Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Chương 33: Chương 33




Trang phục của tiểu Griffin cùng Tổ Vũ đều là quản gia đặc biệt định chế, dùng loại vải mềm mại thoải mái nhất hiện nay may thành. Loại vải này mặc ở trên người vừa nhẹ lại mềm, không chỉ không ảnh hưởng đến hành động mà còn có thể căn cứ vào nhiệt độ môi trường xung quanh để tiến hành tự điều chỉnh độ ấm, có thể nói là loại vải thích hợp nhất đối với con non.

Đương nhiên, giá cả của nó cũng tỉ lệ thuận với công dụng của nó, tỉ như số vải dùng để may một bộ trang phục nhỏ mà tiểu Griffin mặc hôm nay cũng đủ để đổi một chiếc xe thay đi bộ đời mới nhất.

Mà đây còn chỉ là giá của nguyên liệu, chưa tính đến chi phí thuê nhà thiết kế nổi tiếng nhất tự mình động thủ.

Mà loại vải này còn có một đặc điểm khác, đó chính là độ có dãn của nó rất mạnh, cho nên tại thời điểm thiết kế quần áo cho con non cũng không cần phải cố ý may rộng ra mà vẫn có thể để con non mặc từ hai đến ba năm.

Nhưng hiện tại, tiểu Griffin đem nó căng rách.

Tuy rằng hình thể của con non và trẻ nhỏ không giống nhau, sau khi biến thành hình người thân thể đột nhiên biến lớn lên cũng là một nguyên nhân.

Nhưng mà hình người của tiểu Griffin thật sự béo.

Phi thường phi thường phi thường béo!

Gương mặt phúng phính thịt giống như khiến đầu của hắn như to ra một vòng, mơ hồ có thể nhìn ra cằm chẻ sắp có xu thế biến thành ba cằm, bởi vì ngồi trên đống y phục rách nát mà thịt tại vùng bụng tựa như xếp chồng lên nhau tạo thành từng tầng “phao bơi”, tay chân cũng tựa như củ sen, trắng nõn múp míp làm cho người ta thật muốn cắn một ngụm.

Tiểu Griffin như vậy cũng thật đáng yêu, bất quá dù vậy cũng không thể che dấu được sự thật hắn thực sự rất béo.

Tổ Vũ chợt nhớ tới ngày đó bác sĩ tới kiểm tra cho hắn cùng tiểu Griffin sau khi bọn hắn thay lông xong, có nói rằng bọn hắn tiêu thụ quá nhiều dinh dưỡng dẫn đến tình trạng thể chất siêu trọng.

Lúc ấy đầu bếp Bernard phụ trách việc nấu cơm nghe hắn nói vậy liền xách theo dao phay tới cùng hắn đối chất:“Ta hoàn toàn dựa theo thực đơn dinh dưỡng mà ngươi đưa để chế biến, nếu thật sự có vấn đề về mặt dinh dưỡng thì đó cũng là ngươi sai.”

Quản gia cũng ở một bên xác nhận rằng chế độ dinh dưỡng của hai cái con non hoàn toàn được quản lý dựa trên tiêu chuẩn mà bác sĩ đề ra.

Đối mặt với (dao của) đầu bếp và lời chứng thực của quản gia, bác sĩ không thể không khuất phục, không thể không tự hỏi thực đơn dinh dưỡng được cấp bằng giáo sư của hắn có phải hay không sai rồi.

Dù sao thì cũng đã lâu rồi hắn không có chăm sóc con non nhỏ như vậy.

Từ trước tới nay chưa từng mập Tổ Vũ cũng chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ vì hấp thu quá nhiều dinh dưỡng mà béo lên, chỉ là hắn không biết, con non giả nào đó mỗi ngày đều điều giáo mạch linh khí giúp tiểu Griffin, này đó linh khí tiểu Griffin không thể hấp thu hoàn toàn, lượng dư ra liền chậm rãi phân tán trong cơ thể. Có linh khí trợ giúp, tiểu Griffin vốn dĩ so với con non bình thường đều khỏe mạnh hơn, cho dù không bổ sung dinh dưỡng trong kì thay lông thì nó cũng có thể thuận thuận lợi lợi thay được một thân lông vũ xinh đẹp. Chính vì thế nên lượng dinh dưỡng được cố ý bổ sung trong kì thay lông liền trở nên dư thừa, cố tình lượng vận động lại không theo kịp số dinh dưỡng được hấp thu, bởi vậy liền dẫn tới tình trạng béo phì.

