Một giờ sắp hết, người thông qua khảo nghiệm thứ ba của ải thứ hai vẫn chưa tới một phần ba tổng số người tới xông quan.
Nhưng mà người xông qua khảo nghiệm thứ hai đã có hơn nửa, vì vậy thu hoạch của Ngu Thanh Thiển cũng không ít.
Trở lại cuối hành lang, Ngu Thanh Thiển tiếc hận nói: “Hầy, nếu tất cả mọi người đều có thể thông qua khảo nghiệm thứ hai thì tốt rồi.”
Xa Đồng Đồng bên cạnh nàng liếc mắt: “Có thể có một nửa thông qua đã là không tệ rồi, nếu ngươi thu lấy toàn bộ quỷ hỏa bóng trắng, còn không bị người ta ghen tị đỏ mắt chết luôn.”
Ngu Thanh Thiển nhún nhún vai: “Ghen tị thì cứ ghen tị đi, ta cũng không mất chút da nào.”
Nàng cũng biết thực lực của Xa Đồng Đồng không đơn giản, quả nhiên thuận lợi xông qua ải thứ hai, đương nhiên là mừng cho bạn tốt.
“Lần này ra ngoài, ngươi tốt nhất là nhận nhiệm vụ hoặc là bế quan đi, nếu không tuyệt đối bị phiền chết.” Xa Đồng Đồng nhắc nhở.
Ngu Thanh Thiển lấy được nhiều hồn thạch có thể tăng lực lượng linh hồn như vậy, tin chắc rằng sẽ có không ít đệ tử đánh chủ ý tới.
Trong lòng Xa Đồng Đồng biết Ngu Thanh Thiển chẳng những là Dược Tễ Sư và Thực Văn Sư, còn có thể khế ước yêu thực, yêu cầu đối với lực lượng linh hồn rất cao, những linh hồn thạch này có khi còn chả đủ dùng, vì vậy không có lên tiếng nói muốn mua với Ngu Thanh Thiển.
“Ừ, sau khi ra ngoài ta đi có thể đi tiếp nhiệm vụ trong mấy mật địa lớn của Hồng Phong.” Ngu Thanh Thiển gật đầu một cái.
Mục tiêu của nàng là trong hai năm chuyển tới Thanh Phong, vì vậy thời gian dừng lại ở mỗi ngọn núi chỉ có nửa năm, cho nên nàng dự định trong ba tháng tới đi hết các mật địa Hồng Phong một lần, đó mới là tài nguyên rèn luyện tốt nhất.
Đến hết một giờ, trưởng lão Thánh viện xuất hiện mang những người xông qua ải thứ hai về tế đàn.
Ánh mắt Hồng Cốc Tử hòa ái nhìn những đệ tử xông qua ải thứ hai, tới chỗ Ngu Thanh Thiển thì có chút hứng thú hơn nên dừng lại thêm một hơi thở.
“Rất tốt, có thể xông qua ải thứ hai, nói rõ năng lực ứng biến và tâm tính của các người đều rất tốt, tiếp theo chính là ải thứ ba.”
“Thời gian qua ải thứ ba cũng là một giờ, từ chân núi đi lên, trong thời gian quy định, đệ tử nào đi tới đỉnh núi được coi là qua ải thành công.”
Hồng Cốc Tử chỉ khu vực bên phải phía sau, đám đệ tử xoay người lại thấy nơi đó vỡ ra, một ngọn núi khí thế hào hùng xuất hiện trước mặt mọi người.
Trong ngọn núi ẩn hiện từng luồng khí tức thực lực không hề kém, không phải ma thú thì là yêu thực, những đệ tử cũ từng tham gia xông quan có không ít người đều thở phào nhẹ nhõm.
Cửa ải thứ ba này cuối cùng đã không còn ly kỳ cổ quái như mấy ải trước nữa rồi.
Bọn họ cũng đã từng xông qua cửa ải tương tự, trên núi sẽ thả rất nhiều ma thú và yêu thực, một đường giết lên đỉnh núi là được. Đây là khảo nghiệm chiến lực của đệ tử.
Ánh mắt Ngu Thanh Thiển nghiên cứu ngọn núi mới xuất hiện, nhớ tới lời Phong Thần từng nói, lần này vị lão tổ kia sẽ đích thân bố trí hai cửa ải, đáy mắt nàng lóe lên hào quang khác thường.
Cảm nhận được đệ tử cũ xung quanh lòng tin mười phần, Ngu Thanh Thiển không nhịn được cong cong khóe môi, nàng lại không cho rằng cửa ải này dễ xông qua như vậy.
Nhưng mà chỉ cần là nơi có thực vật Ngu Thanh Thiển có thể lẫn vào như cá gặp nước, vì vậy nàng không có một chút lo lắng nào đối với độ khó của cửa ải này. Đây chính là thế mạnh của nàng.
“Các ngươi cũng nhìn thấy rồi, ngọn núi kia chính là khu vực xông quan của các ngươi. Hiện tại bắt đầu đi.”
Tiếng nói của Hồng Cốc Tử vừa dứt, đám đệ tử cũ lại giống như lúc xông ải thứ nhất, một đường chen chúc xông tới.
Mà lần này, đệ tử mới ghi danh tham gia xông quan, chỉ còn lại có Ngu Thanh Thiển và Xa Đồng Đồng thông qua ải thứ hai, những người khác toàn bộ chết trong khảo nghiệm thứ hai và khảo nghiệm thứ ba của ải hai.
“Tiểu Ngu, chúng ta có thể sẽ làm vẻ vang cho đám đệ tử mới, ải thứ ba này nhất định phải xông qua.” Xa Đồng Đồng xoa xoa tay, hứng thú dâng cao.
Ngu Thanh Thiển khẽ cười một tiếng: “Được, chúng ta cũng đi thôi.”