Những người có mặt ở đó đều có ấn tượng rất sâu sắc với Ngu Cảnh, nghe thấy Ngu Thanh Thiển là con gái của ông, thật ra lại cảm thấy hơi thả lỏng hơn chút.
Suy cho cùng thì năm đó thiên phú của Ngu Cảnh cũng quá mức xuất chúng, có thể sinh ra một đứa con có thiên phú thế này cũng không có gì là lạ cả.
“Tinh thần lực của Ngu Thanh Thiển rất cao, cô bé có học thực văn không?” Nam tử trung niên lạnh lùng nọ nhìn Thư Giang hỏi.
Thư Giang cũng khá là thích cô bé tiểu bối Ngu Thanh Thiển này, càng hy vọng cô bé có thể lọt vào mắt hai vị trưởng lão của Thánh viện hoặc Hoàng viện, bèn gật đầu đáp: “Thiên phú dược tễ và thực văn của Ngu Thanh Thiển đều rất cao, hiện đang tu luyện đồng thời hai hệ. Nếu có tổ chức thi đấu cá nhân cho tân sinh thì Học viện Hoàng gia vùng nam bộ bọn ta cũng sẽ phái cô bé ra thi đấu đấy.”
Ông lão gầy guộc cười nói: “Có gì là không được? Ta cũng muốn nhìn thử xem con gái của Ngu Cảnh có được khí phách của hắn năm đó hay không, vậy chúng ta cũng tổ chức thi đấu cá nhân cho tân sinh luôn đi.”
Sau đó ông liền quay đầu nhìn nam tử trung niên lạnh lùng: “Tề trưởng lão, người thấy thế nào?”
Giờ chỉ mới thấy Ngu Thanh Thiển biểu hiện được thiên phú về Linh Thực và tinh thần lực cực cao, vẫn chưa đủ để khiến cho Thánh viện và Hoàng viện đặc cách tuyển chọn.
Người được Thánh viện và Hoàng viện đặc cách tuyển chọn đều được cho là thiên tài tuyệt thế trong thế hệ trẻ, không chỉ phải xem xét thiên phú Linh Thực và tinh thần lực, mà còn phải xem tâm tính, tiềm năng và khả năng ứng biến kết hợp hoàn hảo với nhau thì mới được.
Nếu Ngu Thanh Thiển có biểu hiện ưu tú về dược tễ và thực văn thì càng tốt, nói không chừng còn thật sự có hy vọng khiến bọn họ đặc cách tuyển chọn.
“Có thể, ta cũng muốn nhìn thử xem tư chất của cô bé đó rốt cuộc ra làm sao.” Nam tử lạnh lùng tán thành đáp.
Biểu hiện của Ngu Thanh Thiển hiện giờ chỉ có thể nói là rất xuất sắc trong số các tân sinh, thế nhưng muốn nhận được lời mời tuyển chọn thì vẫn còn chưa đủ.
“Thế thì rất tốt.” Thật ra viện trưởng của các học viện khác cũng hy vọng tân sinh có thể được kiểm tra cá nhân.
“Ta thấy nhóm mười người này phối hợp với nhau vô cùng ăn ý và tuyệt vời, gần như là phát huy hết được ưu điểm của mỗi một người. Đặc biệt là học viên hệ thúc sinh đó, không chỉ tham gia chiến đấu mà còn phát huy được khả năng chiến đấu rất khá nữa. Kế hoạch tác chiến của nhóm này là do ai lập ra đây? Đúng là rất khá.” Ánh mắt của ông lão gầy guộc sáng như đuốc, vừa nhìn đã thấy được ưu thế tập thể của nhóm Ngu Thanh Thiển.
Thư Giang cười vui vẻ nói: “Cách thức tác chiến của mỗi người trong nhóm đều do chính tay Ngu Thanh Thiển quy định cả đấy, bao gồm cả điều khiển tinh thần lực và ràng buộc thúc sinh… tất cả đều được khai thác tiềm năng tối đa. Đây vẫn chỉ là một trong các kế hoạch của chúng mà thôi.”
Viện trưởng của bốn học viện khác nghe thấy ông nói thế, trên mặt đều nở nụ cười nhưng trong mắt lại không có được bao nhiêu ý cười. Bọn họ đều không ngờ rằng kiểm tra chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà vinh quang đều bị cái nhóm tân sinh của Học viện Hoàng gia vùng nam bộ này cướp sạch hết rồi.
“Ha ha, ta thật sự mong đợi được xem biểu hiện kế tiếp của chúng đấy.” Ông lão gầy guộc cười lớn nói.
Nam tử lạnh lùng cũng gật đầu: “Hy vọng chúng sẽ không khiến chúng ta phải thất vọng.”
Họ đều cảm thấy tò mò và hứng thú không biết Ngu Thanh Thiển có thể phát huy được thực lực và biểu hiện đáng kinh ngạc trong buổi kiểm tra sau này hay không.
Những người khác cũng không nói gì nữa, đều dồn hết ánh mắt nhìn vào trong gương.
Trong rừng cây, Ngu Thanh Thiển thu tinh hạch, chẳng thèm liếc mắt nhìn mấy đội nhóm đang rình coi ở cách đó không xa lấy một cái. Những người này vừa đến gần là nàng đã phát hiện ra rồi, nhưng nàng lại không hề để ý tới.
“Chúng ta tiến về hướng tây bắc nào.” Ngu Thanh Thiển phóng tinh thần lực ra, lại quét được một nơi có rất nhiều ma thú.
Trong đầu Hạ Oanh vừa lóe lên một cái, bùn đất trên cái hố nọ liền lập tức rơi xuống, chôn vùi hết tất cả thi thể của đám yêu thực kia bên dưới.
Đoàn người liền chuyển địa điểm chiến đấu sang chỗ khác.
Các nhóm khác thấy thế đều không khỏi thầm than người trong nhóm của Ngu Thanh Thiển phối hợp thật tuyệt vời. Đặc biệt là khi đã được chứng kiến khả năng khống chế tinh thần lực của Mộ Dung Thanh và Tạ Thư cùng với khả năng bao vây bằng thúc sinh của Lạc Hiểu, khiến cho bọn họ như là được mở rộng tầm mắt.
Hóa ra còn có thể phối hợp chiến đấu như thế được nữa. Các học viên hệ thúc sinh yếu ớt lại càng như đang nghĩ ngợi điều gì đó.