Bất quá loại béo này cũng không gây ảnh hưởng nhiều đến cơ thể, tiểu Griffin vẫn là một con non khỏe mạnh.

Đây cũng là nguyên nhân khiến bác sĩ cảm thấy kỳ quái, cũng khiến cho quản gia cảm thấy việc giảm béo cho chúng là không cần thiết.

Nga, hơn nữa Tổ Vũ là phiên bản “lớn lên” của tiểu Griffin, hiện tại nó béo ú, cũng đồng nghĩa với việc hắn cũng bị tăng trọng, thậm chí còn béo hơn cả tiểu Griffin.

Bất quá mấy cái nội tình này đó, Tổ- đầu sỏ gây tội- Vũ hoàn toàn không biết được.

Tiểu Griffin biến hóa thật sự vượt ngoài dự đoán của mọi người, theo lý thuyết thì bất cứ một chủng tộc nào muốn biến hình thì cũng phải từ một tuổi trở lên, thậm chí còn có con non hơn mười tuổi còn không thể thành công hóa hình.

Trước mười tuổi mà vẫn không thể hóa hình, trên cơ bản liền cả đời không còn có cơ hội hóa thành hình người.

Mà người như vậy tại Liên bang xuất hiện càng ngày càng nhiều, cho dù là tộc Griffin, cũng có không ít thành viên cả đời chỉ có thể dùng nguyên hình sinh hoạt.

Cho nên trừ những trường hợp đặc thù, những chủng tộc phi nhân loại có năng lực hóa hình sẽ rất ít khi bảo trì nguyên hình trong các trường hợp công khai, bởi vì điều đó rất có thể sẽ dẫn đến những ánh mắt đồng tình.

Cho nên khi nhìn thấy con non hóa thành hình người, ngay cả Cecil cũng không nhịn được sửng sốt một chút.

Bất quá hắn rất nhanh liền phản ứng lại, bế tiểu Griffin đang ngồi dưới đất cùng Tổ Vũ bên cạnh lên, nhanh chóng rời khỏi nhạc viên.

Nhìn tàu lượn siêu tốc cách mình càng ngày càng xa, vốn tưởng rằng nếu biến thành hình người giống bọn họ liền có thể ngồi tàu lượn siêu tốc tiểu Griffin cảm thấy không cam lòng, giãy giụa muốn quay trở lại.

Cố tình vốn dĩ hắn còn có thể nói tiếng Griffin, hiện tại há miệng chỉ có thể phát ra tiếng oa oa oa, không có cách nào biểu đạt ý tứ của mình.

Tổ Vũ làm người duy nhất nghe hiểu ý tứ của tiểu Griffin, không thể không nói cho hắn một sự thật tàn nhẫn:[ Tàu lượn siêu tốc quy định chính là chiều cao tối thiểu, cho dù ngươi có biến thành hình người thì chiều cao của ngươi cũng không đủ a.]

Theo cách tình độ tuổi của trẻ con nhân loại, trước mười tuổi hắn đừng nghĩ đi được tàu lượn siêu tốc.

Cho nên, dù có biến thành người cũng không thể đi tàu lượn siêu tốc? Nghe được tin dữ này tiểu Griffin hoàn toàn ngây dại.

Mà Tổ Vũ vẫn còn mang theo ý xấu tiếp tục pi pi:[ Hiện tại không chỉ không thể ngồi tàu lượn siêu tốc, bởi vì bộ dáng hiện tại của ngươi mà những trò khác chúng ta cũng không thể chơi, ngươi xem, hiện tại chúng ta liền phải rời khỏi nhạc viên rồi.]

