CHƯƠNG 264: LẠI THÊM SÓNG GIÓ.
Tần Vô Phong và Tần Vô Song sau khi tìm về Vân Khuynh, vẫn như thưòng lui tới, một chút biến hóa cũng không có.
Nhưng bởi vì bọn họ càng bình thường, cho nên những người khác biết chuyện, trái lại cho rằng bọn họ như vậy là không bình thường.
Bọn họ một mực phỏng đoán thái độ của Tần Vô Phong và Tần Vô Song, một người hai người mỗi ngày đều thường thường quan tâm đến Tần Vô Phong và Tần Vô Song.
Tần Vô Phong và Tần Vô Song tự nhiên là biết những việc này, thế nhưng bọn họ quyết định ngoại trừ Vân Khuynh ai cũng không nói, mặc cho bọn hắn nghĩ đến phá đầu cũng nghĩ không ra mưu tính đích thực của bọn họ.
Có đôi khi nhìn bọn họ phiền não, ở trong tâm lý Tần Vô Phong và Tần Vô Song, cũng sẽ thoáng cân đối một chút.
Nếu không phải hình dạng Vân Khuynh lo sợ bất an khiến cho bọn họ quá mức không muốn, bọn họ rất có thể cũng không nói cho Vân Khuynh.
Vân Khuynh thận trọng suy xét biện pháp của bọn họ, dĩ nhiên cũng tìm không được biện pháp nào tốt hơn biện pháp của họ.
Bởi vậy, Tần Vô Phong và Tần Vô Song hiển nhiên chỉ coi sự kiện kia là một sai lầm rất bình thường, chứ không coi nó như một lần phản bội, một lần phạm lỗi không thể tha thứ. . .
Hóa ra sự tình căn bản không có hỏng bét như trong tưởng tượng của y.
Y nghĩ Tần Vô Phong và Tần Vô Song nói rất đúng, y ỷ lại và cho bọn hắn tín nhiệm quá ít.
Dưới đáy lòng y hạ quyết tâm, không nên có lỗi thêm với Tần Vô Phong và Tần Vô Song, bởi vậy tuy rằng Tần Vô Phong Tần Vô Song nói là muốn y và Tần Vô Hạ tự do phát triển, nhưng y vẫn không dự định tiếp thu Tần Vô Hạ.
Chuyện trong bụng Vân Khuynh có hài tử đã là bí mật được công khai, Vân Khuynh ở trước mặt Tần Vô Phong và Tần Vô Song không có tâm sự và giấu diếm, hiện tại mỗi ngày ở bên Tần Vô Phong Tần Vô Song đều là vui sướng không gì sánh được.
Tần Vô Hạ lựa chọn, đương nhiên là muốn tranh thủ Vân Khuynh, ngay từ đầu hắn chưa từng nghĩ tới muốn buông tha.
Thế nhưng Vân Khuynh cố ý xa lánh hắn, từ sau khi bị Tần Vô Song mấy người đưa về, liền thẳng tuốt chỉ ở cùng Tần Vô Phong Tần Vô Song, chưa từng đến gần hắn, hắn cho dù có nghìn ngôn vạn ngữ cũng không thể nói ra.
Có một lần thực sự bị bức nóng, lúc ở khách sạn bình dân dùng cơm trưa, hắn đột nhiên ở trước mặt mọi người mở miệng nói: “Khuynh Khuynh, ta sẽ phụ trách với ngươi và hài tử.”
Nói xong rồi tràn ngập khiêu chiến nhìn Tần Vô Phong lại nhìn Tần Vô Song: “Ta nhất định sẽ làm ngươi yêu ta.”
Khỏi cần nghĩ, trước mặt cống chúng, Tần Vô Hạ nói như vậy với Vân Khuynh thân là nam tử, Vân Khuynh không tức giận mới là lạ.
Tần Vô Hạ nói, khiến ánh mắt tất cả mọi người rơi vào trên người Vân Khuynh, mặc dù ở đây đều là người không thể thân thuộc hơn, nhưng Vân Khuynh vẫn là khuôn mặt đỏ ửng, tức giận dị thường, hung hăng trừng Tần Vô Hạ rồi đứng dậy rời đi.
