượn siêu tốc thoạt nhìn rất vui kia, nó muốn biến thành hình người!
Nghĩ như vậy tiểu Griffin đột nhiên cảm thấy cơ thể không ngừng nóng lên, nhịn không được kêu một tiếng.
Nhưng tiếng pi pi ngày thường không xuất hiện, thốt ra chỉ có oa một tiếng khóc lớn.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Tổ Vũ cùng Cecil, tiểu Griffin vốn dĩ muốn lăn lộn trên mặt đất đòi chơi liền biến thành một tiểu oa nhi bụ bẫm.
Béo đến mức nào? Tiểu oa nhi đem y phục nhỏ xinh đẹp của mình trực tiếp căng rách.
Tác giả có lời muốn nói:
Tổ Vũ(kinh ngạc-ing~): Đã nói sau một tuổi mới có thể biến thân đâu?!!! Ta thế mà lại bị giành trước!!!
Tác giả(liếc nhìn): Đây còn có thể trách ai?
*Lời con Shuu: Mới vừa tìm được một bộ truyện xuyên nhanh, tính tình chủ thụ rất thú dzị, thật muốn edit cho mọi người cùng đọc....