Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 247: Chương 247: Nữa không?




Mạc Dịch Nhiên không ngờ hỏa long do chính tay mình thi triển lại bị cung tiễn của Ngu Thanh Thiển bắn tan.

Hắn nhìn thấy bốn mũi tên đồng loạt phóng tới, trong đó có mũi tên mang theo ánh sáng chói lọi tạo cho hắn có cảm giác hết sức nguy hiểm, hắn cũng không dám khinh thường nữa, lập tức huy động không gian Linh Thực triệu hoán ra một gốc thực vật màu cam đầy khí thế.

Áo giáp màu đỏ bốc lửa cuồn cuộn nhanh chóng biến hoàn toàn thành áo giáp màu cam hiện lên ánh sáng lạnh ngắt, một cái búa màu cam đang ở trong tay hắn, hắn nhanh chóng vung búa lên đánh về phía bốn mũi tên kia.

Linh Thực này của Mạc Dịch Nhiên chẳng những có sức phòng ngự rất lớn, mà lực công kích cũng hết sức mạnh mẽ, búa được gia trì linh lực mạnh mẽ bổ xuống, bốn mũi tên bị đánh trúng rơi lả tả khắp nơi.

Nhưng sức mạnh của mũi tên cũng không nhỏ, rung động mạnh khiến Mạc Dịch Nhiên liên tiếp bị đẩy lui về phía sau ba bước.

“Giỏi, có chút bản lãnh, tiếp đây!” Trong mắt Mạc Dịch Nhiên lộ ra ý chí chiến đấu càng mãnh liệt hơn, vung búa lên lập tức đánh tới Ngu Thanh Thiển.

Hắn cũng là một phần tử hiếu chiến, lúc trước các học viên mới ở học viện sớm đã không phải là đối thủ của hắn, học viên cũ bằng lòng đánh với hắn cũng không nhiều, lần này gặp phải kỳ phùng địch thủ Ngu Thanh Thiển, toàn bộ sức chiến đấu của hắn dường như đã đều được huy động.

Ngu Thanh Thiển nhón nhẹ đầu ngón chân, nhanh chóng uyển chuyển né thân hình khỏi nhát búa của Mạc Dịch Nhiên.

Từng đường ánh sáng màu cam từ bên hông đánh tới, mang theo uy lực mạnh mẽ, Mạc Dịch Nhiên dùng toàn bộ sức mạnh Linh Thực gia trì lên búa, gắng sức đánh tới.

Ngu Thanh Thiển nhanh chóng lùi về phía sau hai bước, gia trì linh lực của Ma Hoàng thảo lên cây cung đang cầm trong tay, tập trung tinh thần, thực văn phức tạp trên cây cung đỏ ngầu giống như một phen biến đổi, chuyển thành màu huỳnh quang.

Đầu mũi tên dường như càng sắc bén hơn, nàng dương cung bắn liên tiếp ba mũi tên về phía nhát búa đầy uy lực kia.

Mũi tên thứ nhất, đầu mũi tên bay qua trực tiếp đụng vào sức mạnh của nhát búa, hình thành một cái vòng xoáy trong không trung, luồng sức mạnh kia từ trong vòng xoáy giảm bớt năng lượng rồi tan biến.

Mũi tên cũng bay ngược trở về trong túi đựng tên của Ngu Thanh Thiển đang đeo.

Mũi tên thứ hai và mũi tên thứ ba như xé nát không gian bay vụt đến Mạc Dịch Nhiên.

Hai mũi tên lần này mang theo ánh sáng rực rỡ gây ra một loại cảm giác rất nặng nề, uy năng lớn hơn những mũi tên trước kia rất nhiều.

“Cả cung và các mũi tên của nàng đều chạm trổ thực văn cấp cao, hiện tại đã mở ra uy lực tăng vọt đột biến, cực kì khủng khiếp, Dịch Nhiên nguy hiểm!” Thị lực của Thủy Ngạn Trạch khá tốt, rất nhanh đã phát hiện ra cung tiễn của Ngu Thanh Thiển đã được kích hoạt thực văn.

Những người khác đều nhao nhao kinh hãi, rất nhiều người trong bọn họ đều dùng vũ khí là Linh Thực biến hóa thành, cho dù dùng thực thể vũ khí cũng đều khắc qua thực văn, nhưng không cùng cấp độ với thực văn trên cung tiễn của Ngu Thanh Thiển.

Có thể nhìn ra được, vị rèn cung tiễn và đại sư chạm trổ thực văn kia rất mạnh và rất có dụng tâm.

Mạc Dịch Nhiên thấy mũi tên kia có vẻ rất nặng nề bay đến, vung búa đập mạnh, từng tầng từng tầng ánh sáng màu cam xẹt qua, tuy nhiên lại dễ dàng bị mũi tên màu đỏ đậm đánh tan.

Hai mũi tên từ hai bên trái phải rất nhanh bay đến đụng vào bả vai của Mạc Dịch Nhiên, hắn dùng toàn bộ sức mạnh Linh Thực trong cơ thể để phòng hộ.

“Đùng!”

Sau đó mọi người chỉ thấy Mạc Dịch Nhiên bị sức mạnh của mũi tên bắn trúng bay ngược cách xa trăm mét, thân thể đập mạnh vào trên núi tuyết.

“Ộc!” Một ngụm máu từ trong miệng của Mạc Dịch Nhiên phun ra, hắn chịu không nổi ôm ngực, trên mặt lộ ra vài phần vẻ đau đớn.

Sức mạnh mũi tên vừa rồi quá mạnh mẽ, hắn dưới sự phòng hộ toàn bộ sức mạnh Linh Thực mãnh liệt nhất mà vẫn bị thương, nhưng hai mũi tên lại không xuyên qua vai của hắn, nếu không thương tổn của hắn sẽ nặng hơn, thậm chí có khả năng bị tàn phế một tay.

Ngu Thanh Thiển ngoắc tay, hai mũi tên và cả bốn mũi tên lúc trước nhanh chóng trở lại trong túi đựng tên sau lưng nàng.

Nàng nhìn Mạc Dịch Nhiên bình thản mở miệng nói: “Nữa không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.