Tần Vô Song đuổi theo, Tần Vô Phong còn lại là ở lại tại chỗ, nói với Tần Vô Hạ: “Tam đệ, Vân nhi một chút cũng không hiếm lạ phụ trách của ngươi, hài tử trong bụng Vân nhi, thế nhưng đã có hai đa đa.”
Nói xong cũng thi thi nhiên nhiên đứng dậy rời đi.
Vân Hoán, Hiên Viên Bất Kinh và Sở Tiếu Ca nhìn Tần Vô Hạ, trong ánh mắt đều là vẻ phức tạp đồng tình.
Giữa Tần Vô Song Tần Vô Phong và Vân Khuynh, người sáng suốt đều có thể nhìn ra bọn họ hài hòa ân ái đến cỡ nào, Tần Vô Hạ hơn phân nửa chính là không có hi vọng.
Thế nhưng Tần Vô Hạ mặc kệ, Tần Vô Hạ đã quyết định quấn quýt Vân Khuynh chết cũng không buông tay.
Hắn cũng không giống hai người ca ca, cho dù bên trong bên ngoài đều là chính nhân quân tử, nhưng hắn là người thông minh co được dãn được, còn có thể chơi xấu, chưa bao giờ làm chuyện thà chết sĩ diện còn hơn sống chịu tội.
Tần Vô Hạ không gì kiêng kỵ, bình thường Vân Khuynh tránh né không gặp hắn, hai người ca ca cũng cố ý vô tình cản trở, thật sự là gấp chết hắn, bởi vậy chờ đến cơ hội ở chung với Vân Khuynh, hắn liền tiến công, đáng tiếc Vân Khuynh vẫn như trước không có hoà nhã sắc với hắn.
Rất nhanh Vân Khuynh liền phát hiện thái độ của y đối với Tần Vô Hạ không thích hợp, y làm như vậy, lạnh nhạt Tần Vô Hạ quá rõ ràng, như vậy những năm sau này y sẽ sống không được tự nhiên biết bao? ? ?
Sau khi suy nghĩ, thái độ của Vân Khuynh đối với Tần Vô Hạ khôi phục đến bình thường, coi như là thân nhân bình thường, không cho quá nhiều thân mật, cũng không lạnh nhạt, hoàn toàn coi hắn như Hiên Viên Bất Kinh, Vân Hoán bọn họ mà đối đãi.
Cứ như vậy, Tần Vô Hạ lại càng thêm phiền táo, trước đó Vân Khuynh lạnh nhạt chí ít còn nói rõ hắn đối với Vân Khuynh mà nói là đặc biệt, có thể ảnh hưởng đến tâm tình của Vân Khuynh, nhưng hiện tại. . .
Xem ra đường tình của Tần Vô Hạ, còn rất dài. . .
Vân Khuynh lần kia sau khi bị Tần Vô Song đưa về, bọn họ ở Tích Châu đi xem ‘Cái Bang’ mua tin tức bán báo chí cổ đại trước đó, thấy nó vận hành khá tốt, cực kỳ tốt.
Tần Vô Song nghe xong ý tưởng của bọn họ, liền ra lệnh cho Bách Hiểu Lâu hợp tác với bọn họ đề cao đẳng cấp, sau đó mới rời khỏi Tích Châu.
Bọn họ một đường đi đi dừng dừng, mắt thấy rời xa phía nam, sắp trở lại Giang thành, Vân Khuynh lại nhận được một phong thư. . .
Ở chỗ này có người viết thư cho Vân Khuynh, thật sự là một việc rất kỳ dị.
Bởi vì mọi người Vân Khuynh quen thuộc đều ở bên người, y trăm tư không được kỳ giải, thế nhưng, sau khi mở thư, y mới biết là Hiên Viên Ly Thiên viết cho y, Hiên Viên Ly Thiên thỉnh cầu Vân Khuynh đi Lưu Ly tiểu trúc một chuyến nhưng không nói đến nguyên nhân.
Vân Khuynh xem thư, thở dài một tiếng: “Hóa ra hoàng thượng hắn là ở Lưu Ly tiểu trúc.”
