Khuynh Ảnh

Chương 26: Chương 26: Bỏ Qua




Khuynh Ảnh mang theo Viêm cùng Thanh Mai hướng thôn Cây Cát Cánh lên đường, trên đường đi chút dừng chút, tiện thể ở trong thôn ăn lặt vặt này nọ, cuộc sống như vậy thật vui vẻ, ăn nọ một hồi lại có lộc nữa để ăn, cứ như vậy, Khuynh Ảnh một đường thẳng tiến đến thôn Cây Cát Cánh.

———————Tiểu đệ là phân cách tuyến Khuynh Ảnh tới thôn Cây Cát Cánh——————

Khuynh Ảnh nhìn thôn làng, không còn sự phồn vinh năm xưa lúc Kết Ngạnh bảo vệ thôn này, để lộ ra một cỗ hơi thở tồi tàn, giống như sẽ dễ dàng bị giặc xâm lược, nguy hiểm hơn là bọn yêu quái sẽ tập kích bất ngờ, dù sao lúc trước có xem truyện ‘Khuyển Dạ Xoa’ tập thứ nhất chính là bị yêu quái trăm chân tập kích thôn, sợ rằng nếu lúc đó không có Khuyển Dạ Xoa thì thôn này sẽ bị hủy đi, thật sự không chịu nổi một kích (Bạn nào là fan truyện InuYasha hẳn biết a). Khuynh Ảnh lặng lẽ suy nghĩ, đám thôn dân xông tới tò mò nhìn bộ dáng Khuynh Ảnh xinh đẹp nhưng lại không có vẻ nữ khí trên khuôn mặt, chỉ có vài lão nhân lảo đảo chạy đi tìm Phong, Khuynh Ảnh thấy rõ mặt mũi của bọn họ thì nhớ ra là mấy tên cường tráng đi theo lão mập mạp kia trêu đùa mình năm xưa, chỉ sợ là đi tìm Phong để thu thập mình đi, vậy cũng tốt, đỡ mất công đi tìm Phong.

« Khuynh Ảnh » Phong có chút không tin hô « Là huynh sao »

« Là ta. » Khuynh Ảnh trả lời, giọng nói còn chút thản nhiên, nhưng không còn lạnh lùng như trước.

« Vậy chúng ta trước vào nhà ta nói chuyện đi. » Phong xoa xoa mắt như muốn khóc, dẫn Khuynh Ảnh vào trong nhà, từ từ ngồi xuống, nhìn Khuynh Ảnh nói « Huynh sao 50 năm qua không tới thăm ta, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao »

Khuynh Ảnh từ từ ngồi xuống nói « Ta năm đó bị Nại Lạc tập kích, hôn mê 50 năm qua. »

« Nại Lạc là ai » Phong tò mò hỏi.« Chẳng qua là một con yêu quái thôi. » Khuynh Ảnh không muốn đem chân tướng của sự việc nói cho Phong biết, lỡ như chuyện này bị Khuyển Dạ Xoa biết được không chừng nếu bây giờ hắn trở về sẽ đi tìm Nại Lạc báo thù, như vậy không phải phá hư kịch tình sao, tệ hơn nữa là phát sinh biến cố gì khủng khiếp hơn nữa.

Phong nhìn Khuynh Ảnh có vẻ như không muốn nói cho nàng biết, nàng cũng thôi không hỏi tới, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút lúng túng.

« Khuyển Dạ Xoa đâu » Khuynh Ảnh đánh vỡ trầm mặc, hỏi.

« Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm. » Phong nói, dừng một chút lại nói đến chuyện Kết Ngạnh chết đi, sau đó Kết Ngành chuyển thế thành Vi (Kagame) đi vào thế giới này, tiếp đó có yêu quái muốn đoạt Ngọc Tứ Hồn, mặc dù cuối cùng Ngọc Tứ Hồn không bị bọn yêu quái chiếm được nhưng lại bị Vi dùng mũi tên bắn nát vụn, phân tán đi khắp mọi nơi, Khuyển Dạ Xoa phụng bồi Vi đi thu thập các mảnh của Ngọc Tứ Hồn.

Nói nửa ngày, Khuynh Ảnh cuối cùng đã biết mọi chuyện, Khuyển Dạ Xoa đi rồi, Khuynh Ảnh hỏi phương hướng của Khuyển Dạ Xoa, sau đó liền đi rời khỏi.

Nhìn bóng lưng Khuynh Ảnh rời đi, Phong suy nghĩ lúc nàng nhắc đến chuyện tỷ tỷ của mình chết đi, mà Khuynh Ảnh lại không có phần nào dao động, không tự chủ được vì tỷ tỷ mà cảm thấy bi ai, có thể lúc nhỏ nàng không biết chuyện tỷ tỷ đối với Khuynh Ảnh là có tình cảm, nhưng giờ nàng đã trở thành một lão nhân 50 tuổi, mặc dù không có yêu ai, nhưng đã trải qua nhiều chuyện, chứng kiến nhiều thứ, ban đầu không hiểu hết thảy, nhưng dần cũng hiểu ra, tỷ tỷ hẳn là yêu Khuynh Ảnh rồi đi, là yêu sâu đậm lắm a, nhưng lại không thể nói ra, Phong trước kia không rõ, nhưng vừa rồi nàng chợt hiểu ra, trong lòng Khuynh Ảnh có vị trí của tỷ tỷ, thế nhưng không phải là vị trí của người yêu, có lẽ tại thời điểm khi tỷ tỷ định nói ra thì cũng là lúc họ phải tách ra.

« Ai… » Đi rồi trở về, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng đã sớm không còn là một tiểu cô nương ngây thơ như trước, còn Khuynh Ảnh thì vẫn là chính y, một chút cũng không thay đổi, những hình ảnh cùng nhau sống vui vẻ trước kia thì chỉ có thể tưởng niệm lại, bởi vì bọn họ cũng thay đổi nhiều rồi a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.