Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 277: Chương 277: Trận chiến tranh giành áo choàng (19)




Editor: Nguyetmai

Ít nhất thì một trong những chuyện ở trên, Shiva và Thất Sát đã đoán đúng – Phong Bất Giác đúng là đã bị một “anh hùng” trong phó bản này tìm thấy.

Có lẽ là do mưu kế của “ý chí tối cao”, có lẽ là do hệ thống sắp xếp, khi Phong Bất Giác ngồi trên một chiếc xe do Two Face sắp xếp, lái xe về hướng trang viên Wayne, anh gặp người anh không muốn gặp nhất.

Chỉ thấy một bóng người từ giữa không trung rơi thẳng xuống dưới, “Uỳnh” một cái đã đạp lên nắp động cơ xe.

Phong Bất Giác phản ứng mau lẹ, giận dữ đạp phanh xe, nhưng đối phương không bị quán tính đẩy mà vững vàng đứng đó.

Áo choàng đen sì, quần áo bó sát màu xám, đường viền cơ bắp rõ ràng, hai mắt đỏ ngầu.

Hắn chính là Jason Todd. Từng là Robin thế hệ thứ hai, Red Hood, nay là Batman “fake“.

Trên chiếc mặt nạ Batman của Todd, còn đeo một chiếc khẩu trang kim loại, thân người hắn giống như Rambo đeo chéo một hàng đạn. Là anh hùng hung tàn nhất hiện nay của thành phố Gotham, điểm khác biệt lớn nhất giữa hắn và Batman thực sự chính là… Hắn dùng hai súng, hơn nữa hắn còn giết người.

Pằng pằng pằng…

Kính chắn gió bị đạn bắn liên tiếp bắn vỡ, trên ghế lái xe bỗng chốc có thêm sáu bảy lỗ đạn.

Phong Bất Giác là người nào chứ? Đâu dễ bị đòn tấn công như vậy giết chết được chứ? Chỉ vừa thoạt nhìn anh đã biết người đang tấn công là Todd, anh không nói hai lời mở ngay Thuật linh thức tụ thân, đạp lên cửa xe nhảy vọt ra ngoài. Động tác thành thục, mau lẹ dứt khoát. Nếu chỉ chậm mấy phút nữa thôi, e là đã bị bắn thành cái sàng rồi.

“Ngươi muốn đi đâu?” Động tác của Todd vô cùng nhanh nhẹn, ba giây sau liền đuổi theo Phong Bất Giác đang ở trạng thái Thuật linh thức tụ thân, và vừa nói vừa bắt đầu đợt tấn công mới vô cùng tàn nhẫn.

Phong Bất Giác không thể tránh né được đòn đó, lưng anh đã bị đối phương đập gối một cái thật mạnh. Trong vòng mười giây trúng chiêu, Phong Bất Giác đều ở trạng thái không thể hít thở được, trong lồng ngực khí huyết sôi trào.

Nhưng anh cố nén đau đớn, nhân đà cuộn người về phía trước, và nhanh chóng để lộ ra quả bom trên người, “Đừng có qua đây!” Anh dùng chút sức lực còn lại quát lên.

Động tác của Todd ngưng lại, không tiếp tục tấn công.

“Ha a… Ha a…” Phong Bất Giác quỳ một gối xuống đất, một lúc lâu sau mới hít thở được bình thường lại.

Lúc này vị trí của hai người là ở giữa đường cái, nhưng do tình hình trị an của thành phố Gotham tương đối tệ, cho nên lúc này trên phố gần như không có người, xe cộ cũng rất ít. Nhưng trong những con ngõ tối tăm đó, có đôi mắt tội ác đang nhìn về phía này.

“Chiêu này đúng là bách phát bách trúng.” Phong Bất Giác thấy cục diện đã tạm thời ổn định lại, liền vội vàng hủy bỏ trạng thái Thuật linh thức tụ thân, dừng quá trình sụt giảm giá trị Hp. Anh lật đật đứng dậy lau miệng. Đòn vừa rồi quả thực quá mạnh, khiến anh rớt cả nước bọt ra ngoài.

“Cậu cho rằng tôi bận tâm đến cậu hay những người xung quanh đây bị nổ chết hay sao?” Giọng nói trầm thấp khàn khàn của Todd truyền đến từ sau lớp khẩu trang kim loại. Nghe có vẻ rất giống Batman bản chuẩn.

“Đương nhiên là anh không bận tâm rồi.” Phong Bất Giác cười lạnh: “Tôi nghĩ… Chỉ là anh nhìn ra được trên người tôi đang buộc thứ thuốc nổ uy lực kinh khủng, ở khoảng cách này, cho dù có quần áo bó sát của Kevlar và sự bảo vệ của áo choàng polymer cloth memory, anh cũng chắc chắn sẽ bị nổ thành bã cùng với tôi.”

“Hừ…” Todd cũng cười lạnh, thu lại hai khẩu súng, “Hình như cậu biết rất nhiều nhỉ, nhóc con… Mới đầu khi tránh đạn thân thủ cũng khá đấy chứ.”

“Nếu như tôi không tránh được mấy phát đạn đó thì lúc này đây cả hai chúng ta đều tiêu đời cả rồi.” Phong Bất Giác nói.

“Đúng vậy… Lần sau khi nổ súng tôi sẽ chú ý.” Todd châm chọc nói: “Thời đại này càng ngày càng có nhiều người buộc bom trên người chạy lung tung thật đấy.”