Hiên Viên Bất Kinh lạnh lùng nói: “Hắn đã sớm không phải hoàng thượng, là tiên hoàng, tiên hoàng.”
Vân Khuynh nhìn Hiên Viên Bất Kinh bất đắc dĩ lắc đầu, mỉm cười nói: “Bất Kinh ca ca, ngươi sẽ đi cùng ta phải không? ? ?”
Hiên Viên Bất Kinh nghiêng mặt đi: “Ta muốn cùng Tiếu Ca quay về xem Tương Ly quốc.”
“. . . Tìm mẫu thân sao? ? ?”
Vân Khuynh giật mình, nói như vậy.
Hiên Viên Bất Kinh gật đầu:
“Đúng, kỳ thực Tiếu Ca chính là tiểu nhi tử của thần võ đại tướng quân Tương Ly quốc, cùng Tiếu Ca quay về Tương Ly, đi tìm mẫu thân sẽ dễ hơn. . .
Thế nhưng, tiểu Khuynh, Hiên Viên Lâm Phong vừa kế vì, liền nhìn chằm chằm Tần gia, Tần đại ca và Tần nhị ca có thời gian đi Lưu Ly tiểu trúc với ngươi sao? ? ?”
Vân Khuynh nhíu mày: “Thế nhưng, ý trong thư của hắn là thỉnh cầu, Bất Kinh ca ca, mặc kệ nói như thế nào, trên người chúng ta chảy huyết mạch của hắn, chỗ Vô Song và Vô Phong, chúng ta tới thương lượng.”
. . .
Tần Vô Phong và Tần Vô Song phi thường phi thường không muốn Vân Khuynh đi Lưu Ly tiểu trúc, bọn họ không muốn để Vân Khuynh đi Lưu Ly tiểu trúc, tự nhiên không phải có ý kiến gì với Hiên Viên Ly Thiên, then chốt là, bọn họ gạt Vân Khuynh đại bảo tiểu bảo đang ở Lưu Ly tiểu trúc.
Nếu như Vân Khuynh đi Lưu Ly tiểu trúc, như vậy lời nói dối về đại bảo tiểu bảo chắc chắn sẽ bị vạch trần.
Khiến bọn họ tức giận nhất chính là, bọn họ không có đầu mối tin tức gì của đại bảo, Bách Hiểu Lâu đã tra xét gần tới một tháng, nhưng vẫn không tìm được một chút đầu mối.
Không tìm được đại bảo, bọn họ sao dám đơn giản để Vân Khuynh biết đại bảo xảy ra ngoài ý muốn? ? ?
Bởi vậy Tần Vô Phong Tần Vô Song cực lực ngăn cản Vân Khuynh, không có chỗ nào không dỗ y, cuối cùng nói chờ quay về Tần gia làm tốt công tác phòng bị xong rồi mới đi Lưu Ly tiểu trúc.
Vân Khuynh mặc dù có chút tiếc nuối không thể lập tức đi gặp Hiên Viên Ly Thiên, nhưng y cũng không nhẫn tâm làm khó Tần Vô Phong và Tần Vô Song, đang lúc y muốn viết hồi âm cho Hiên Viên Ly Thiên, Tần Vô Phong và Tần Vô Song lại thay đổi thái độ, muốn cùng y đi Lưu Ly tiểu trúc.
Bởi vì Tần Vô Phong và Tần Vô Song mới từ Bách Hiểu Lâu có được một tin tức, một người thủ hạ của Tần gia Bách Hiểu Lâu mới từ ‘Vô Gian luyện ngục’ đi ra nói Vô Gian ngục chủ ‘Diêm La’ thu nhận một người nghĩa tử, ngày ấy ngục chủ ‘Diêm La’ thu nghĩa tử tâm tình rất tốt, cho người ở trong ”Vô Gian luyện ngục” trên hai mươi năm, toàn bộ thả ra ‘Vô Gian luyện ngục’.