Ngay cả những trò khác cũng không thể chơi? Ý thức được sự thật đáng sợ này tiểu Griffin liền nghĩ đến những thiết bị trò chơi mình mong chờ đã lâu, đôi mắt đỏ lên, cái miệng trương một cái, ngay lập tức khóc lên.

Thời điểm vẫn là con non tiếng kêu của nó đã đặc biệt hữu lực, biến thành nhóc béo ú lại càng trung khí mười phần, thanh âm kia quả thực chính là ma âm xuyên màng nhĩ.

Tiếng khóc này đầu tiên liền khiến cho Tổ Vũ vốn ngồi cùng hắn gặp phải tai ương, Cecil chính là nạn nhân kế tiếp.

Che kín lỗ tai, Tổ Vũ thật hối hận mình vì cái gì phải trêu hắn, vội vàng trấn an nói:[ Đừng khóc, lần sau chúng ta lại đến chơi là được, nếu ngươi cứ khóc không ngừng như vậy lần sau Cecil sẽ không mang ngươi theo nữa.]

Lời hắn nói vẫn có chút tác dụng, hơn nữa tiểu Griffin thật sự sợ sau này Cecil sẽ không mang theo hắn ra ngoài chơi nữa, tiếng khóc lập tức liền nhỏ xuống, bất quá tiểu Griffin vẫn là dẩu miệng, đôi mắt hồng hồng, vẻ mặt không cao hứng.

Tổ Vũ thấy hắn thật sự ủy khuất, đành phải tiếp tục an ủi:[ Ngươi không khóc nữa, chờ sau khi về nhà ta,....ta sẽ bồi ngươi xem Lỗ Lỗ mà ngươi thích nhất.]

Tổ Vũ vốn dĩ muốn nói hắn có thể chia cho hắn một nửa phần điểm tâm của mình, nhưng nhìn đến khuôn mặt mập mạp không cách nào trái lương tâm nói khác kia, Tổ Vũ liền ngạnh sinh sinh sửa lại miệng.

Tiểu Griffin liền lập tức ngừng khóc, từ khi Tổ Vũ có chương trình học tập mới liền không còn bồi tiểu Griffin xem hoạt hình nữa, hiện giờ chính miệng hắn đồng ý muốn bồi hắn xem, tiểu Griffin liền cố mà đồng ý cuộc giao dịch này.

Mà Cecil đang nhanh chân rời khỏi thấy tiểu Griffin đã an tĩnh lại, sắc mặt rõ ràng thả lỏng, trong lòng không nhịn được có loại cảm giác sống sót sau tai nạn cảm khái.

Chưa bao giờ biết tiếng khóc của trẻ nhỏ lại đáng sợ đến như vậy.

Nhận được thông tri của chủ nhân bảo tiêu liền lập tức điều khiển phi hành khí đến đón ba người, trên đường về nhà còn đem tốc độ tăng cao đến tiếp cận mức giới hạn tốc độ.

Đồng thời, quản gia bên kia cũng nhận được thông chi của Cecil, nguyên bản còn tưởng có thể hảo hảo nghỉ ngơi một ngày hắn thật không nghĩ còn có biến cố như vậy chờ mình, vội vàng vừa mừng vừa sợ chạy đi tìm bác sĩ.

Chờ phi hành khí tiến vào trang viên, quản gia đã mang theo người chờ một bên.

Chẳng qua chờ ở nơi này không chỉ có bọn hắn, mà còn có tôi tớ cùng bảo tiêu sau khi nghe được tin tức liền dán lại đây, tất cả đều là vì muốn nhìn tiểu thiếu gia sau khi biến thành hình người một cái.

Vào lúc Cecil ôm theo tiểu Griffin cùng Tổ Vũ ra tới, tất cả mọi người liền phát ra một trận tiếng hút không khí.

Bọn họ không hề để ý đến cố chủ cùng một vị thiếu gia khác, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người tiểu Griffin.

Sau khi nhìn thấy người, phản ứng đầu tiên của mọi người là:“Trời ạ, Ruin tiểu thiếu gia thực sự biến thành hình người!!!”

Phản ứng thứ hai chính là:“Oa, Ruin tiểu thiếu gia thật béo!”