“Ha!” Phong Bất Giác đâu phải là người chịu thua để người khác nói móc mình: “So với người cầm súng mạo nhận là Batman thì người buộc bom trên người chạy lung tung cũng đâu có gì kỳ lạ đâu?”

Giọng Todd bỗng trở nên lạnh lùng: “Tôi chính là Batman.”

“Ha ha ha…” Lần này Phong Bất Giác có sức rồi: “Jason… Jason…” Anh trực tiếp nói ra tên đối phương: “Nếu như Bruce nhìn thấy anh thế này anh ta sẽ nghĩ thế nào?”

Cái tên này rõ ràng chính là điểm yếu của Todd, bỗng nhiên anh ta gầm lên: “Đừng có nhắc đến cái tên đó trước mặt tôi!” Hắn giận dữ nói: “Cậu là ai? Sao cậu lại biết…”

“Nhìn lại dáng vẻ của anh đi kìa…” Phong Bất Giác cắt ngang đối phương: “Xem ra đúng là nực cười thật.” Anh trích dẫn lời thoại Jason nói khi chiến đấu với Tim. “Giống như một đứa bé không cho kẹo thì chạy lung tung khắp nơi.”

Todd im lặng mấy giây, và không bị chọc giận, “Cậu làm tôi nhớ đến một người…”

“Ha ha ha ha…” Phong Bất Giác cố ý bắt chước Joker, phát ra tiếng cười điên cuồng: “Sao nào? Nhìn thấy một Robin khác bị giết chết khiến anh nhớ lại chuyện gì không vui à?” Anh cố gắng khiến đối phương phân tâm để tìm cơ hội chạy trốn. “Anh tưởng rằng giết “anh ta” một lần vì Trái Đất 51 thì mình sẽ vô địch thiên hạ hay sao? Anh nên đi trị liệu tâm lý, Jason, bởi vì anh và anh ta điên như nhau.”

“Đủ rồi!” Todd quát một tiếng, áo choàng rung lên, xoay người vọt lên.

Tốc độ của hắn rất nhanh, kết hợp với động tác khởi động ban đầu, để lại một chút tàn ảnh.

Thân thủ tuyệt vời, khí lực siêu mạnh, khiến Phong Bất Giác khó lòng chống đỡ, chỉ trong nháy mắt đã bị đối phương áp sát, vùng dưới sườn lại lĩnh một đòn nữa.

Phong Bất Giác đang ở trạng thái giá trị HP không đầy, sau khi bị Todd đánh hai đòn, liền chỉ còn lại 27% HP, có thể thấy sức mạnh của các siêu anh hùng trong phó bản này mạnh mẽ đến thế nào.

“Kíp dẫn nổ ở đâu?” Todd bóp cổ Phong Bất Giác, chất vấn.

“He he… Ai biết được chứ? Nhưng tôi phải nhắc nhở anh, giả sử tôi mất đi tri giác, ví dụ như là… Bị anh đánh ngất, thì quả bom này sẽ nổ đấy.” Câu nói này của Phong Bất Giác đương nhiên là lừa gạt, nhưng trình độ nhắm mắt nói phét của anh thì mọi người đều đã biết cả, từ thần thái đến giọng điệu đều vô cùng tự tin.

“Có rất nhiều cách khiến cậu mất đi khả năng chống cự…” Todd nở nụ cười dữ tợn dưới lớp mặt nạ: “Tôi đã muốn thử xem thứ đồ chơi này dùng trên người mấy tên điên thì có hiệu quả thế nào từ lâu rồi.” Trên tay hắn không biết từ lúc nào đã có thêm một chiếc bình nhỏ màu xanh lục.

Todd hất tay một cái, theo đó miệng bình phun ra một làn khói màu xanh lục, xộc thẳng vào mặt Phong Bất Giác.

“Khụ… Khụ khụ…” Trong sự khống chế của đối phương, Phong Bất Giác hoàn toàn không có sức lực để tránh né, sặc sụa nuốt vào bụng mấy ngụm khí đó.

“Hãy nếm thử mùi vị của sự sợ hãi đi, đồ điên!” Todd nói.

Vừa nói xong, Phong Bất Giác đã hiểu ra thứ mình vừa hít phải là cái gì, đó là khí độc sợ hãi của Scarecrow (Tên thật là Jonathan Crane, siêu tội phạm, tiến sĩ tâm lý, sinh vật hóa học, nguyên giáo sư đại học Gotham).

Trong series comic “Trận chiến tranh giành áo choàng”, Todd đã lấy trộm một vài khí độc sợ hãi từ Hang Dơi, và dùng khi đối đầu với Nightwing. Nhưng không ngờ Nightwing đã sớm tiêm vaccine miễn dịch với tất cả các loại biến chủng khí độc sợ hãi vào cơ thể từ lâu, nên hoàn toàn không biết sợ hãi, chỉ là bị ảnh hưởng một chút về mặt phương hướng. Todd cứ tưởng rằng đã khống chế được cục diện, nhưng không ngờ lại để lộ sơ hở, điều đó đã trở thành bước ngoặt hắn bị đánh bại ở cuối cùng.”

“He he… He he he…” Khoảng hơn mười giây sau, Phong Bất Giác cười nhìn đối phương, “Nói thật nhé, Jason. Anh còn thứ đồ chơi này không? Cho tôi thêm chút nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.