Bởi vậy tin tức hắn thu nghĩa tử mới làm cho bên trong ”Vô Gian luyện ngục” không người không biết không người không hiểu, bọn họ thậm chí còn đi hỏi thăm hài tử kia có bao nhiêu lớn, là hài tử của ai, lúc nào thì được Vô Gian ngục chủ nhận làm nghĩa tử.
Người nọ trở lại Bách Hiểu Lâu nói ra tình cảnh của nghĩa tử Vô Gian ngục chủ, so sánh với tuổi tác và thời gian tiểu thiếu gia nhà bọn họ mất tích liền không mưu mà hợp, bởi vậy bọn họ hoài nghi đại bảo Tần Kính Huyền chính là nghĩa tử của Vô Gian ngục chủ.
Thế nhưng Bách Hiểu Lâu làm việc cũng không dựa vào hoài nghi, mà là phải thẩm tra đối chiếu sự thực, trước khi chưa thể xác định, bọn họ cũng không nói cho Tần Vô Phong và Tần Vô Song, thẳng đến lúc bọn họ phái rất nhiều cao thủ đi vào ‘Vô Gian luyện ngục’, tìm kiếm rất nhiều đầu mối, chính tai nghe thấy đối thoại giữa Ám Dạ và Vô Gian ngục chủ, sau khi chắc chắn mới nói cho Tần Vô Phong và Tần Vô Song tin tức này.
Tần Vô Phong biết hướng đi của đại bảo, đầu tiên nghĩ đến, chính là nam tử Ngụy Quang Hàn lực lượng ngang nhau với hắn, sau đó liền hoài nghi Ngụy Quang Hàn mang đi đại bảo là vì ân oán trả thù bọn họ lúc trước.
Lúc đầu bọn họ còn rất khẩn trương đại bảo, nhưng tĩnh tâm suy nghĩ một chút, Ngụy Quang Hàn không chỉ nhận đại bảo làm nghĩa tử, lại còn thực hiện ‘Đại xá’ ở ‘Vô Gian luyện ngục’, như vậy hắn hẳn là rất thích đại bảo. . .
Thế nhưng nếu đã biết hành tung của đại bảo, bọn họ liền lập tức hành động, chuẩn bị nghĩ cách cứu viện đại bảo, bất luận Ngụy Quang Hàn đối tốt với đại bảo hay không, đại bảo vẫn là hài tử của bọn họ, phải trở lại bên người bọn họ bọn họ mới có thể an tâm.
Đã bắt đầu hành động cứu viện đại bảo, cho nên Tần Vô Phong Tần Vô Song cũng không sợ Vân Khuynh biết chuyện đại bảo nữa, bọn họ không muốn thấy Vân Khuynh vì lấy một mảnh hiếu tâm nhưng không gặp được Hiên Viên Ly Thiên mà không vui, vì vậy đáp ứng để y đi Lưu Ly tiểu trúc.
Lần này quay về Tần gia đường xá đã định trước là dài dòng, trên đường, bọn họ quay đầu lại, đi Lưu Ly tiểu trúc.
Tần Vô Phong Tần Vô Song đáp ứng mang Vân Khuynh đi Lưu Ly tiểu trúc, Vân Khuynh vui vẻ cực kỳ, bởi vì tới Lưu Ly tiểu trúc y không chỉ có thể nhìn thấy Hiên Viên Ly Thiên, hơn nữa y còn có thể gặp đại bảo tiểu bảo đã chia lìa nhiều ngày, mang theo tràn ngập chờ mong, Vân Khuynh ngày ngày nghĩ tới Lưu Ly tiểu trúc.
Hiên Viên Bất Kinh quả nhiên theo như lời hắn, cùng Sở Tiếu Ca đi Tương Ly quốc.
Từ khi biết Vân Phàm có thể không chết, Hiên Viên Bất Kinh liền bắt đầu tra chuyện năm xưa, chuyện Hiên Viên Ly Thiên có thể tra ra, Hiên Viên Bất Kinh làm một trong tam đại danh bộ tự nhiên cũng có thể tra ra, cuối cùng đầu mối đứt đoạn ở Tương Ly quốc, bởi vậy hắn cùng Sở Tiếu Ca đi Tương Ly quốc tìm Vân Phàm.