Rốt cuộc thì hiện tại mỗi một cái con non đều được chăm sóc rất cẩn thận nghiêm khắc, không cho phép con non xuất hiện tình huống không khỏe dù chỉ một chút, muốn tìm một con non hơi chút đầy đặn còn không dễ dàng, huống hồ béo như tiểu Griffin.

Mà ý nghĩ của quản gia cũng là: Hóa ra Ford (bác sĩ) không lừa hắn, Ruin tiểu thiếu gia thực sự siêu trọng.

Trong lòng nghĩ như vậy, quản gia vẫn là tiến lên, lo lắng sốt ruột hỏi:“Tại sao lại đột nhiên biến thân? Không phải nói ít nhất cần lớn đến một tuổi sao?”

Cecil mờ mịt nhìn thoáng qua con non còn vô tư không hề sở giác trong lòng, xảy ra tình huống đặc thù như vậy, nguyên nhân ngoại trừ con non giả lão yêu quái thật này, hắn thật không thể nghĩ ra được những khả năng khác.

Bất quá hiện tại không phải thời điểm nói mấy chuyện này.

“Trước kiểm tra một chút, những chuyện khác để lúc sau lại thảo luận.”

Cecil trực tiếp ôm hai con non hướng về phía phòng y tế đi tới.

Quản gia vội vàng chạy theo, một bên còn không quên xua tan đám tôi tớ bảo tiêu muốn theo xem náo nhiệt.

Thời điểm bác sĩ mang tiểu Griffin vào bên trong kiểm tra, quản gia vẫn còn đang lải nhải:“Ta vốn dĩ còn cho rằng Ruin thiếu gia chỉ là có chút béo, nghe Ford nói thân thể hắn không có chỗ nào không ổn liền nghĩ béo một chút cũng không tồi, hiện tại xem ra là để Ruin tiểu thiếu gia giảm béo là vô cùng cần thiết.”

Bộ dáng hiện tại của Ruin tiểu thiếu gia tuy rằng đáng yêu, thế nhưng nếu cứ kéo dài không thể giảm béo thì sau khi trưởng thành sẽ không còn là đáng yêu nữa, mà là đáng sợ.

Cecil:“Để cho Leo cũng theo hắn giảm một chút, sau này ngoại trừ bữa chính không cần chuẩn bị thêm điểm tâm ăn vặt cho chúng nữa.”

Nghe được lời này của Cecil Tổ Vũ tức khắc ngẩng đầu lên, đối Cecil mà trừng mắt, bọn họ rốt cuộc có thù oán gì, hắn thế mà lại muốn cắt bỏ đồ ăn vặt của hắn!

Mà lần này, quản gia cũng đồng ý với lời của Cecil:“Tiên sinh nói phải, thân thể vẫn là quan trọng nhất, lượng thức ăn của bữa chính cũng cần cắt bỏ một cách thích hợp, lát nữa ta sẽ kêu Ford lại biên một cái thực đơn khác, cái lần trước không dùng được nữa.”

Đồ ăn vặt đã không còn, ngay cả bữa chính cũng không cho hắn ăn no sao?! Tổ Vũ há há miệng, cảm thấy tiền đồ một mảnh mịt mù.

Lời của quản gia trong nhà này chính là thánh chỉ a, hắn nói không được ăn thì ngay cả đầu bếp cũng không dám trộm cho bọn hắn ăn đồ ăn vặt.

Mà sau khi quản gia hạ xuống quyết định này, liền đem ánh mắt hướng đến trên người Tổ Vũ.

Tổ Vũ tức khắc có một loại dự cảm xấu.

Sau đó dự cảm của hắn liền linh nghiệm.

“Lại nói, Ruin thiếu gia đều đã có thể biến thành hình người rồi, Leo thiếu gia có phải hay không cũng sắp biến hình?”

Tác giả có lời muốn nói:

Tổ Vũ: Sét đánh giữa trời quang!!! Tại sao ta có thể quên vụ này chứ?!

Tác giả: Đại khái là vì đã lâu không dùng đến đầu đi?

............

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.